“Tại Trung, chúng ta mua nhà ở đi, cứ để Tuấn Tú thiết kế cho chúng ta, thế nào?”
“Không cần, tự hai người chúng ta thiết kế được rồi! Hắc hắc… Đầu tiên phải có cái hoa viên a, đủ loại hoa tươi, còn phải có một con đường nhỏ, có lót đá nữa a.”
“Được, còn muốn cái gì nữa? Bể bơi không?”
“Ân, có thể có bể bơi thì càng tốt, như vậy mùa hè chúng ta có thể mát mẻ một chút. Nhưng nước trong bể bơi nhất định phải thay mỗi ngày, ta không thích tắm nước bẩn.”
“Biết rồi.”
“Trong nhà thì sao? Phải có lò sưởi âm tường… Đến mùa đông, khi chúng ta trở về là có lò sưởi đang cháy rồi. Còn phải có ghế bành trên thảm nữa, chúng ta có thể đọc sách ở đó.”
“Ý tưởng tốt lắm, nhất định sẽ rất thoải mái.”
“Đó là đương nhiên! Không chỉ như vậy đâu, còn phải đổi tất cả màu của đồ dùng nữa, đổi thành màu ấm một chút, như vậy cả nhà mới có cảm giác thoải mái! Hắc hắc!”
“Vậy phòng ngủ thì sao?”
“Phòng ngủ a… Nhất định phải có cửa sổ thật lớn, đặt sát đất, bởi vì nó sẽ cho ánh sáng ngập phòng. Rèm cửa đừng có dùng màu đỏ sẫm như Hi Triệt ca nha, màu lam nhạt là được rồi. Giường của chúng ta phải thật lớn thật mềm, như vậy ta chỉ cần tắm rửa xong là có thể nhảy lên được.”
“Muốn ta ôm ngươi không?”
“Tùy ngươi thôi… Chúng ta nói tiếp đi. Tủ quần áo thì phải..”
“Ta sẽ ôm ngươi, chúng ta cùng nhau tắm rửa, sau đó ta sẽ chỉnh điều hòa rồi bọc lấy ngươi mang ra ngoài; sau đó sẽ cùng nhau nằm xuống.”
“Câm miệng! Ta biết trong lòng ngươi nghĩ thế nào rồi.”
“Sau đó chúng ta hôn môi, ôm chặt lấy nhau.”
“… Sắc lang.”
“Lại sau đó nữa, ngươi sẽ đỏ mặt yêu cầu ta…”
“Câm miệng! Ta không nghe…”
Máy bay xuyên qua tầng mây thật dày phía trên, hướng đến ánh mặt trời chói lọi.
Tại Trung tựa vào đầu vai Duẫn Hạo, ngọt ngào ngủ, khóe môi nhếch lên thành nụ cười, hồn nhiên như một đứa trẻ, giống thiên sứ nằm trên giường trong khách phòng năm đó.
Duẫn Hạo nghiêng đầu, ánh mắt dừng thật lâu trên khuôn mặt say ngủ của Tại Trung.