- Bắc Minh, ngươi muốn bứng cây ăn trái cứu đạo lữ của mình?
Việc Kỷ Ninh muốn cứu tình yêu của mình không phải chuyện bí mật.
Sau Xích Ba Điện Kỷ Ninh đi gặp cao tầng sáu thế lực lớn, từng nêu ra trả giá đảo ngược thời không hồi sinh đạo lữ mình yêu, lúc ấy Cửu Trần cũng có mặt nên biết việc này.
Kỷ Ninh truyền âm đáp lại:
- Ừm! Gốc cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả này nghe rất quý giá, chắc có hy vọng mời được Chí Tôn. Lần này ta phải mạo hiểm một phen! Việc này tạm thời giữ bí mật, nếu chúng ta đòi bứng cây không chừng hai tộc quần dị thú sẽ ngăn cản. Ta định chờ đến phút cuối mới bứng cây, sau khi làm xong lập tức rời khỏi ngay.
Cửu Trần mừng cho bằng hữu tốt của mình:
- Được, ta nghe lời ngươi.
Cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả rất quý giá nhưng Cửu Trần không để bụng.
- Chúng ta sẽ không ngăn cản Bắc Minh Đạo Quân làm việc, nhưng Cửu Trần Đạo Quân chưa qua thử thách, chúng ta chỉ cho phép ngươi đứng bên cạnh nhìn. Cấm đụng chạm vào, không được hái một trái nào. Nếu ngươi dám hái thì đừng trách chúng ta giết ngươi.
Cửu Trần đáp:
- Ta hiểu.
Cửu Trần bất đắc dĩ thầm nghĩ: Ta tên Xích Thủy Đạo Quân, không phải Cửu Trần Đạo Quân!
Cửu Trần không muốn phân bua gì, dù sao sau khi rời đi sẽ không gặp lại, cần gì giải thích dài dòng?
Rất nhanh Kỷ Ninh, Cửu Trần đến dưới cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả.
Hai người bị rung động:
- Ôi!
Nguyên cái cây ăn qua cao trăm vạn trượng, thân cây như cột chống trời.
Nhánh cây gấp khúc như những quả cầu long. Mỗi miếng lá tràn ngập sức sống dào dạt, trái cây treo trên cành, Kỷ Ninh và Cửu Trần từ xa nhìn cái cây đã cảm ứng dao động, giờ quan sát khoảng cách gần dao động đó xâm nhập vào tâm linh hai người.
Từng đợt dao động ảnh hưởng hơi thở của Kỷ Ninh, Cửu Trần.
Kỷ Ninh không kiềm được tán thán:
- Bảo bối tốt.
Cửu Trần kinh thán:
- Gây rung động lớn hơn những cây ăn trái đã thấy ở Xích Ba Điện.
Cây ăn trái bí ẩn này cho bọn họ cảm giác hơi thở vượt qua uy áp của Chúa Tể.
Lòng Kỷ Ninh háo hức:
- Những cây ăn trái đó cộng lại hết mới bằng cái cây này, đương nhiên rung động rồi.
Tộc trưởng băng thú ở bên cạnh nhắc nhở:
- Tộc Vĩnh Hằng bày ra các lớp cấm chế quanh cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả, các người có pháp môn mở cấm chế không?
Kỷ Ninh, Cửu Trần sửng sốt.
Kỷ Ninh phất tay một cái, một luồng dao động pháp lực lan tỏa. Cấm chế ẩn trong vô hình lập tức tỏa sáng, vô số phù văn chuyển động khiến Kỷ Ninh biến sắc mặt. Hai người không được tộc Vĩnh Hằng mời đến nên không có pháp môn mở cấm chế.
Kỷ Ninh chợt kinh ngạc nói:
- Hình như không quá mạnh.
Theo mới rồi xem xét thì uy năng của những cấm chế này có thể bị kiếm thuật phá trong thời gian ngắn.
Tộc trưởng băng thú nói:
- Tất nhiên không quá mạnh, vì vào trong toàn là Đạo Quân, do những Đạo Quân xông vào đó bài bố. Bọn họ mang nhiều trận pháp đến bài bố, đáng tiếc trận pháp chỉ có thể vận chuyển tự nhiên, không có trận pháp chủ trì nên uy năng càng bình thường.
Kỷ Ninh, Cửu Trần gật gù.
Trận pháp có chủ trì thì uy lực tăng vọt, không ai điều khiển mà vận chuyển tự nhiên thì uy năng yếu nhiều.
