Hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ lập tức bị đánh nát.
Tuyết Hoan Đạo Quân, Tư Gia, Sửu Vương, Tuế Mộng lập tức cảm giác được có một cỗ áp lực đáng sợ đang áp bách lên trên thân thể của mình.
Uy lực chín đại bí thuật, hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh lớn đến mức đáng sợ. Khiến cho thực lực của đmá người Tuyết Hoan Đạo Quân chỉ sợ không còn được đủ năm thành trước đó nữa!
- Hình chiếu thế giới của hắn làm sao có thể mạnh mẽ được như vậy chứ? Phá cho ta, phá, phá.
Tuế Mộng Giáo Chủ lần lượt đánh ra hình chiếu thế giới, không ngừng đánh thẳng về phía trước. Cũng có thể hóa giải áp bách ở trên người của Tuyết Hoan, Tư Gia, Sửu Vương, Tuế Mộng! Dù sao hình chiếu thế giới của Tuế Mộng Giáo Chủ so sánh với của Kỷ Ninh, Tâm chi thế giới của Kỷ Ninh hơi lớn hơn một chút, cho nên uy năng chênh lệch cũng rất có hạn.
Phanh!
Tuy rằng có thể hơi chút giảm bớt, thế nhưng Tuyết Hoan Đạo Quân vẫn chỉ có thể thi triển ra được bảy thành thực lực trước đó mà thôi. Trong nháy mắt giao thủ đã bị Kỷ Ninh dùng Thiên Băng thức đánh trúng. Sáu thanh kiếm liên tiếp phẫn nộ nện xuống, trực tiếp cưỡng ép nện bay Tuyết Hoan Đạo Quân!
Đối mặt với loại phòng ngự hoàn mỹ này, dùng lực phá pháp là phương thức thường thấy nhất, cũng là hữu hiệu nhất.
- Giết.
Sauk hi Kỷ Ninh đánh bay Tuyết Hoan Đạo Quân lại lập tức bắn thẳng về phía Sửu Vương.
Sửu Vương là người yếu nhất, cũng là người mà Kỷ Ninh muốn giết nhất.
- Hắn lấy một địch bốn, lại còn chiếm thế thượng phong?
Tư Gia, Tuyết Hoan, Tuế Mộng, Sửu Vương đều có chút rung động. Đặc biệt là nhìn thấy chín đại bí thuật và hình chiếu thế giới của Kỷ Ninh kết hợp với nhau, trấn áp toàn bộ mọi người.
- Nếu như chúng ta phân tán nhất định sẽ hắn ta đánh bại từng người. Mọi người cùng nhau liên thủ, cùng nhau vây công hắn.
Tuế Mộng Giáo Chủ truyền âm:
- Bốn người chúng ta liên thủ, coi như là trước khi Tửu Thánh không có Vũ Trụ chi bảo cũng không thể chống cự được a.
- Được.
Tư Gia Đạo Quân đồng ý.
- Tốt.
Tuy rằng Tuyết Hoan Đạo Quân kiêu ngạo, thế nhưng hắn vẫn lập tức đồng ý.
Ô...ô...n...g.
Một cỗ chấn động kỳ dị từ trên người Kỷ Ninh lan tràn ra, trực tiếp xâm nhập vào trong cơ thể của Sửu Vương.
Huyễn Tinh Thuật!
Dùng Tâm chi thế giới hiện tại để nuôi dưỡng Tâm Lực. Lại thi triển ra Huyễn Tinh Thuật, uy lực lập tức đạt đến một cảnh giới hoàn toàn mới. Mà Sửu Vương vốn hai tay còn đang cầm loan đoan, muốn cố gắng ngăn cản. Không ngờ động tác ở trong tay lại bắt đầu trở nên chậm lại.
Sưu sưu.
Ba đầu sáu tay của Kỷ Ninh đều cầm trong tay sáu thanh Bắc Hồng kiếm, đồng thời phẫn nộ chém về phía Sửu Vương.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Trong tích tắc, Kỷ Ninh đã liên tiếp chém xuống. Mỗi một kích đều là Chung Cực Kiếm Đạo chi Thiên Băng, là một chiêu hung mãnh nhất và bá đạo nhất của Kỷ Ninh! Tuy rằng Sửu Vương có khải giáp Vĩnh Hăng pháp bảo hộ thể. Thế nhưng lực lượng đáng sợ này đánh vào, dưới tình huống không có bất kỳ ngăn cản gì lần lượt đánh thẳng vào trong thần thể của hắn. Lúc Kỷ Ninh chém xuống kiếm thứ năm, thần thể của hắn đã hoàn toàn bị chém cho nát bấy.
