Mãi Là Quản Gia Của Em

Chương 27: Xin đừng rời em



Cánh hoa đào nhẹ bay theo cơn gió

Dưới tán cây em khóc vì nỗi nhớ

Anh có biết không? Biết em khổ đau...

Từng giọt lệ đắng cay nhẹ rơi xuống

Anh hứa, anh thề, nhưng không giữ lời

Em giờ sẽ ra sao đây? Em lạc lõng

Vòng tay anh xa rời với em quá...

Chết là kết thúc nhưng anh có nghĩ!?

Rằng bỏ lại em hiu quạnh nơi này

Em biết sống thế nào đây? Anh ơi!

Em đã nguyện mãi mãi không buông tay...

Khi tia hi vọng cuối cùng vụt tắt

Em cũng sẽ đi theo anh, chẳng rời

Cuộc sống vĩnh viễn không hẳn là tốt!?

Không phải! Không đúng! Anh phải biết rằng

Em mong anh sống thật lâu, thật lâu...

* * *

Trôi theo dòng chảy của năm tháng qua

Xin hãy ghi nhớ đến em, nhé Shiki!

Không cần nhiều thời gian, không gian đâu!

Chỉ cần một khoảng nhỏ trong tim anh

Mỗi khi anh buồn, hãy nghĩ đến em

Người luôn luôn dõi theo, ủng hộ anh

Kiêu hãnh bước tiếp, cuộc sống còn dài

Em yêu anh nhiều lắm! Em sẵn sàng

Hi sinh mọi thứ, trả mọi cái giá

Để anh được hạnh phúc, sống vui vẻ

* * *

Em cũng biết mình còn nợ anh nhiều

Nên nếu được xin anh hãy tỉnh lại

Nhìn em đi! Cho em một cơ hội

Em sẽ hết sức bù đắp cho anh...

Nếu không thể, hãy mang em đi cùng

Em không sợ bất kỳ điều gì cả

Ngoại trừ việc phải mất anh mãi mãi...

Cảm xúc hỗn độn, nhớ, thương, đau đớn...

Ước mong cũng chỉ là ước mong thôi

Thực tại phủ phàng như màn đêm tối

Niềm tin nơi nào? Anh ơi nói đi...

Em ngập chìm trong tuyệt vọng, u buồn

Xin anh...xin anh...đừng bỏ rơi em...

*** 0 *** 0 ***

Cô và hắn bước vào dinh thự, tiến đến phòng làm việc của cô. Cô ngỡ ngàng. Hắn là người thích sạch sẽ, một hạt bụi cũng chẳng bỏ qua. Nhưng căn phòng nhìn thật hỗn độn. Bình hoa, đĩa trang trí, ly thuỷ tinh,... vỡ vụn, ở khắp sàn nhà. Đống giấy tờ cũng bị xé nát, ném tứ phía. Ngoài ra còn có mùi rượu thoang thoảng... Cô tiến đến bàn làm việc... quả không sai! Có rất nhiều vỏ chai Whisky hạng nặng... Hic..hic vampire có tửu lượng đáng nể thật!

Cánh hoa đào nhẹ bay theo cơn gió

Dưới tán cây em khóc vì nỗi nhớ

Anh có biết không? Biết em khổ đau...

Từng giọt lệ đắng cay nhẹ rơi xuống

Anh hứa, anh thề, nhưng không giữ lời

Em giờ sẽ ra sao đây? Em lạc lõng

Vòng tay anh xa rời với em quá...

Chết là kết thúc nhưng anh có nghĩ!?

Rằng bỏ lại em hiu quạnh nơi này

Em biết sống thế nào đây? Anh ơi!

Em đã nguyện mãi mãi không buông tay...

Khi tia hi vọng cuối cùng vụt tắt

Em cũng sẽ đi theo anh, chẳng rời

Cuộc sống vĩnh viễn không hẳn là tốt!?

Không phải! Không đúng! Anh phải biết rằng

Em mong anh sống thật lâu, thật lâu...

* * *

Trôi theo dòng chảy của năm tháng qua

Xin hãy ghi nhớ đến em, nhé Shiki!

