Mãng Hoang Kỷ

Chương 1562



Kỷ Ninh quét mắt qua nhìn thấu tất cả trong thế giới hỗn độn:

- Thế giới hỗn độn này đúng là địa ngục.

Ma quân kia thỏa thích giày xéo tất cả sinh linh trong thế giới hỗn độn, đều là đồ chơi của lão nhân tóc đỏ.

Một lát sau.

Lão nhân đầu hói đến bên cạnh nhóm Kỷ Ninh:

- Chúng ta đi thôi.

Kỷ Ninh, Thanh Ma liếc hướng Thanh Trần Đạo Quân trong hiệp cốc:

- Ừm!

Thanh Trần Đạo Quân ở bên dưới ngước đầu lên nghi hoặc nhìn mấy tu hành giả xa lạ, gã đâu biết mấy nhân vật này một là khôi lỗi siêu đáng sợ, một là Đạo Quân yêu nghiệt nhất, một người là Chúa Tể. Còn lão già cuối cùng là Chí Tôn đỉnh cao nhất trong văn minh tu hành giả.

Khi bay về Thanh Ma không kiềm được hỏi:

- Chí Tôn tại sao muốn ra tay cứu Nhất Bộ Đạo Quân đó?

Lão nhân đầu hói cười tủm tỉm nói:

- Không cảm giác khí vận của hắn rất lớn sao? Có khí vận lớn như vậy đương nhiên phải giúp một phen.

Kỷ Ninh buồn bực:

- Khí vận lớn nên giúp?

Khí vận chỉ là phụ trợ, thực lực mới là căn bản.

Khí vận lớn đến mấy trước thực lực tuyệt đối cũng phải mất mạng.

Lão nhân đầu hói nói ngay:

- Tất nhiên giúp rồi, ngươi không hiểu, mỗi giúp một lần thì khí vận của ta sẽ tăng lên. Làm chuyện thuận theo căn nguyên vũ trụ hỗn độn thì khí vận sẽ liên tục tăng, khi khí vận đến cấp bậc rất cao thì ngươi biết xảy ra chuyện gì không?

Kỷ Ninh tò mò hỏi:

- Có chuyện gì?

Lão nhân đầu hói cảm thán rằng:

- Đó là các loại bảo bối quý hiếm thấy, tùy tiện đi dạo sẽ gặp, ngồi xuống ngọn núi sẽ là một mạch khoáng quý hiếm. Trông thấy một thân cây sẽ là cây ăn trái khó gặp, các loại bảo bối đưa đến trước mặt của ta, loại cảm giác này rất sảng khoái.

Lão nhân đầu hói cảm thán rằng:

- Nhưng lần này giúp ngươi đảo ngược thời không sống lại một Thiên Tiên là làm trái với căn nguyên vũ trụ hỗn độn, khí vận của ta sẽ giảm rất nhiều.

Kỷ Ninh lúng túng.

- Ha ha, nói giỡn với ngươi thôi, khí vận thiếu chút cũng không có gì, tu hành đến đẳng cấp như ta khí vận đã không có ý nghĩa, kiếm việc vui thôi.

Lão nhân đầu hói liếc mắt một cái, ầm vang, hư không xung quanh mọi thứ tan biến, tất cả nhân quả, không gian thời gian dao động, khí vận vô hình ảnh hưởng hết thảy tất cả đều bị bài xích.

Xung quanh hình thành lĩnh vực tuyệt đối.

Bốn phía tĩnh lặng.

Kỷ Ninh, Thanh Ma cảm giác mình không thể nhúc nhích, đây là áp chế vô tận. Căn nguyên vũ trụ hỗn độn cũng bị áp chế tán đi chứ đừng nói hai người họ.

Lão nhân đầu hói cười nói:

- Nhìn xem, giờ thì không cảm giác căn nguyên vũ trụ hỗn độn nữa, nơi này là lãnh địa của ta.

Kỷ Ninh chợt nhớ hư không xung quanh Thanh Hoa động phủ cũng là lực lượng căn nguyên vũ trụ hỗn độn tan biến, chẳng qua trình độ áp chế không lớn bằng Hồng Nhiên Chí Tôn tự mình thi triển.

Lão nhân đầu hói thúc giục:

- Thực lực mới là quan trọng nhất. Tiểu tử, ngươi tu hành đạo chung cực nếu có thể hợp đạo thành công thì ngươi sẽ hiểu. Được rồi, mau lấy vực giới phi chu ra mang ta quê hương của ngươi.

- Vâng!

Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung cảm giác có thể nhúc nhích trở lại. Hắn lập tức điều khiển vực giới phi chu.

Vèo!

Chỉ một lần xuyên qua thời không cự ly ngắn vực giới phi chu đã đến hư không tam giới.

Giữa hư không.