Kỷ Ninh một mạch chém xuống sáu kiếm mới dừng lại.
Thi thể của Sửu Vương ở giữa không trung lập tức biến thành rồi bột mịn, chỉ còn lại có khải giáp, loan đao, tất cả đều là bảo vật lưu lại.
Sửu Vương, một Đạo Quân đỉnh phong, cứ như vậy đã mất mạng!
- Không.
Tuế Mộng Giáo Chủ trợn to mắt, phát ra tiếng gào thét thống khổ, thanh âm đã trở nên có chút sắc lạnh.
- Làm sao có thể.
Vừa mới rồi bốn người còn đang chuẩn bị cùng liên thủ vây công đối phương. Thế nhưng không ngờ Sửu Vương đã bị giết, Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân lập tức có chút bối rối.
- Tuế Mộng!
Ánh mắt tràn ngập sát ý của Kỷ Ninh rơi vào trên người Tuế Mộng Giáo Chủ ở phía xa xa. Trong lòng càng áy náy đối với Cửu Trần thì sát ý của Kỷ Ninh đối với Sửu Vương, Tuế Mộng lại càng đậm đặc!
- Chết!
Kỷ Ninh gào thét một tiếng rồi giết qua.
Tuế Mộng Giáo Chủ thấy thế sắc mặt lập tức đại biến. Thứ hắn am hiểu nhất chính là Tâm lực lưu, phương diện cận chiến cũng chỉ hơi mạnh mẽ hơn so với Sửu Vương một chút mà thôi, đâu phải là đối thủ của Kỷ Ninh cơ chứ? Hắn nhanh chóng lùi lại, đồng thời lại truyền âm cho Tư Gia Đạo Quân, Tuyết Hoan Đạo Quân, nói:
- Tư Gia huynh, Tuyết Hoan huynh, nhanh chóng đến giúp ta. Nếu như ta chết đi, người kế tiếp mà hắn đuổi giết rất có thể chính là các ngươi a. Dùng hình chiếu thế giới và bí thuật của hắn áp chế, tốc độ của các ngươi chỉ sợ cũng không có cách nào vượt qua được gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo. Khi đó tất nhiên sẽ bị hắn đuổi theo rồi chém giết.
Tuyết Hoan Đạo Quân chủ động giết về phía Kỷ Ninh, khặc khặc cười nói:
- Bắc Minh Đạo Quân, không ngờ vừa rồi ngươi lại có thể đánh lui ta. Thế nhưng đó cũng là do ta trở tay không kịp. Lần này chúng ta lại đến!
- Tư Gia huynh.
Tuế Mộng Giáo Chủ tiếp tục truyền âm thúc giục người còn lại.
- Tuế Mộng, Tâm Lực huyễn thuật của Kỷ Ninh này cực kỳ đáng sợ a.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm nói:
- Ta cũng không dám tới gần hắn ta.
- Có cái gì mà phải sợ chứ? Đạo tâm của A Sửu có chỗ thiếu hụt, cho nên mới đơn giản bị trúng chiêu như vậy a. Ngươi xem Tuyết Hoan Đạo Quân xem, không phải hắn không sợ chút nào hay sao?
Tuế Mộng Giáo Chủ truyền âm nói.
Sửu Vương là Đạo Quân nghịch thiên bài danh trước hai mươi, cũng là một tôi tớ duy nhất trong các Đạo Quân.
Hắn cam tâm đi theo Tuế Mộng Giáo Chủ, thậm chí còn tuyệt đối trung thành, coi Tuế Mộng Giáo Chủ so với chính bản thân mình còn quan trọng hơn. Chính là bởi vì Tuế Mộng Giáo Chủ dần dần dẫn đạo trong vô số năm tháng thì mới có thể khiến cho Sửu Vương trung thành như thế. Mà quả thực ở phương diện đạo tâm, Sửu Vương có một chút thiếu hụt a. Mà chỗ thiếu hụt này lại là do chính bản thân Tuế Mộng Giáo Chủ tự mình gieo xuống a.
- Tuế Mộng, đừng có coi ta là kẻ ngu.
Tư Gia Đạo Quân truyền âm khinh thường nói:
- Ta không phải là đối thủ của Bắc Minh Đạo Quân, ta sẽ không cận chiến với hắn. Yên tâm đi, ta cũng sẽ khống chế Pháp bảo, trợ giúp các ngươi một tay.
Từng mảnh lông vũ màu vàng tức thì xuất hiện.
Sáu mảnh lông vũ màu vàng hóa thành sáu đạo lưu quang, bắt đầu tập kích về phía Kỷ Ninh.
...
Kỷ Ninh và Tuyết Hoan Đạo Quân lại một lần nữa giết về phía nhau.