Không cần nhiều thời gian, không gian đâu!

Chỉ cần một khoảng nhỏ trong tim anh

Mỗi khi anh buồn, hãy nghĩ đến em

Người luôn luôn dõi theo, ủng hộ anh

Kiêu hãnh bước tiếp, cuộc sống còn dài

Em yêu anh nhiều lắm! Em sẵn sàng

Hi sinh mọi thứ, trả mọi cái giá

Để anh được hạnh phúc, sống vui vẻ

* * *

Em cũng biết mình còn nợ anh nhiều

Nên nếu được xin anh hãy tỉnh lại

Nhìn em đi! Cho em một cơ hội

Em sẽ hết sức bù đắp cho anh...

Nếu không thể, hãy mang em đi cùng

Em không sợ bất kỳ điều gì cả

Ngoại trừ việc phải mất anh mãi mãi...

Cảm xúc hỗn độn, nhớ, thương, đau đớn...

Ước mong cũng chỉ là ước mong thôi

Thực tại phủ phàng như màn đêm tối

Niềm tin nơi nào? Anh ơi nói đi...

Em ngập chìm trong tuyệt vọng, u buồn

Xin anh...xin anh...đừng bỏ rơi em...

*** 0 *** 0 ***

Cô và hắn bước vào dinh thự, tiến đến phòng làm việc của cô. Cô ngỡ ngàng. Hắn là người thích sạch sẽ, một hạt bụi cũng chẳng bỏ qua. Nhưng căn phòng nhìn thật hỗn độn. Bình hoa, đĩa trang trí, ly thuỷ tinh,... vỡ vụn, ở khắp sàn nhà. Đống giấy tờ cũng bị xé nát, ném tứ phía. Ngoài ra còn có mùi rượu thoang thoảng... Cô tiến đến bàn làm việc... quả không sai! Có rất nhiều vỏ chai Whisky hạng nặng... Hic..hic vampire có tửu lượng đáng nể thật!

Bạn cũng sẽ thích Cô Nghĩ Mèo Thắng Được Cáo Chắc? [Ngưn... Bởi Kaze_Kitsune 18.2K 1.1K Qúa trẻ con. Nhưng... rất quyến rũ! - Kio Bởi KioKiki 9.3K 338 Cô gái xấu xí mà anh khinh thường đã không c... Bởi TrmBarca 53.2K 2.6K Sẽ Chẳng Là Ai Khác Ngoài Em Bởi HanBachBang 7.6K 464 TÔI LÀ VAMPIRE! SAO, CÒN YÊU KHÔNG? Bởi kayoj-chan 5.4K 298 Cô Hầu Đáng Ghét Kia! Cô Là Của Tôi Bởi Angel_Sun 12.1K 688 “ Này Violet! “

” Vâng, có chuyện gì không ạ? “

” Anh... buồn nên mới uống... thôi “

”... Em biết mà... một phần đã thể hiện trong lời bài hát rồi. “

” Ừ... “

Hắn thở dài một tiếng. Tâm trạng tuy đã tốt hơn nhưng vẫn còn chút khó thở, bực bội.

” Shiki này, chúng ta cùng uống rượu đi! Tâm trạng cứ u uất thế này thật khó chịu!!! “

” Ừ! Để xem em mời anh loại rượu nào!? “

Cô cười, cùng hắn đi vào phòng ăn. Hắn nhanh nhẹn lấy một đĩa trái cây tươi tỉa đẹp mắt cũng với một ít đá. Cô đi lấy loại rượu mà mình thích nhất, nói đúng hơn là chỉ để ngắm thôi (Bởi vì trai nên mới hào phóng lấy ra uống:P) Cô đi ra, hai tay để đằng sau lưng, cười gian

” Lạ nhé! Sao em không vào kho rượu mà chạy đến phòng ngủ làm gì? “

” Hehe loại rượu này đặc biệt quý giá với em à nha... nên phải đặt ở phòng ngủ... “