Tộc Vĩnh Hằng không có cách nào, không lẽ phái Đạo Quân canh giữ ở đây? Tuổi thọ của Đạo Quân mới có mười vạn tám ngàn hỗn độn kỷ. Phái Vĩnh Hằng Đế Quân đi? Vĩnh Hằng Đế Quân không vượt qua thử thách được.
Tộc trưởng băng thú nói:
- Tuy uy năng bình thường nhưng số lượng nhiều. Theo ta được biết tộc Vĩnh Hằng bày ra hơn tám vạn trận pháp, nếu có pháp môn mở ra thì các ngươi có thể nhẹ nhàng đi vào. Nếu như không có vậy phải phá hết hơn tám vạn trận pháp mới đến gần cây Vạn Kiếp Thánh Huyết Quả được.
Tộc trưởng hỏa thú cười nói:
- Không phá trận pháp thì không lấy được một trái nào.
Hai tộc trưởng cười nhìn Kỷ Ninh, chờ xem tiểu tử này làm cách gì.
Kỷ Ninh biến sắc mặt nói:
- Hơn tám vạn trận pháp?
Kỷ Ninh mới chỉ xem xét trận pháp vòng ngoài cùng, uy lực bình thường, hắn dựa vào kiếm thuật có thể phá được. Nhưng hơn tám vạn trận pháp? Vậy phải phá bao lâu? Nếu có cái nào uy năng mạnh chút thì càng rắc rối.
Cửu Trần truyền âm:
- Bắc Minh, hay chúng ta sử dụng báu vật cấp Chúa Tể?
Kỷ Ninh truyền âm từ chối:
- Không, hai ta có ít báu vật cấp Chúa Tể, dùng rồi là hết. Thứ đó để giữ mạng vào phút then chốt. Ta sẽ tìm cách, dù hao phí trăm vạn năm, ức năm đi nữa còn tốt hơn là dùng hết một báu vật cấp Chúa Tể. Hơn nữa có dùng báu vật đó ta không cho rằng sẽ giúp được nhiều.
Kỷ Ninh biết rõ hắn và Thánh Thành Chi Chủ thật sự đánh nhau có lẽ sẽ bị rơi vào thế yếu, nhưng hắn có sức chiến đấu đẳng cấp An Thần Đế Quân.
Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức đánh hết sức một kích uy năng khá lớn, phỏng chừng không oanh phá được một tầng trận pháp. Tuy báu vật cấp Chúa Tể lợi hại nhưng chỉ mạnh hơn Kỷ Ninh một bậc, chênh lệch với chất có thể nghiền áp những trận pháp này nhưng một lần công phá ngàn tầng trận pháp đã là hay, nơi đây có đến hơn tám vạn trận pháp.
- Để ta thử xem sao.
Kỷ Ninh lắc người biến ra ba đầu sáu tay cầm sáu thanh Bắc Hồng kiếm.
Kỷ Ninh đứng cạnh xem, gã chỉ có thể trơ mắt nhìn, không cách nào hỗ trợ.
Kỷ Ninh mắt lóe tia sáng lạnh thi triển ra chiêu có tính xuyên thấu mạnh nhất:
- Chung Cực kiếm đạo chi Tích Huyết thức!
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!
Sáu sương khói hình kiếm liên tục đâm vào cùng một điểm trận pháp đằng trước, lực xuyên thấu cường đại khiến trận pháp ngoài cùng dâng lên vầng sáng, vô số phù văn chuyển động.
Kỷ Ninh đổi chiêu khác:
- Chung Cực kiếm đạo chi Thiên Băng thức!
Trận pháp có nhiều loại, có trận pháp rất mềm dẻo, chiêu thức thô bạo chỉ vô dụng, phải dựa vào chiêu thức có tính xuyên thấu. Có trận pháp thì cương không thể phá, không thể xuyên thấu, đổi dùng Thiên Băng thức có uy năng khủng sẽ đem đến hiệu quả càng lớn.
Có trận pháp là ảo cảnh.
Nơi này không giống lúc phá trận ở Xích Ba Điện, phá trận là thử thách, còn trận pháp nơi này là tộc Vĩnh Hằng để lại phòng ngừa ngăn cản người ngoài tộc mang báu vật đi, họ sẽ tìm hết cách phòng thủ.
- Ha ha ha! Trận pháp không có người điều khiển nếu tiêu hao uy năng quá lớn, cung ứng không theo kịp thì chỉ có một kết quả là bị phá!
Kỷ Ninh nhanh chóng phát hiện sai sót của trận pháp này, Tích Huyết thức dồn dập công kích vào.