Mãi Của Tôi Nhé! Tảng Băng Lạnh Lùng

Chương 67



___________________________________________________________

7 giờ tối.

Jen, Chio và Hy thả người trên chiếc ghế sô fa. Vĩnh Kỳ thì nằm lên đùi Hy. Trung Hiếu thì nằm sỏa lai ở sàn nhà. Thế Huy thì kê đầu lên bụng Trung Hiếu. Nó và hắn ngồi trên ghế sô fa nhìn nhau và nhìn lũ bạn cười khúc khích.

- Trời ơi cái lưng tôi sắp gãy rồi này. - Hy than vãn.

- Còn gì là bàn tay xinh đẹp của tôi nữa chứ. - Jen than.

- Đây về sau ta thề không đội trời chung với mận. - Thế Huy tuyên bố.

- Ta hờn mấy con sâu. - Trung Hiếu nói.

- Cầm vòi nước muốn gãy tay luôn, tại sao lại trồng nhiều cây như thế chứ. - Chio nói.

- Thôi đừng nhắc lại cái dĩ vãng đau khổ đó nữa, nhắc là ta chết đó. - Vĩnh Kỳ nhăn mặt.

- 5 ngàn đô của tôi! Ôi trời. - Jen nhíu mày.

- Tội quá. - Nó giả vờ đồng cảm.

- Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. - Hắn cười.

- Bữa nay tụi tao ngủ ở nhà mày luôn nha. - Trung Hiếu.

- Ờ. Mà tao thấy riết rồi cái nhà tao giống như là trại tị nạn vậy đó. - Hắn cười đểu.

7 con người còn lại lập tức đứng dậy.

- ĐI VỀ!! - Cả đám đồng thanh.

Hắn đơ như cây cơ.

- Thôi thôi, tao giỡn xíu thôi, làm gì mà căng dữ. - Hắn cười thánh thiện.

- CHẮC VUI. - Đồng thanh tập 2.

Cả đám túm tụm lại ghế sô fa cười nói vui vẻ.

Tuệ Nhi từ ngoài bước vào. Không khí trong nhà chùn xuống.

- Hạo Thiên, tối nay em ngủ chung phòng với anh nha, ngủ riêng em sợ. - Tuệ Nhi đá đểu chọc tức nó.

- Thấy gớm. - Jen cười đểu.

- Vào phòng 2 tôi chưa được 5 phút đã bị đuổi ra mà còn bày đặt ngủ với chả nghĩ. - Hy tuôn 1 tràng làm Tuệ Nhi đứng hình tại chỗ.

- Tôi thì đương nhiên sẽ ngủ với...- Hắn kéo dài câu nói.

7 cặp mắt đang hướng về hắn. Tuệ Nhi trợn tròn vì cứ nghĩ là hắn chịu.

- ...với vợ tôi rồi. - Hắn vòng tay qua eo nó.

Nó hôn lên má hắn 1 cái. Tuệ Nhi tức tối lên lầu. Cả đám chọc được Tuệ Nhi thì cười như điên.

- Tính cho nhỏ đó ở đây luôn hả? - Vĩnh Kỳ.

- Chả biết. Mà mặc kệ cô ta đi. - Hắn.

- Lỡ có chuyện nữa rồi sao? - Chio.

- Không sao, Chẳng lẽ 8 không đấu lại 1. - Hy cười.

Nó nãy giờ ngồi cạnh hắn mặt không biểu lộ tí cảm xúc. Hắn thấy nó vậy quay qua hôn vào má nó 1 cái. Nó hơi giật mình.

- Em sao vậy?

- Không có gì? - Nó ũ rủ

- Ghen à. - Hắn cười.

- Không có. - Mặt nó đỏ bừng lên.

- Đúng là ghen rồi. - Hắn chọc nó.

- Em không thích cô ta chút nào. - Nó mè nheo với hắn.

- Thì mặt kệ đi. Coi cô ta là người hầu cũng được. - Hắn vừa ôm nó vừa nói.

Nó và hắn đang tình cảm thì cảm thấy lạnh sống lưng. Quay lại phát hiện là 6 cặp mắt hình "kẹo đồng" đang găm vào cả 2.

- Làm gì mà nhìn dữ vậy? - Hắn

- NGƯNG TÌNH CẢM. - Cả đám đồng thanh.

Hắn và nó cúi mặt xuống như đứa trẻ bị mắc lỗi. Cả đám cười sặc sụa. 8 người cứ thế nói chuyện cho đến khuya thì ai về phòng nấy.

_________________THE END______________________

P.s Chap sau có biến

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.