” Rồi rồi, ngồi đối diện anh đi. Tên của loại rượu là gì? “

Cô ngồi xuống, tỏ vẻ thần bí và nói

” Kaka, loại rượu này có tên là: Vodka “

” Của Nga sao??? “

” Không phải! Loại vodka đặc biệt này là loại đắt nhất có xuất xứ từ Scotland. “

” Ohh đáng ngạc nhiên à. Vậy giới thiệu khái quát về nó đi. “

” A...hèm... Đây thuộc loại rượu mạnh nhất thế giới đấy. Tên của nó là Vodka Diva Diamonds. Nhìn rất giống một lọ nước hoa, vỏ chai được nạm ráp kim cương và đá quý dạng cát... long lanh, huyền ảo,... bla bla.... “

Sau khi cô thao thao bất tuyệt với nào là nguồn gốc, nào là lịch sử ra đời, hương vị,... vân vân... và vân vân... thì hắn mới kết luận

” Ay da, em biết nhiều thật @@ “

” Đương nhiên rồi hahaha “_ tỉnh thấy sợ...

Cô và hắn, chỉ có hai người ngồi uống rượu và trò chuyện.

” Violet, anh vẫn chưa hiểu lắm về đất nước Milange, nói anh nghe đi “

” Được ạ nhưng em nói dài dòng có kiên nhẫn mới nghe được hết à. “

” Uhm, em nói đi nào “

” Milange là một vùng đất tồn tại song song với Trái Đất, ở đây có vô vàng cảnh đẹp không kém gì. Vì thế mà những thành phố được đặt tên như ở Trái Đất. Uh... ví dụ như Milange có thành phố tên là Paris bởi vì dân ở đó đa số sử dụng tiếng Pháp. Nói chung Milange chẳng khác Trái Đất là mấy chỉ là không rộng lớn, dân số cũng chẳng đông đảo như thế.... và có sự xuất hiện của Vampire. “

” Anh đã hiểu nhiều rồi! Cảm ơn em. “

” Có gì đâu! Anh không cần phải khách sáo thế đâu. “

Cô vui vẻ nói chuyện phiếm với hắn. Một lúc sau, cô đi thẳng vào vấn đề chính

” Em chuẩn bị cả rồi, chúng ta đến Vam Quốc thôi! “

Hắn sững sờ một hồi rồi gật đầu

” Ừ “

Bây giờ đã 6h tối rồi! Chắc đến nơi sẽ muộn lắm đây!?...Hắn lái xe, cô ngồi ở vị trí phó lái.

Hơn một tiếng an bình trên xe, bây giờ tan biến

” Đoàng...đoàng...đoàng...” Tiếng súng vang lên. Từ phía sau xe, đạn bắn vèo vèo... gương bị vỡ nát. Lập tức, cả hai cúi người xuống. Hắn dừng xe lại, mặt đầy sát khí

” Lũ khốn nạn nào dám...!!! “

Hức...hức... đáng sợ quá đi! (Cô sợ sát khí ngùn ngụt của hắn í)

” A...anh bình tĩnh! Để e...em l...lo “

Hắn xoay sang chỗ cô tỏ vẻ hết sức ngạc nhiên *nhìn ngu ghê*. Cô hành động ngay, mở chiếc balô nho nhỏ của mình, cô lấy ra một chiếc ống nhòm và một khẩu súng cầm tay.

” Súng của em có thể sát thương được loài nào? “

” Ờ...ah... người thường và quỷ... ngoài ra loại đạn đặc biệt em dùng còn có thể gây mê với vampire nữa! Em còn cẩn thận mang thêm hai chiếc dao cầm tay nữa. “

” Ừ, thế tốt rồi! Anh sẽ làm bao cát để tụi nó bắn. Còn em quan sát kĩ, xác định chỗ ẩn nấp và bắn chúng nhé!? “

Cô từ chối

” Không thể “

” Sao lại không!? “

” Chúng ta sắp đến Vam Quốc rồi, chắc chắn là có kẻ muốn ám sát anh để ngăn chặn dự định của chúng ta. Chẳng phải anh nói là Vampire cũng có thể bị giết sao!? Vậy không loại trừ khả năng lũ phục kích kia cũng là Vampire và chúng biết được cách ám sát anh. Nên tốt nhất anh phải án binh bất động! Để em lo liệu bọn này!!! “

” Không thể!!! Em là phụ nữ sao có thể đấu với nhiều tay súng đầy kinh nghiệm như vậy được!? “

Cô mỉm cười, một nụ cười toả nắng, xinh đẹp.

