Hy Tử Kỳ bị Mẫu Đơn đánh thức ngờ ngệch tỉnh dậy từ trong chăn nệm, hai má vẫn còn đỏ hồng vì hơi ấm nhìn xung quanh, quả nhiên Mẫu Đơn đã sớm tỉnh trước, quần áo tươm tất một thân hồng y ngồi trước bàn trang điểm, Lye ở phía sau chải tóc cho nàng.
“Ta không muốn rời giường chút nào…” Hy Tử Kỳ thê thảm rầu rĩ.
“Ha ha…” Con tinh linh che miệng khúc khích cười, ánh mắt lại nhìn tới chiếc cổ đầy hồng ngân của Hy gia ở bên ngoài chăn, mặt không biến sắc mà cảm thán trong lòng, tiểu thư trên giường quả nhiên là vô cùng mãnh liệt nha…
Mẫu Đơn không biết Lye đang nghĩ linh tinh, buồn cười đi tới xoa xoa tóc của Hy Tử Kỳ mà dỗ dành. Nam nhân này luôn là kẻ đáng lo nhất, lười nhác cùng trẻ con là hay từ mà mỗi khi nàng nghĩ tới hắn đều nhảy ra đập vào mắt đầu tiên.
“Tiểu thư, ta mang đồ tới rồi đây.” Lúc này Rye từ bên ngoài gõ gõ cửa, sau đó bước vào, trên tay là điểm tâm sáng mà bếp trưởng Tịnh Tịnh đặc biệt làm riêng cho Mẫu Đơn.
“Tốt, đặt ở đó đi.”
Tóc đã tết xong, Hy Tử Kỳ dù không muốn cũng bị mạnh mẽ bắt rời giường, sắc mặt xám xịt mặc quần áo ngồi vào bàn ăn.
Rye xới xới cơm nóng cho vào chén đặt lên trước mặt Mẫu Đơn, cũng thản nhiên nói: “Nghe bảo tối qua Kim gia bị người đột nhập mật thất tàng kim, mất một bức danh họa lâu đời cùng 1 dây chuyền nào đó…”
“Hả? Có người to gan như vậy!!?” Mẫu Đơn giật mình, sửng sốt gặng hỏi: “Kim Thịnh cùng Bạch Liên đâu? Có bị thương gì không?”
“Không có.” Rye lắc đầu. “Kẻ tới rất mạnh, có khả năng là cường giả cấp 10, không ai ngăn lại được hắn cả, chỉ có thể để hắn mang đồ rời đi. Bạch Liên cùng Kim Thịnh lúc đó cũng không có mặt ở Kim gia.”
“Nhưng phút cuối trận pháp khởi động, khiến cho kẻ đó cũng phải trả chút giá đắt…”