Mãng Hoang Kỷ

Chương 289: Buôn bán lớn




Trong phủ đệ Thiếu Viêm tộc thuộc vương đô Đại Hạ.

"Tộc trưởng." Một người trung niên mặc đồ đen bay vào trong thư phòng rồi quỳ xuống, trên mặt hiện lên vẻ vui mừng hiếm thất. "Tìm được Kỷ Ninh rồi."

Vũ Thần Công đang ngồi trước bàn xem sách cũng ngẩn ra rồi lập tức vui mừng nói: "Tìm được Kỷ Ninh rồi sao?"

Đã hơn một năm.

Vũ Thần Công đương nhiệm nhận lệnh của Huyền Cơ lão tổ cố gắng truy tìm tung tích của Kỷ Ninh. Nhưng một chút tung tích của Kỷ Ninh cũng không tìm ra. Thậm chí Vũ Thần Công còn đang nghĩ rằng có phải Kỷ ninh đã trốn sang một thế giới nào đó không. Vì thế nên hắn cho rằng có thêm mười năm, hai mươi năm nữa cũng không tìm thấy Kỷ Ninh. Kỷ Ninh giết người thừa kế Thiếu Viêm tộc mà vẫn có thể tự do tự tại thật sự làm cho Thiếu Viêm tộc cảm thấy sỉ nhục. Nhưng Thiếu Viêm tộc tìm không thấy Kỷ Ninh thì biết làm thế nào đây?

Vậy mà hiện tại lại đã tìm thấy!

"Ở đâu?" Vũ Thần Công liền nói.

"Kỷ Ninh đã tới vương đô Đại Hạ. Người của chúng ta đang theo dõi sát." Người trung niên mặc đồ đen nói.

"Vương đô Đại Hạ? Đi tới vương đô sao?" Vũ Thần Công nhíu mày.

Vương đô canh gác nghiêm ngặt, quyền lực tuyệt đối ở vương đô chính là 'hoàng tộc Đại Hạ'. Kỷ Ninh tới vương đô Đại Hạ thì ngược lại khó càng thêm khó.

"Vậy mà lại tới vương đô. Vương đô cấm chiến đấu thì làm thế nào để giải quyết tên Kỷ Ninh đây?" Vũ Thần Công mặt co mày cáu. Ở một quận thành khác thì Thiếu Viêm tộc có thể dùng tầm ảnh hưởng lớn mạnh của mình được. Nhưng ở vương đô Đại Hạ thì còn có vài thế lực khác lớn hơn cả Thiếu Viêm tộc, thậm chí còn cả 'Hạ Mang tộc' - hoàng tộc Đại Hạ thống trị tuyệt đối.

Cả Thiếu Viêm tộc, Chuyên Thủy tộc, Thiêu Nông tộc cùng một đám bộ tộc lớn mạnh khác đều phải cẩn thận trước mặt hoàng tộc 'Hạ Mang tộc'.

"Nhất định phải theo dõi Kỷ Ninh thật kỹ. Xác định rõ hành tung của Kỷ Ninh." Vũ Thần Công ra lệnh. "Chuyện khác tạm thời không cần làm, tất cả đều phải chờ lệnh của ta."

"Dạ." Người trung niên đồ đen đáp.

Tuy rằng năm trước Huyền Cơ lão tổ có ra lệnh, một khi phát hiện Kỷ Ninh thì phải lập tức giết chết.

Nhưng đây là vương đô Đại Hạ. Ở trong vương đô giết người... chính là khiêu khích hoàng tộc Đại Hạ! Trừ khi phái ra tử sĩ có bị tra tấn cũng không khai 'Thiếu Viêm tộc' ra.

"Cả vương đô đề phòng nghiêm ngặt, một khi chiến đấu thì chỉ ngắn ngủi một cái hô hấp, e là 'cấm quân Đại Hạ' đã tới rồi." Vũ Thần Công suy ngẫm. "Phải trong một hô hấp ngắn ngủi giết chết Kỷ Ninh, vả lại còn là tử sĩ...làm sao tìm được tử sĩ như thế đây? Tên Kỷ Ninh kia còn chiếm được không ít bảo vật của Thiếu Viêm Nông."

Bản thân Kỷ Ninh đã mạnh rồi, hơn nữa lại có một vài bảo vật hộ thân, cho dù là Tán tiên thì cũng khó đánh được hắn trong khoảng thời gian ngắn.

Tử sĩ đạt tới tầm như thế thật khó mà kiếm ra.