” Anh cứ ở đây, ngoan nhé... Em sẽ xử đẹp bọn chúng! Cứ tin tưởng, kinh nghiệm chiến đấu 8 năm nay với lại em không phải loại dễ thất bại đâu a! “

Nói rồi cô phóng ra ngoài xe nhanh như cắt. Tuy khẩu khí ngất trời nhưng chưa bao giờ cô lâm vào tình thế bất lợi như vậy!????

Số lượng địch bao nhiêu chẳng rõ? Vũ khí chúng sử dụng có thể sát thương người thường không cũng chả biết? Địa hình chiến đấu quá bất lợi với cô và dễ dàng với chúng! Ngoài ra, cô còn phải luôn canh chừng để chúng không có cơ hội làm hại Shiki,...bla....bla... Grrrrrrr!!!!!! Điên cái đầu quá!!!!!!!!!!!

Nhưng dù khó khăn đến mấy cô vẫn phải bảo vệ tình yêu của đời mình. Từ giờ đến lúc tiến đến dinh thự nhà Fullynia cô chưa thể chết à. “ Được rồi! được rồi! Chị đây sẽ chơi với lũ lính đánh thuê nghiệp dư chúng bây đến cùng!!! Để xem ai mới là kẻ bại trận >_< “ Trong lòng không khỏi chửi rủa, thách thức, hừ...hừ... dù tổ tông mười mấy đời nhà bọn chúng có van xin cũng không thể nào làm lửa giận trong cô dịu đi!!!!

Cô lẻn vào một bụi cây, tranh thủ nạp đạn cho súng và dùng ống nhòm để quan sát động tĩnh từ nhiều phía. Kể ra cô cũng chẳng xui xẻo đến mức phải tìm kiếm trong cây và cây ( Au: ý là xung quanh cây cối không rậm rạp như ở vùng rừng núi)

Tuy hơi lo lắng về đề nghị nhỏ của hắn nhưng cũng chỉ có kế đó mới dụ được bọn đáng chết kia. Cô phất tay ra hiệu, hắn liền ngồi vào vị trí và lái xe đi (một đoạn nhỏ). Không ngoài dự đoán, tiếng súng lại vang lên.

Cô hừ một tiếng “ Ba tay súng, sử dụng hai súng tỉa và một súng trường. Hai tay bắn tỉa ở cùng nhau, đã xác định vị trí, toạ độ! Tay cầm súng trường ở cách đó bốn mét. “ Thật tiếc cho chúng bởi vì xui xẻo gặp phải cô_ một người có nhiều kinh nghiệm chiến đấu, nhạy bén và có khả năng định hướng, phát hiện kẻ thù từ những chuyển động nhỏ nhất.

Nhưng một điều mà ít người biết được chính vì cô cũng là một sát thủ giết người không ghê tay, đương nhiên cô chỉ giết những kẻ xấu xa, độc ác. Có điều, nói gì thì cũng chẳng thể phủ nhận việc bàn tay cô nhuộm máu, dù có là người quen đi nữa thì cô cũng không nương tay. Hành động nhanh gọn, khuôn mặt chẳng có chút cảm xúc nào, cô như tuyết như băng lạnh lùng, tàn độc mà quyến rũ. Không thể ngờ nổi khi ở quên hắn cô lại hiền lành, dịu dàng đến thế...

Vạch ra kế hoạch chi tiết có điều cuộc đời chưa nói trước được chữ “ ngờ “. Không thể tin được mọi chuyện ở phía trước sẽ diễn ra như thế nào?

*

* *

Cô di chuyển, lướt qua những bóng cây cao tựa như một làn gió. Đứng sau tảng đá, cô thở một hơi thật sâu rồi từ từ tiến đến chỗ hai tay súng bắn tỉa. Lý do không thể dùng súng bắn hai tên kia? Rất đơn giản! Nếu cô dùng súng sẽ làm tên còn lại phát hiện ra. Chỉ có thể sử dụng hai chiếc dao cầm tay để nhanh gọn kết liễu. Trường hợp xấu nhất: chúng là Vampire thì cô đã có cách đối phó thích hợp. Đó chính là bôi một loại thuốc độc đặc biệt lên lưỡi dao, loại độc dược này có tác dụng gây mê cực lớn với Vampire (nếu là loài khác thì đã die lâu rồi).

