Res có chút trầm mặc nhìn khuôn mặt khó hiểu của Cẩm Nhuệ, lặng lẽ cởi xuống mũ trùm, vén lên tóc mái dày dặn, để lộ vầng trán với một vết sẹo lồi hình tròn.
“Ah! Chính là cô sao!!?” Cẩm Nhuệ lần này có ngu mới nhận không ra, vết sẹo trên trán của Res cũng là cô cắt chỉ mà ra cơ mà. “Tôi tưởng cô sẽ rời đi không hề trở lại Kim Thịnh Thành chứ?”
“Ơn cứu mạng, ít nhất cũng phải gặp mặt một lần để cảm tạ ngài chứ.” Res áy náy nói. Thực ra ngày đó trốn khỏi Kim Thịnh Thành nhanh như vậy cô cũng có chút áy náy, luôn mong muốn trở lại nói một lời cùng Cẩm Nhuệ.
May mắn cô có thăm dò về người xung quanh Cẩm Nhuệ, mới biết và cứu cho Hắc Dạ một mạng khỏi nanh vuốt của Mythas, nếu Mythas thực sự giết rụng Hắc Dạ, Res cũng sẽ không biết phải đối mặt với ân nhân cứu mạng như thế nào.
“Hắc Dạ cũng đã nói với tôi rồi, cô ở ở tuyệt địa cực bắc đã cứu mạng Hắc Dạ khỏi quái vật vương, ơn cứu mạng này, cô thực sự đã trả lại cho tôi rồi, tôi cảm kích cô còn chưa kịp nữa là.” Cẩm Nhuệ cảm động nói.
Thực ra lúc đó cô cứu Res, chỉ là theo chức nghiệp của cô mà thôi, chứ nếu như là những người khác, là cường giả hay là người bình thường, chỉ cần có thể cứu cô chắc chắn sẽ cứu bằng được.
Đó chính là y đức mà cô được học từ mẫu thân, cũng là thứ luôn muốn truyền thụ lại cho tất cả các y bác sĩ trong bệnh viện.
“Nàng thực sự rất giống Nusy a. Thiện tâm và rất chân thành.” Mythas xoắn xuýt nói. Chỉ tiếc Nusy này cái gì cũng tốt, chỉ có chuyện nhân duyên là không bao giờ khá lên được.
Lần này nếu như Res không ngăn hắn giết cái người kia, có lẽ Cẩm Nhuệ này sẽ ở giá cả đời như Nusy ha ha ha…
Cẩm Nhuệ sai trợ lý lấy tới hai tách trà mang vào mời Res để cùng nói chuyện, Res cũng đồng ý ngồi xuống dưới ghế sopha trong phòng. Tạo mối quan hệ tốt với một thần y luôn luôn trăm lợi mà không hại, cô cũng rất vui lòng.
Hai người đang bàn chuyện rất tốt, cửa phòng đột ngột bị gõ cửa.