Mãi Là Quản Gia Của Em
Hiện tại, chúng tôi đang ở vườn sau dinh thự. Điều này hoàn
toàn là CỐ Ý, CỐ Ý TOÀN TẬP!!! Hắn thừa biết tôi yêu quý khu vườn này thế nào mà??? Thế là muốn tôi chết vì bực tức.
“Rõ ràng là anh gây chuyện trước! Chúng ta giải quyết mọi chuyện ngay đây luôn đi!!! ”
” Đó cũng là điều anh muốn đề cập ”
” Giờ thì giải thích mọi điều mà anh còn giấu em về cái
giao ước đáng ghét đó! Ngay là luôn!!! Thực thi! ” Cái này không phải tôi khó tính hay đa nghi. Nhưng hôm nay là nụ hôn, biết đâu
ngày mai là ôm hôn + sờ mó! rồi kế tiếp nữa là abc rồi xyz
thì sao chứ? Thẳng thắn từ đầu vẫn là tốt nhất!
” Từ xa xưa, nghi lễ hô…à…kiss là bắt buộc. Có thể cần sự
đồng thuận của cả hai, nhưng vẫn còn bắt buộc phải….. làm
vậy… ”
” … ” Kể ra tôi không thể trách móc, nghi lễ quái dị này có
từ xa xưa vốn chẳng thể chống lại. Tôi hiểu cho hắn nhưng ai
hiểu cho tôi??? Tình cảm dành cho hắn có phải là tình yêu? Hay
đơn thuần chỉ là tình bạn, sự yêu mến, biết ơn thôi? Đó là
điều chưa thể giải đáp ngay! Cách tốt nhất: chiến đấu!!! Tôi
phải hạ sư huynh biến thái trước rồi mới có thể bình tâm, suy
nghĩ thật kĩ về quan hệ và tình cảm giữa tôi và hắn rốt
cuộc là gì?
Không thể để khu vườn này bị tàn phá! Tôi quyết đấu với sư
huynh ở sân trước. Chạy vào phòng lấy vũ khí, tôi thấy hắn
buồn buồn nhưng vẫn tặng tôi nụ cười hiền
” Cẩn trọng nhé! Nhớ đừng bị thương, anh luôn ở cạnh em ”
” Uhm! Cảm ơn anh, Shiki! ”
Phá vỡ bầu không khí lãng mạn của tôi chẳng ai khác ngoài
sư huynh. Do “Rađa”chưa định vị được sư huynh là thể loại gì? Nên tạm thời cầm tạm thời cầm 5 khẩu súng ngắn khác nhau phòng
thân. Hai khẩu đầu tiên không ăn thua, hai khẩu tiếp theo chung số
phận, đến khẩu cuối cùng … chính là nooooó!!! Kết luận: sát
nhân bấy lâu tôi kiếm tìm là quỷ!!! Một con quỷ thực sự! Điều
rất tiếc là mr. quỷ này KHÔNG HỀ THÂN THIỆN chút nào! Tuy
những phát bắn của tôi có thể gây sát thương nhưng hình như
chẳng thấm vào đâu so với sự hồi phục của sư huynh! Và mục
tiêu của vô số quả cầu ma thuật đen kia đã từ tôi sang hắn!!!!
Giannnn! Vốn chẳng thể tấn công, nhằm vào hắn thì rõ là
biến hắn thành bao cát! Quá xảo quyệt rồi! Chúng tôi chẳng
thể làm gì ngoài việc tránh né bão đòn. Khi né các đợt tấn
công, thật không may giàn hoa kim ngân đổ xuống, một trong các
cột gỗ lớn bị sập và đè lên chân tôi.Sư huynh thấy vậy vô
cùng hả hê. Đan chéo hai tay vào nhau, nguồn sức mạnh tăng lên
dữ dội kéo theo đó tạo nên một quả cầu ma thuật cực lớn. Quả cầu đó ném tới chỗ tôi, bất lực không thể thoát ra, tôi đành
chờ chết. Chỉ cách có tí nữa thôi… bỗng một bóng đen đừng
trước tôi, thân quen lắm! Là hắn!!!
Chưa thể nhận ra mọi việc thì bùm….bùm…bùmmmm! Tiếng nổ
làm tôi bàng hoàng! Hắn làm lá chắn cho tôi!!! Rồi thân thể
cường tráng đó ngã vào lòng. Máu tuôn ra như xối, ướt đẫm cả
người tôi. Mi mắt mở ra một cách yếu ớt, tiếng thì thào nho
nhỏ như chẳng có chút sức lực
” M…ma…may quá! E…em không s…sao rồi…thế là rất t…tốt! ”
Hắn lại nở nụ cười, lần này là nụ cười mãn nguyện! Luôn
là vậy! Người duy nhất cười với tôi là hắn. V…và giờ s…sao
đây?Hắn nhắm mắt lại mất rồi! Người duy nhất còn lại tôi yêu
thương lại giống như những người khác. Rời xa tôi! Bỏ rơi tôi!
Một mình như chiếc bóng lẽ loi, đơn chiếc. Không! Dù bầu trời
kia có vỡ tan thì tôi cũng không cho phép hắn tan biến ngay ở
đây, trong vòng tay này. Để hắn xuống đất, nhẹ nhàng đặt tay
mình lên bờ vai rộng lớn kia, tôi cúi người xuống. Một cái
chạm môi thôi! Đơn giản nhưng thuần khiết, đó_thứ tôi tự nguyện
dâng tặng. Không phải của cải, vật chất quý giá mà là tấm
lòng, trái tim, tình thương cuối cùng của một người con gái có cuộc sống, quá khứ phủ đầy bi thương, cay đắng. Thầm lặng cầu nguyện ” Xin ông trời! Nếu đây sẽ là ngày cuối con sống thì
chỉ mong sao người cho Shiki được sống. Mạng đổi mạng, con bằng
lòng và sẽ không hối hận! Còn nếu hắn không thể tỉnh dậy thì hãy lấy đi sự sống này ngay để con khỏi cô quạnh, được theo
hắn… Con_ Violet Abertora cầu xin ông! ”
Rồi hắn tỉnh dậy, đưa tay ôm lấy gương mặt tôi
” Dù có ra sao đi nữa thì anh mãi yêu em! Lấy dòng họ
Fullynia ra, xin hứa anh sẽ tạo ra những kí ức đầu tiên tuyệt
đẹp và biến em trở thành người hạnh phúc nhất thế giới này! ”
Cột gỗ biến mất, chân trái tôi không còn bị đè ép nữa!
Nhưng chẳng có cảm giác gì, máu vẫn chảy. Dựa lưng vào một
bụi hoa cúc, hắn đi trả thù sư huynh rồi. Từng giọt nước mắt
thỏa mãn tuôn ra, tôi đã hoàn thành ước muốn của mình rồi.
Khép mi lại ” Cảm ơn đã giúp Shiki tỉnh lại, bây giờ con yên tâm ra đi! Tạm biệt người con trai em mến thương, chúc anh có cuộc
sống tốt! Em đi rồi đừng buồn nhé, Violet sẽ để hình ảnh của
anh ở trong con tim này! Khóa chặt lại, mãi vẫn nhớ về! Vĩnh
biệt anh, em đi…”
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.