Trong mấy giây ngắn ngủi, cô xuất hiện từ đằng sau dùng hai chiếc dao nhắm vào phần cổ tạo thành một vết cắt gọn gàng nhưng rất sâu. Máu tươi phun ra lênh láng.

Thở phào nhẹ nhỏm, cô đặt ngón trỏ và ngón giữa lên cổ hai tay súng bắn tỉa kia để kiểm tra mạch. Co...còn sống!? Chúng là Vampire!!!.... hic...hic... không xong... Lập tức quay lưng lại, tên còn lại đang cầm thanh mã tấu nhắm chém cô!? Nguy rồi!!! Không né kịp....

”Xoạt....xoạt....xoạt....” Máu tươi lại lần nữa chảy ra như...nhưng đó... đó là....

” SHIKI!!!!!!!!!!!! “

Tiếng hét thất thanh vang lên.... một lần nữa.... một lần nữa hắn đỡ cho cô....

Hắn mất thăng bằng.... ngã xuống.... chân cô....

” TẠI SAO??? TẠI SAO LẠI NGỐC NHƯ VẬY!? TẠI SAO LẠI ĐỠ ĐÒN CHO EM??? “

Hắn lại cười, máu từ trong chảy ra nơi khoé miệng

” Vì.... khụ...khụ... Anh...yêu em!.... Em mới ngô...ngốc...!...Em mà... khụ... bị thương... khụ...khụ... anh sẽ đau... tim đến... khụ... chết mấ...t...”

Gương mặt xanh xao của trở nên trắng bệch, khó coi. Tên kia cất lời

” Hahaha!!! Thanh mã tấu này có thể giết cả Vampire đấy. Ngươi chết chắc còn con nhỏ kia sẽ phải sống giở chết giở với đại nhân! Hahaha!!! “

Ngẩng đầu lên với cặp mắt đầy tơ máu

”....Khốn kiếp!.... NGƯƠI.... XUỐNG ĐỊA NGỤC ĐI!!!!!!! “

Cô đặt hắn nằm xuống, chạy đến chỗ tên kia trong tích tắc. Chỉ dùng dao đâm vào cánh tay, mục đích là để làm tê liệt hoạt động nhưng vẫn không làm đối thủ hôn mê.

Tên sát thỉ ngã xuống, cô lấy chân đạp lên người và nói

” Cho dù ngươi có chết ngàn vạn lần cũng chẳng thể làm ta bớt phẫn nộ! NÓI!!! ra tên chủ nhân của ngươi NGAY!!! “

Sát thủ xanh mặt. Y chưa từng thấy một ai có sát khí đáng sợ đến thế!

Thấy y vẫn chưa mở miệng khai ra, cô chẳng chút thương xót mà dùng chân đạp lên cơ thể gần như bất động kia.

Y bị đạp đến độ thổ huyết, máu từ miệng liên tục phun ra.

” Phụt...ọc...ọc... T..tôi nói!... Xin... tha mạng... “

Ánh mắt ngập tràn thù hận ấy vẫn nhìn chăm chăm vào y không chớp mắt

” Là..... Fullynia_sama..... và..... Ivan_sama.... ra lệnh cho tôi giết cô... đáng nhẽ ra không được đụng đến Shiki_sama.... nhưng... “

Cô ngẩng người một hồi. “ Fullynia_sama ư!? Là ai? Mà khoang Shiki mang họ Fullynia! Vậy chẳng lẽ là cha hắn??? Còn cái tên Ivan gì gì đó.... là kẻ nào? “. Sau khi suy ngẫm thật kĩ, cô nói

” Nếu muốn sống thì dẫn ta gặp hai kẻ đó. Còn nếu vẫn muốn chống cự... TA-LẬP-TỨC-BĂM-NGƯƠI-THÀNH-TRĂM-MẢNH! “

