Chu Khải được sự thành thật của cô lấy lòng, giọng điệu cũng mang theo chút mệnh lệnh: “Cởi quần ra đi.”
Cánh tay Ôn Mạn đã mềm nhũn, hôm nay cô mặc một chiếc quần suông ống rộng, cúc quần vừa cởi là trượt xuống tận cổ chân. Lúc này cơ thể cô gần như bại lộ trọn vẹn, vú lớn cương cứng dựng thẳng trong không khí, núm vú còn hơi run run.
Thân dưới chỉ còn lại mỗi chiếc quần lót bao bọc lấy nơi riêng tư, hai chân trắng nõn tinh tế lúc này lại mềm nhũn đứng không vững.
“Ngoan quá.” Chu Khải thưởng thức ôm lấy cơ thể Ôn Mạn, dùng lời khen tán thưởng cô.
Lông mi Ôn Mạn run rẩy, xấu hổ không biết phải nhìn đi đâu, cái miệng nhỏ bẹt bẹt như muốn khóc tới nơi.
“Đẹp quá.” Chu Khải khẽ hôn lên đuôi mắt cô, giọng nói trầm thấp lại dịu dàng: “Đừng khóc.”
“Ưm…” Ôn Mạn tủi thân vươn tay ôm lấy cổ anh, phần đầu hơi ngẩng lên, hôn loạn xạ lên miệng anh.
Chu Khải thuận thế hôn cô, liếm mút đầu lưỡi cô, trao đổi nước bọt giữa hai người.
“Ư… a…” Ôn Mạn bị hôn dường như thở không nổi, cô nghe thấy tiếng thắt lưng kim loại bị cởi ra, sau đó là một cây gậy thịt cực nóng bắn lên bụng cô, kích thích da đầu cô tê dại.
Chu Khải chọc chọc cây hàng lên bụng nhỏ cô hai cái, nó cứng tới phát đau rồi.
Anh kiềm chế dục vọng muốn đâm thẳng vào trong cô xỏ xuyên xuống, vươn ngón tay bóp nhẹ hai cái chỗ riêng tư của cô. Nước dâm đã thấm ướt quần lót, đầu ngón tay anh nhanh chóng bị chất lỏng dính lên.
“Ư… a….a…” Ôn Mạn thấp giọng rên lên thành tiếng một cách dâm đãng.
Chu Khải cười nhẹ giơ ngón tay dính đầy chất lỏng tới trước mặt cô, nói đúng sự thật: “Em chảy nước rồi.”
Ôn Mạn đỏ mặt dời mắt đi, không dám nhìn nó.
Chu Khải vươn đầu lưỡi liếm sạch sẽ chất lỏng dính trên hai đầu ngón tay, ngón tay khớp xương rõ ràng trắng nõn rất đẹp, Ôn Mạn nhìn mà bím dâm lại chảy nước ròng ròng.
“Đừng… Đừng liếm…… Dơ.” Ôn Mạn muốn kéo đầu ngón tay trong miệng anh ra.
“Không dơ,” Chu Khải liếm liếm khóe miệng, để mặc cô kéo tay anh xuống rồi lại xoa xoa lên nơi riêng tư của cô: “Nước dâm của Mạn Mạn nhà mình ngọt lắm.”
Nói xong, đầu ngón tay Chu Khải đẩy quần lót sang bên cạnh, cứ thế xoa lên cái lồn nhỏ không còn gì che chắn của cô.
“Ứ…ứ…” Ôn Mạn yêu kiều rên rỉ, lỗ nhỏ dâm dục được anh xoa nắn sướng muốn chết.
“Tiếng rên dâm đãng của Mạn Mạn rất dễ nghe.” Chu Khải khen ngợi, miết rồi dây qua lại hột le của cô để khiêu khích, sau đó một ngón tay cắm vào người cô mà không hề báo trước.
“Ư…a… đâm…đâm vào rồi…” theo bản năng, Ôn Mạn muốn kẹp chặt tay Chu Khải, lỗ lồn nhỏ bé vô thức phun ra nuốt vào ngón tay anh.