Tịnh Tịnh dạo gần đây vô cùng vừa ý một cái chàng trai, hắn tên A Bạch, mặc dù là một người câm, nhưng mà may mắn hắn không điếc, nàng chỉ dạy đều vô cùng nghe lời ghi nhớ rõ ràng cùng chăm chỉ luyện tập, khác hẳn những người chỉ biết nói suống hoặc lười nhác, không chịu làm việc!
Bạch Nhâm Tịnh hôm nay ở trong bếp tập thái lái cá, liền nghe được vài lời đàm tiếu từ đám phụ bếp xung quanh.
Phụ bếp lâu năm A: “Nghe gì không, tiểu thư cùng các lão gia đi giải cứu cậu chủ nhỏ nhưng không thành, để cho kẻ thù hóa rồng ôm lấy người chạy mất, bây giờ liền biệt tăm biệt tích rồi!”
Phụ bếp mới vào B: “Ô kìa, các lão gia!!? Tiểu thư chúng ta cũng thật “mạnh mẽ” nha!”
Cô cô đầu bếp C: “Ngươi mới vào thì biết cái gì!? Tiểu thư của chúng ta phải gọi là như hoa như ngọc, người gặp liền mê, các vị lão gia cho dù chỉ hận không thể cầm kiếm đâm chết nhau, lại mỗi ngày phải vui vẻ mà hầu hạ tiểu thư…”
Bạch Nhâm Tịnh ở bên cạnh không muốn nghe cũng phải nghe: “…”
Làm nam nhân liền cùng chung hầu hạ một người phụ nữ, có đáng giá hay không? Thà lấy kiếm ra luyện một bài, hoặc là lấy dao ra tập thái rau củ còn hơn!
Hắn lắc lắc đầu, rửa tay xong liền ra ngoài, hôm nay hắn lại có hẹn cùng người bạn nhỏ kia.
Người bạn nhỏ kia thật sự rất hợp ý hắn, vừa cứng đầu nhưng cũng rất dễ bảo, chỉ cần khiến cho nó phải tâm phục khẩu phục liền sẽ tức khắc biết ngậm miệng lại nghe chỉ dạy. Bạch Nhâm Tịnh đôi khi còn nghĩ, cái đứa nhóc này có phải là một cái nhân bản vô tính nào đó rơi rụng ra bên ngoài của hắn không, nếu không phải thì tại sao lại hợp mắt hắn tới như vậy nhỉ?
“Ah! Ác ma thúc thúc!” Lão tam đang tâng tâng bóng nhìn thấy Bạch Nhâm Tịnh liền chạy tới, hai con mắt long lanh nhìn hắn uông uông gọi: “Ác ma thúc thúc, hôm nay chúng ta sẽ học gì!? Ta muốn học cách làm sao để… bla bla…”
Bạch Nhâm Tịnh: “Phiền quá, câm miệng, nhìn ta!”
Lão tam: “Ân, ta câm miệng, thúc thúc mau mau dạy ta đi!”
===
Bão 18/20 =3= còn 2 chương nè =v=
Ta đảm bảo chương cuối sẽ làm các nàng iu ngứa ngáy tới không muốn sống a hi hi...