Y sợ hãi tột độ: “ Cô... ta còn đáng sợ hơn cả Fullynia_sama! Thật sự có phải là người không vậy!? “. Y tuy là một sát thủ chuyên nghiệp cũng một mực muốn toàn ý phục tùng chủ nhân.... Nhưng mà hôm nay lại gặp phải cô_Violet Abertora, y buộc phải nghe theo. Thứ độc dược đó có gì bất bình thường! Nếu phỏng đoán không nhầm thì ngoài tác dụng làm tê liệt vận động mà còn làm tê liệt luôn ý thức. Lần này thì y thực sự bất lực thật rồi!

Cô trói y lại như gói bánh chưng rồi ném vào ghế phó lái. Còn về phần hắn thì cô cố gắng nhẹ tay hết sức có thể, dùng hộp dụng cụ y tế băng bó lại vết thương để cầm máu. Rồi cho hắn uống vài viên thuốc giảm đau và sử dụng một lượng lớn máu sinh học mong sao bù đắp lại một phần máu đã mất. Sau đó đặt hắn nắm ngửa ở dãy ghế sau, lấy balô chặn ở trước giúp hắn không bị lăn xuống khi xe đi qua chỗ gập ghềnh.

Còn một quãng đường khá xa nữa mới đến nơi mà trời đã tối mịt, cô đành cho xe dừng lại tại một căn biệt thự bỏ hoang. Dọn dẹp lại trông cũng khá ổn, có thể ở qua đêm. Cô nhốt y vào một căn phòng ngủ và đưa hắn đến một căn phòng đẹp nhất trong tòa biệt thự.

Đó cũng là phòng ngủ nhưng có cửa sổ bắng kính rất lớn thông ra quang cảnh của khu vườn trước. Quan trọng hơn hôm nay là ngày trăng tròn nên khi mở cửa ra ánh trăng bàn bạc chiếu rọi vào bên trong. Thơ mộng! Chiếc giường nhỏ nhắn đặt gần cửa sổ mang lại không khí trầm ấm. Hắn nằm trên giường, vẫn im ắng không cử động, không nói chuyện, cũng chẳng mở mắt ra nhìn cô...

Lấy hai bàn tay nắm lấy cánh tay lạnh buốt kia, cô nằm úp người đầu tựa nhẹ vào bên cạnh cánh tay hắn. Nước mắt lại rơi xuống

” Làm...ơn... h...hãy tỉnh lại... em cần có anh...hức...hức... Anh là kẻ xấu xa không chịu giữ lời!... Anh... đã từng hứa sẽ yêu em mãi mãi cơ mà!?... “

Ánh mắt cô lại phủ lên một tầng lạnh lùng, đơn côi

” Phải chi... lúc nhập học em chẳng hậu đậu đi muộn rồi nhờ anh giúp trèo tường vào trong... phải chi... trái tim em không rung động bởi anh, mãi vẫn chẳng biết tình yêu là gì? và làm ngơ trước anh... phải chi... em chả ích kỷ muốn giữ anh bên mình...Chắc có lẽ anh đã không lâm vào tình cảnh bi đát như vậy... và... em cũng... cũng không phải đau đớn, sống chẳng bằng chết như bây giờ.... hức...hức “

Người kia vẫn như vậy, vẫn là khoảng không im lặng có mình cô

” Anh nhớ khu vườn sau dinh thự mà em vẫn luôn thích đến lúc vui cũng buồn không? Từ khi yêu anh... em đã có một ý nghĩ kì lạ rằng... khi hai ta chết đi sẽ cùng được chôn cất dưới gốc cây Anh Đào... Máu huyết của ta hòa lẫn vào nhau làm hoa Anh Đào có màu đỏ hồng tuyệt đẹp... Và cây Anh Đào ấy sống mãi... sống mãi... tượng trưng cho tình yêu của em và anh... Nghe thật lạ nhưng cũng lãng mạn, ý nghĩa phải không ạ? Nếu...chỉ là nếu như thôi! Nếu anh ra đi bây giờ, e..em sẽ theo anh! Thiên đường cũng được, địa ngục cũng chẳng sao!? Chỉ cần được ở bên cạnh anh từng phút từng giây, em đã mãn nguyện lắm rồi! Đời này của em không đáng tiếc bởi vì có được tình yêu của anh... Em yêu anh... nhiều lắm! “

