Tất trọng của pháp môn Đạo tâm cũng được xưng là thất trọng Luyện Tâm Ngục. Ở trong Tây Tư tộc, Đạo Quân đỉnh phong cũng chỉ học được tam trọng trước mà thôi.
Tam trọng trước này đối với Đạo Quân đỉnh phong trong Tây Tư tộc mà nói, cũng là một cơn ác mộng! Bình thường bọn hắn phải tu hành ức vạn năm tháng ở trong này, một mực chịu đựng thống khổ ở trong Luyện Tâm Ngục, nhận hết cực khổ tra tấn. Nếu như một Hỗn Độn kỷ nguyên cũng không thể luyện thành được, như vậy Tây Tư tộc sẽ cưỡng ép đưa bọn chúng mang đi. Chỉ có một bộ phận Đạo Quân đỉnh phong mới có thể thông qua được tam trọng trước mà thôi.
...
Một lần, lại một lần.
Hồn phách của Kỷ Ninh không ngừng nhớ kỹ pháp môn, lần lượt cưỡng ép chống cự thống khổ vô biên đang phủ xuống.
Lần lượt ở trong thống khổ tuyệt vọng mất đi ý thức, lúc vượt qua cực hạn, đương nhiên sẽ thất bại. Cho nên chỉ có thể lần lượt tăng cực hạn của mình lên mà thôi.
Kỷ Ninh đang tu luyện, cũng chỉ bố trí một ít cấm chế đơn giản ở chung quanh mà thôi. Một khi có người đến, đương nhiên Kỷ Ninh sẽ tỉnh lại, cho nên hắn có thể toàn tâm để tu luyện.
...
Thời gian trôi qua, Kỷ Ninh ở trong thống khổ nhận tra tấn giày vò. Thời gian niệm pháp môn dần dần cũng càng ngày càng dài, giằng co tới hai mươi mốt năm sau.
- ... Khiếm phục lạp kiếp na y tây tư.
Rút cuộc Kỷ Ninh cũng đã niệm xong đệ tam trọng pháp môn, tuy rằng hắn vô cùng thống khổ, thế nhưng ít nhất cũng có thể cố thủ bản tâm để đọc pháp môn.
- Thành công.
Kỷ Ninh mở mắt ra.
Sưu.
Kỷ Ninh phất tay thu nhà gỗ thời gian, mắt nhìn cột trụ, sau đó tiếp tục cất bước đi về phía xiềng xích ba màu. Lúc này, một nhóm lớn Đạo Quân đỉnh phong khác vẫn còn đang ở trong tầng thứ hai thế giới điên cuồng tranh đoạt miếng Động Minh ngọc phù cuối cùng.
Đạp trên xiềng xích ba màu, đau đớn theo lòng bàn chân truyền đến, nhanh chóng tràn ngập toàn thân, Kỷ Ninh tiến lên. Lúc này thân thể của hắn cũng bắt đầu run rẩy nhè nhẹ, cắn răng chống cự lại.
- Xiềng xích này, có thể trong năm tháng vô tận khiến cho người đụng chạm vào phải nhận thống khổ đáng sợ, cho nên cũng coi như là một kiện bảo vật.
Tuy rằng Kỷ Ninh thống khổ, thế nhưng vẫn có thể nhẹ giọng nói nhỏ như trước.
Rốt cục hắn cũng đã đi qua xiềng xích ba màu.
- Lệnh phù thứ tư.
Kỷ Ninh nhìn lệnh phù màu đen vàng pha tạp, hỗn tạp cổ xưa kỳ dị kia. Hắn khẽ vươn tay ra bắt lấy rồi thu hồi. Tiếp đó Kỷ Ninh ngẩng đầu nhìn về phía trước, theo tầng tầng lớp lớp bậc thang của tế đàn đi lên trên. Bên trên cao nhất có khối lệnh phù thứ chín cao quý nhất đang lơ lửng.
Sưu.
Kỷ Ninh cất bước đi ở trên bậc thang, từng tầng lại từng tầng, bậc thang có tám ngàn lẻ ba tầng.
Tại chỗ cao nhất trên tế đàn bỗng nhiên xuất hiện quang mang, ngưng kết ra thân ảnh một nam tử mặc áo bào màu trắng, Giới linh Bồ La mỉm cười nhìn Kỷ Ninh đang đi tới ở phía dưới.
- Giới linh Bồ La?
Kỷ Ninh khẽ giật mình.
Giới linh Bồ La quan sát Kỷ Ninh, mỉm cười nói:
- Bắc Minh, tốc độ của ngươi thật nhanh a, sinh mệnh, đạo tâm, hai đại pháp môn kia không ngờ nhanh như vậy ngươi đã luyện thành được.
