“Redick, nhìn cái gì vậy? Còn không mau tới giúp chúng ta sắp xếp phòng tuyến?” Hắc Dạ đang ở một bên gọi lên, Redick lúc này mới thu lại tâm tư, ừ một tiếng đi tới.
Lần này phòng tuyên s được xây dựng đã cách doanh trại hơn 30 km, sau đó sẽ liên tục đẩy cao dồn ép lũ quái vật phải đi thẳng vào tuyệt địa, sau đó lợi dụng địa hình ở tuyệt địa, quân đội sẽ xây dựng cấm linh trận, giam cầm lại toàn bộ lũ quái vật bên trong.
“Ắt xì!” Hắc Dạ nhảy nhảy cái mũi, đội lên chiếc mũ long cừu. “Trời ạ… nơi này đúng là không phải để cho người sống.”
“Tới, chúng ta đang hầm canh gà đây.” Một vị đầu bếp cười khà khà nói, không ít người đã tập hợp lại đứng xung quanh khu vực nhóm lửa để sưởi ấm.
Ở nơi lạnh lẽo bậc nhất lục địa này, linh khí bên trong bọn họ phải liên tục tiêu hao để chống chọi lại cái lạnh, có thể sưởi ấm một chút sẽ bớt đi một chút tiêu hao linh khí. Cũng không cần phải nói, lạnh như thế mà có một bát canh gà uống sẽ sung sướng thế nào.
“Phù… oa… thật nóng.” Hắc Dạ cầm bát canh mà giãy lên liên tục, nhưng khóe miệng lại nở nụ cười. “Lão Vương, canh gà này thơm thật.”
“Ha ha ha…”
Hắn uống canh gà nóng hầm hập, trong lòng lại không tự chủ được mà suy nghĩ, lúc này nàng đang làm gì, có phải là lại đang cứu mạng một ai đó hay không?
Nơi này thật lạnh lẽo, nói tới ấm áp, đều không nơi nào có thể sánh bằng ở cạnh nàng.
Bên trong lều chính của Redick Hoàng Lâm tướng quân và Hắc Phượng.
“Bọn chúng có dị động ư?” Hắc Phượng nhìn vảo điểm đỏ chi chít bên trên bản đồ, lạnh giọng hỏi.
“Đúng vậy. Có lẽ là phát hiện ra kế hoạch của chúng ta, đừng đoàn quái vật lớn đang tiến lại gần phòng tuyến, đặc biệt là còn được dẫn đầu bởi hai con quái vật cấp 9!”