Cô ngồi dậy, áp đôi bàn tay còn ấm của mình lên mặt hắn

” Ay da... hức...hức... sao da anh lạnh thế này!? Tuy người ta nói Vampire có làn da lạnh như nước đá nhưng với em làn da anh thật ấm áp! Lúc anh ôm em, sưởi ấm cho em.... em rất hạnh phúc!!!... Bây giờ hãy để em sưởi ấm cho anh...nhé?... “

Nếu từ cửa cổ nhìn vào, người ta sẽ nhìn thấy hình ảnh một cô gái trẻ với vóc dáng gầy yếu, gương mặt mệt mỏi đang ngồi cạnh một mỹ nam nắm ngủ yên bình... và nghe thấy tiếng khóc thê lương của cô

” Phụt... khụ... phụ... “ Hắn nôn ra máu... Mặc dù máu từ miệng phun ra liên tục và ho khan không ngừng nhưng hắn chẳng có dấu hiệu tỉnh lại... có lẽ vẫn còn hôn mê...

” Shiki!!! Shiki!!! Sao lại thế nàyyyy.... huhu... anh...anh... đừng làm em sợ.... huhuhu “

Cô chạy bán sống bán chết đến phòng ngủ của y. Y đang mơ màng trong mộng đẹp thì bị một lực cực mạnh níu giữ, lắc tới lắc lui...

” M...mau nóiii tại... sao... Shiki lại thổ huyết.... NGƯƠI NÓI ĐIII!!! “

Y cũng định làm ngơ nhưng thấy trước mắt mình một cô gái vô cùng kích động... nước mắt giàn dụa... chợt cái cảm giác gọi là động tâm dâng trào... Y nói:

” Máu sinh học lúc trước bơm vào đã bị loại thải. Trong mười phút nếu không có lượng máu tươi thuần khiết truyền vào Shiki_sama sẽ chết! Nếu được truyền máu kịp thời vết chém sẽ tự động lành lại “

Tia hi vọng loé lên trong mắt cô

” Dùng máu của ta! Dùng máu của ta cứu Shiki mau lên!!! “

” Cô điên à? Nhìn cô thế kia làm sao có đủ sức? Với lại lượng máu cần dùng nhiều hơn lượng máu người thường có thể cho đi! “

” Ta cốc cần biết!!! Cho dù có chết cũng phải giúp Shiki sống tiếp “

Y thở dài... vị Bá Tước này quá cứng đầu rồi... Cuối cùng, y khuất phục và được mở dây trói ra, chạy nhanh đến chỗ Shiki.

Máu được truyền vào, thật ngạc nhiên chỉ cần một nửa số máu ước tính đã cứu được sama!!!!

Cô thở phào nhẹ nhỏm ngã xuống giường nhắm mắt lại. Về phía y thì do tác dụng của độc dược lại ngất xỉu...

” Shiki này... Ngày...mai anh nhất định phải khoẻ lại... em... em... muốn được... được... thấy anh... Em... em nhớ... nhớ... anh! “

*** 0 *** 0 ***

P/s: Chào mọi người!!! Chap này au dùng rất nhiều thời gian và công sức để viết nên nó khá dài. Mở đầu là một bài thơ tự sáng tác nên có lẽ đọc qua nhiều bạn sẽ thấy dở ẹt:( Mong là mọi người thông cảm:) Và đừng ném đá au mà tội T^T

Các chap tiếp theo: tức là̀ 29, au muốn dành tặng cho hai bạn đọc trong thời gian qua ủng hộ và góp ý nhiệt tình....

Au xin gọi tên thân mật *tự sướng* của bạn

-_chan:* (Zenzen2809)

-́ bạn nào thích được tặng chap không ạ? Nếu có thì comment đi nha:))

*** Trường hợp nếu bạn (Zen_chan) không thích/không muốn/antin:“( thì cũng comment nhé! ***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.