"Đi gặp lão tổ." Vũ Thần Công không hề chần chừ.

Rất nhanh, chín con giao long kéo tiên liễn bay đi. Vũ Thần Công ngồi trên tiên liễn, gào thét rời khỏi vương đô Đại Hạ tiến vào không gian tối tăm kia.

Kỷ Ninh mang đầy bụng hiếu kỳ đi xem xét 'Hoàng thành', cũng nhìn thấy Thiên Mang Điện ở xa xa. Nhưng đáng tiếc là Thần Ma canh giữ cổng thành, với thân phận của Kỷ Ninh thì làm sao có thể vào Hoàng thành đây? Hắn lập tức cưỡi xe rồng đen rời đi.

Ở phía sau có một cái thoi dài, trên cái thoi dài đó có ba người đám lão già áo trắng. Khi trước chỉ có mình lão già áo trắng bám theo nhưng hiện tại đã có tới ba người.

"Trong đó có một Nguyên Thần đạo nhân." Kỷ Ninh dùng thần thức cảm ứng dò xét. Lúc này hắn lập tức điều khiển thần thức của mình đổ ập tói đó.

Uỳnh.

Hám Thần Thuật! Thần thức vừa va chạm vào là nam tử cao gầy mặc đồ đen lập tức phải biến đổi sắc mặt đi không ít: "Không ngờ thần thức của tên Kỷ Ninh lại mạnh mẽ tới vậy."

Sau một phan va chạm thần thức, ba kẻ bám đuôi đã trở nên khôn khéo hơn, không dám khiêu khích Kỷ Ninh nữa.

"Ninh nhi, bây giờ chúng ta đi đâu?" Bạch Thủy Trạch dùng tâm linh trao đổi hỏi.

"Tới Thiên Bảo Sơn." Kỷ Ninh cũng dùng tâm linh trao đổi. "Khi trước ta kiếm được lượng lớn bảo vật. Chỉ riêng pháp bảo thôi đã nhiều kinh người rồi, Đã có nhiều pháp bảo như thế...thì tốt nhất nên tới Thiên Bảo Sơi đổi lấy ít nguyên dịch và một vài bảo vật cần dùng."

Thứ Kỷ Ninh cần nhất bây giờ chính là bảo vật ẩn chứa tinh hoa ngũ hành để tu luyện tầng thứ hai Trích Tinh Thủ.

Vù.

Xe rồng đen bay đi với tốc độ kinh người dọc theo đường phố.

Đường phố ở vương đô Đại Hạ cực kỳ rộng lớn. Ở mấy con đường quan trọng.. .những cửa hàng bầy quanh đều đặt trên tầng mây, cực kỳ hoa lệ. Còn như một vài đường phố bình thường thì cũng toàn cửa hàng được xây dựng bằng đá quý.

"Thật không hổ là cơ quan trung ương của Thiên Bảo Sơn." Kỷ Ninh sáng mắt lên nhìn về phía xa xa. Thiên Bảo Sơn ở những quận thành khác đều chỉ là chi nhánh. Thiên Bảo Sơn ở vương đô mới chính là chỗ trung tâm. Rát nhiều đồ hiếm thấy, quý báu đều đặt ở chỗ này. Có rất nhiều tiên nhân tới vương đô Đại Hạ là để tới trung tâm Thiên Bảo Sơn mua một vài bảo vật mà ở nơi khác không mua được.

"Thật lớn quá." Trong mắt Tiểu Thanh hiện lên đầy hưng phấn.

Bạch Thủy Trạch cũng ngẩng đầu nhìn. Hắn chưa từng thấy một nơi nào hoa lệ tới vậy. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Thiên Bảo Sơn ở trước mặt như một con Kỳ Lân khổng lồ đang chúc đầu xuống. Cả con Kỳ Lân dàu tới vạn dặm. Nói cách khác, trung tâm Thiên Bảo Sơn lớn ngang với cả 'thành An Thiền'.

"Vù."

Xe rông đen bay thẳng vào bên trong Thiên Bảo Sơn.

"Trước tiên chúng ta ăn một bữa đã rồi đi bán bảo vật." Tâm tình của Kỷ Ninh đang rất khoan khoái nên cũng chẳng thèm buồn để ý tới mấy tên bám đuôi. Xe bay thẳng vào trong rồi có người tiếp đón.

