Mami, Các Papa Lại Đánh Đến Cửa Rồi!

Chương 455: Chuyện xưa của nàng Milianes



#Cá Basa 

Thủy tộc là tên gọi chính thức của loài mỹ nhân ngư, khác hẳn với tộc người Atlantis là nhân loại sống ở dưới đáy biển sau đó thích nghi để chuyển hóa thành người Atlantis, Thủy tộc chính là những loài sinh vật sống dưới nước tiến hóa trở thành có trí tuệ, dần dần phát triển theo hơi hướng của nhân loại, đặc tính theo biển cả và đại dương càng nổi bật hơn tộc người Atlantis. 

Thuở xưa theo như điển tích của đại lục, nữ thần Thủy tộc chính là một Mỹ nhân ngư xinh đẹp tới khó mà hình dung được, xinh đẹp tới nỗi đàn ông nhìn thấy nàng liền sẽ tim đập quá mạnh, vỡ động mạch tim mà chết, một mỹ nhân giết người bằng dung nhan. 

Thủy tộc vẫn luôn tự hào về thần của bọn họ, chỉ là nữ thần của Thủy tộc lại bởi vì mang lòng yêu thần linh của người Atlantis, không nhịn được mà tiếp cận vị mật ngọt của trái cấm, sau đó liền xảy ra chuyện. 

Đau lòng thay, ngày mà thần Atlantis nhìn thấy nàng, hắn cũng là bị dung nhan của nàng khiến cho Thần cách nổ tung mà tan biến thành bọt biển, ngay trước mắt của nàng mà biến mất. 

Nữ thần Thủy tộc quá đau đớn mà mất đi cả giọng hát thần thánh của nàng, khóc tới nỗi đôi mắt bị mù, triệt để chết trong câm lặng. Sắc đẹp mà biển cả trao cho nàng lại trở thành vũ khí giết chết người mà nàng yêu, tàn nhẫn tới chết lặng. 

Người đời sau tương truyền, sau khi thần Atlantis chết đi liền có một chiếc nhẫn xuất hiện trên tế đàn, phía bên trong khắc tên thật của nàng mỹ nhân ngư hắn đem lòng yêu mến từ lâu, chỉ là hắn lại chưa có cơ hội để deo nó vào ngón tay của nàng – chiếc nhẫn của thần Atlantis. 

“Milianes, một cái tên thật mỹ miều.” Alan cầm chiếc nhẫn xinh đẹp trên tay than thở, viên pha lê đại dương đính phía trên với sắc lam đẹp tới nao lòng, thần Atlantis đã nói rằng đó chính là đôi mắt của nữ thần Milianes mà hắn tưởng tượng qua việc có cơ hội được nghe tiếng hát của nàng, một mỹ nhân ngư tuyệt đẹp với đôi mắt màu Lam sắc. 

“Thực ra không phải là lỗi của Milianes mà thần của người Atlantis tan biến mà chết. Hắn bị trúng nguyền rủa, sẽ bị đôi mắt của người mà hắn yêu giết chết, chỉ với 1 ánh nhìn chạm nhau.” Alan mỉm cười. “Hắn biết, nhưng hắn đã chấp nhận lời mời gặp gỡ của Milianes.” 

Res nhìn Alan nâng niu chiếc nhẫn, không nhịn được mà hỏi: “Ngài… ngài cũng sẽ làm vậy đúng không?” Sẽ chết chỉ để được gặp gỡ người đó… 

“Vậy sao…” Alan nhắm mắt, thành kính hôn lên chiếc nhẫn. “Tất nhiên, ta nguyện ý.” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.