“Con làm gì ở đây vậy!!?” Một giọng nói lạnh tới mức khiến cho hai chân của lão tam nhũn hết cả ra, sắc mặt tái nhợt rơi vào trong lồng ngực của Bạch Nhâm Tịnh. Hắn cau mày che lại mắt của đứa bé, dứt điểm tên rác rưởi ở bên cạnh, quay người rời đi.
“Đi, ta mang con tới chỗ của mẹ con.” Bạch Nhâm Tịnh vỗ vỗ lão tam, mà cả người nó lại run rẩy run rẩy vô cùng đáng thương. Thằng nhóc này là bị dọa sợ rồi sao? Làm sao lại yếu ớt như vậy!!?
“Sụt…” Lão tam hút vào một vệt nước mũi, chùi chùi mặt lên áo của Bạch Nhâm Tịnh.
Họ Bạch: “…”
“Xê cái mặt của con ra ngay, tiểu quỷ!”
Bạch Nhâm Tịnh đem lão tam trong ngực mà nhanh chóng rời đi, cố gắng tìm con đường tránh xa bãi chiến trường chém giết đẫm máu, theo bản năng nào đó, hắn không muốn để đứa trẻ trong ngực phải đối mặt với những thứ bẩn thỉu kia.
“Tại sao con lại ở đây!!? Không biết rằng nơi này rất nguy hiểm sao!!?” Bạch Nhâm Tịnh chỉ cần nghĩ tới liền muốn tức giận. Vừa nãy nếu không phải hắn tới kịp, chuyện khủng khiếp nào sẽ xảy ra chứ!!?
Tất cả đều là do cái đám người không an phận dám tập kích nhà tù này!
Hắn lát nữa sau khi đem tiểu bé con rời đi thì phải tới tẩn cho đám đột nhập này một trận, suýt chút nữa đã làm bị thường thằng oắt con nhà hắn! Ừm, dám làm bị thương đứa nhóc được hắn dạy dỗ chân truyền kiếm thuật! Đệ tử tương lai a!
Lão tam cúi mặt trong ngực Bạch Nhâm Tịnh, nắm tay bé bé càng siết vạt áo của hắn tới nhăn nheo. Bé thực sự rất muốn A Bạch làm ba ba của bé, những bảo bảo khác đều đã có ba ba rồi, còn có tên riêng nữa chứ!
Bé cũng muốn có ba ba, có tên riêng cơ mà…
Chú tiểu Bạch rất ấm áp rất mạnh mẽ, từ xa bé đã có thể nhận ra và ghi nhớ chú tiểu Bạch rồi, khác hẳn với những người bình thường khác, tiểu Bạch vô cùng đặc biệt a…
===
Ai muốn chương nữa không, giơ tay lên nào:> Hông giơ tay là Cá đi ngủ mai up tiếp a ha OvO
Đọc xong đừng quên like comment và ném phiếu đề cử cho Cá nha
Cảm ơn nàng iu Nguyễn Thư đã liên kết với Cá nha, tặng ngàn nụ hôn moah moah