- Trên tế đàn này còn có pháp môn nào nữa không?
Kỷ Ninh hỏi.
- Không có.
Giới linh Bồ La lắc đầu:
- Có thể lấy được hai đại pháp môn ngươi cũng nên cảm thấy may mắn a. Ngươi cho rằng pháp môn bực này muốn bao nhiêu sẽ có bấy nhiêu sao? Về phần cái tế đàn này... Đỉnh của tế đàn có chừng chín ngàn tầng cấm chế. Ngươi chỉ cần phá vỡ được chín ngàn tầng cấm chế này là có thể có được lệnh phù thứ chín trân quý nhất này a.
Nói xong Giới linh Bồ La phẩy tay áo một cái.
Sưu sưu...
Trên đỉnh tế đàn lập tức xuất hiện quang mang hình tam giác màu vàng, vô số trận pháp cấm chế tầng tầng lớp lớp không ngừng trọng điệp vào nhau, tạo thành màu vàng chói mắt mà huyền diệu. Kỷ Ninh liếc mắt là có thể nhìn ra được trận pháp cấm chế này quả thực có mấy ngàn tầng, sợ rằng số lượng đã thực sự đạt tới chín ngàn.
- Những cấm chế này sẽ không tự động chữa trị đó chứ?
Kỷ Ninh hỏi, nếu như nó có thể tự động chữa trị, như vậy phải một lần duy nhất xuyên qua chín ngàn tầng a.
- Ha ha ha, nếu như không ngừng chữa trị, như vậy cho dù thực lực của ngươi có mạnh hơn gấp mười lần đi chăng nữa thì cũng không có một điểm hi vọng nào a.
Giới linh Bồ La ở một bên nhàn nhã nhìn qua Kỷ Ninh.
- Như vậy cũng tốt.
Kỷ Ninh nhoáng một cái đã hiện ra ba đầu sáu tay, tất cả thần kiếm màu vàng sau lưng đều ra khỏi vỏ, rơi vào trong tay.
- Ra.
Tâm ý Kỷ Ninh khẽ động, trước người lập tức xuất hiện một cái màn, nhanh chóng bành trướng, bao lại toàn bộ tế đàn!
Thời gian gia tốc!
Gia tốc gấp trăm lần!
Tế đàn chính là vật chết, cho nên dù có gia tốc thời gian thì cũng không có gánh nặng gì cả.
- Ngươi rất là thông minh a.
Giới linh Bồ La ở một bên nhìn thấy vậy, khẽ cười nói.
- Dù sao cũng là trở ngại cuối cùng của tầng thứ ba thế giới, cho nên ta đoán không dễ dàng như vậy a.
Kỷ Ninh nói, sau đó lệ mang trong mắt lóe lên:
- Trấn áp!
Kỷ Ninh tâm ý khẽ động, Tâm Chi Hình chiếu thế giới mạnh mẽ hàng lâm. Theo đó là chín đại bí thuật cũng giống như Giao Long du động, rất nhanh đã dựa theo Chung Cực Kiếm Đạo chi Âm Dương để tạo thành Âm Dương Hỗn Độn lĩnh vực, điên cuồng trấn áp đỉnh tế đàn này. Bị hình chiếu thế giới, bí thuật hai tầng trấn áp, thế nhưng chín ngàn tầng cấm chế này vẫn có thể dễ dàng ngăn cản được như trước.
- Phá.
Kỷ Ninh trực tiếp thi triển ra Chung Cực Kiếm Đạo chi Tích Huyết, cũng đem Tâm Kiếm Thức dung nhập vào trong đó.
Kiếm quang lóe lên.
Một đạo kiếm hình sương mù lập tức siêu việt gấp trăm lần cực hạn Thiên Đạo, trực tiếp đâm vào bên trên cấm chế. Cấm chế giống như là màng mỏng, vừa mới rung động đã bị phá vỡ. Bất quá sau khi phá vỡ tầng thứ nhất cấm chế thì uy lực đã giảm đi, làm cho kiếm hình sương mù kia không thể đâm thủng được tầng thứ hai nữa.
- Bình thường, dựa theo tốc độ này. Muốn phá vỡ chín ngàn tầng cấm chế chỉ sợ chỉ cần thời gian một ngày là đủ rồi. Trước đó ta còn lấy ra bảo vật thời gian, xem ra ta đã vẽ vời cho thêm chuyện a.
Kỷ Ninh nói xong cố ý nhìn lên về phía Giới linh Bồ La đang ở trên không trung.