Lão nhân đầu hói nhìn tam giới mới ở phía xa, kinh thán:

- Một tòa thế giới hỗn độn tốt, trông rất không tầm thường, hèn gì ra yêu nghiệt Đạo Quân đạo chung cực như ngươi.

Kỷ Ninh chỉ hư không bên cạnh tam giới mới:

- Nó đã phá diệt một lần, chỗ đó từng là quê hương của ta, trong tam giới cũ từng có một thế giới gọi là Đại Hạ thế giới. Đạo lữ của ta từng cùng ta sống trong Đại Hạ thế giới.

Tam giới ban đầu có quy mô lớn rất nhiều.

Vì ban đầu tan vỡ có thiên giới, địa phủ, ba ngàn đại thế giới rải rác bao la. Tam giới mới là một tổng thể hoàn chỉnh, chiếm lĩnh không gian ngược lại nhỏ hơn nhiều. Vị trí Đại Hạ thế giới cũ nằm ở một mảnh hư không.

Lão nhân đầu hói đi qua, cười tủm tỉm:

- A, ở chỗ này đúng không.

Cảnh tượng xung quanh bắt đầu thay đổi, rút lui nhanh.

Ào ào ào!

Trong thời gian đảo ngược rất nhanh cảnh tượng tam giới ngày xưa hiện ra.

Kỷ Ninh vội nói:

- Chậm một chút!

Lão nhân đầu hói nói:

- Yên tâm, ta sẽ tìm quá khứ của ngươi trước. Tìm được rồi.

Bên cạnh xuất hiện Đại Hạ thế giới ảo, cảnh Hắc Bạch học cung cũ. Trong Hắc Bạch học cung, lúc trước Kỷ Ninh, sư tỷ Dư Vi mới vừa vào học đang bắt đầu tỷ thí.

Lão nhân đầu hói chỉ hướng Dư Vi:

- Hắc Bạch học cung? Đây là thê tử của ngươi phải không?

- Đúng vậy!

Kỷ Ninh cảm thấy khí huyết đang sôi trào, hắn căng thẳng, lâu rồi không hồi hộp như vậy.

Lão nhân đầu hói cười nói:

- nàng ảnh hưởng ngươi rất lớn. Chờ ta đảo ngược thời không để nàng sống lại.

Lão nhân đầu hói nhìn hướng Kỷ Ninh:

- Phải rồi, vực giới phi chu đâu? Ta làm việc rất công bằng, thu vực giới phi chu của ngươi, sống lại đạo lữ giúp ngươi.

Giờ phút này Kỷ Ninh đâu thèm để ý vực giới phi chu gì đó, lập tức vung tay lên:

- Đây.

Một chiếc phi chu nhỏ cỡ bàn tay bay đi. Thanh Ma Chúa Tể đứng một bên vừa tiếc vừa thèm, nhưng chỉ có thể thầm than:

- Bắc Minh vì sống lại đạo lữ của mình không tiếc mọi giá. Một chiếc vực giới phi chu cứ thế đã mất.

Lão nhân đầu hói không để ý tới vực giới phi chu, phất tay thu sau đó nghiêm túc nói:

- Đừng quấy rầy ta, lùi xa chút.

Kỷ Ninh, Thanh Ma, Bạch Dung nói ngay:

- Vâng!

Ba người vội lùi ra xa.

Lão nhân đầu hói nhếch môi lộ ra nụ cười:

- Căn nguyên vũ trụ hỗn độn, lại đến cướp mảnh nhỏ chân linh với ngươi.

Lão nhân đầu hói vươn hai tay ra, hai xúc tu thịt trên đỉnh đầu chậm rãi ngoe nguẩy. Uy năng đáng sợ hùng hồn lấy lão nhân đầu hói làm trung tâm khuếch tán, trong hư không xung quanh lão là người thống lĩnh tuyệt đối.

- Ngưng!

Lão nhân đầu hói chỉ phía xa, ảo ảnh thiếu nữ áo đen Dư Vi bỗng phát sáng.

Ong ong ong ong ong!

Trong căn nguyên vũ trụ hỗn độn sâu nhất xa xôi vô tận, vô số đốm sáng bị kéo đến bay vào thiếu nữ áo đen Dư Vi ảo.

Kỷ Ninh hồi hộp nhìn:

- Bắt đầu!

Dư Vi trước mắt hắn chỉ là một ảo ảnh trong thời không quá khứ, muốn biến ảo ảnh thành chân thật phải có chân linh. Sinh linh tam giới sau khi hồn phi phách tán chân linh mất đi sẽ quay về căn nguyên vũ trụ hỗn độn nguyên thủy nhất.

Thanh Ma Chúa Tể truyền âm:

- Đảo ngược thời không, sống lại sinh linh, lần đầu tiên ta thấy Chí Tôn thi triển loại thủ đoạn này. Ngươi nhìn chủ nhân của ngươi xem, căng thẳng đến thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.