Ở trung tâm Thiên Bảo Sơn có từng cái gương lớn được tạo ra bởi Thủy Kính thuật treo lơ lửng ở khắp nơi, gần như là che hết bầu trời trong hơn mười dặm.

Dưới gương có rất nhiều người tu tiên đứng đó.

"Xoẹt."

Ngay khoảng khắc Kỷ Ninh, Bạch Thủy Trạch, tiểu Thanh cưỡi xe rồng đen tiến vào trung tâm Thiên Bảo Sơn thì một tấm gương nhanh chóng tập trung vào.

"Xe Hắc Thủy vốn là xe của công tử 'Thiếu Viêm Nông' thuộc Thiếu Viêm tộc. Công tử Thiếu Viêm Nông đã bị Kỷ Ninh giết chết."

"Nhìn theo quần áo người cưỡi xe thì y hệt như Kỷ Ninh."

"Bên cạnh còn có thần thú Không Thanh Xà và thần thú Bạch Thủy Trạch."

"Chín mươi chín phần thiếu niên kia là Kỷ Ninh rồi."

Một đường tình báo được làm ra rồi bay đi theo những tin tình báo khác. Nơi này chính là nơi giám thị của trung ương Thiên Bảo Sơn. Mỗi ngày có đủ loại nhân vật tiến vào trung ương Thiên Bảo Sơn, thậm chí còn có cả sinh linh ở thế giới lớn khác, thậm chí là cả Thiên giới, Địa phủ.

Đủ lại tình báo nặng nhẹ khác nhau được phát hiện. Tin tức về Kỷ Ninh...không hề có chút khó hiểu nào, rất bình thường.

"Kỷ Ninh đã xuất hiện, ngay ở trung ương Thiêu Bảo Sơn. Có năm nhà mua tin tức lâu dài về Kỷ Ninh. Hiện tại phải lập tức thông báo cho họ." Một nữ tử mặc áo choàng đen hờ hững ra lệnh, rất nhanh sau đó đã có năm tên thuộc hạ chia ra phát tin ở năm nơi thuộc vương đô Đại Hạ.

Chỉ cần phát hiện ra Kỷ Ninh là phải lập tức thông báo! Có năm nhà mua tin tình báo này lâu dài.

"Đó là xe Hắc Thủy?" Ở trung ương Thiên Bảo Sơn, một tên nam tử áo tím nhìn về chiếc xe mà Kỷ Ninh cưỡi để tiến vào sân nhỏ. Xe Hắc Long được đặt trong sân đó còn Kỷ Ninh thì lại tiến lên tầng hai một lầu ở bên cạnh, cùng nhau hưởng thụ trân vị ở vương triều Đại Hạ, thậm chí là ở thế giới khác.

"Thiếu niên mặc da thú? Không Thanh Xà? Bạch Thủy Trạch?" Nam tử áo tím thì thào tự nói. "Chẳng lẽ hắn chính là Kỷ Ninh đã giết chết Thiếu Viêm Nông đó sao? Thật đúng là ngu dốt. Lại dám đi hung hăng càn quấy thế kia. Chỉ sợ rằng tình báo bên kia đã phát hiện ra hắn rồi. E là Thiếu Viêm tộc sẽ nhanh chóng phát hiện ra. Có điều chuyện này cũng chẳng liên quan tới ta."

"Thiếu Viêm Nông chính là một kẻ giàu có. Kỷ ninh kia giết xong thì nhất định sẽ chiếm được lượng lớn bảo vật của Thiếu Viêm Nông."

"Xem ra cơ hội của ta tới rồi."

Nam tử áo tím sáng rực cả mắt lên. Hắn lập tức thản nhiên đi tới. Một lát sau đã đứng ở bên ngoài sân nhỏ. Hắn đứng ở ngoài sân chờ chứ không hề đi vào.

Hồi lâu...

"Ngoài sân là ai thế?" Âm thanh của Kỷ Ninh truyền tới.

"Thiên Bảo Sơn Ngu Kỳ." Nam tử áo tím cười nói.

"Tiến vào đi." Kỷ Ninh nói.

Lúc này nam tử áo tím mới biết điều đi vào, rất nhanh đã leo lên lầu, dọc theo hành lang tới lầu hai. Kỷ Ninh, thiếu nữ áo xanh, nam tử áo trắng đều đang ngồi đó, không hề khác với dự đoán của y.

"Ngươi đã đứng ở bên ngoài sân khá lâu rồi. Không biết định làm gì?" Kỷ Ninh nhàn nhã cầm chén rượu lên, đôi mắt xem xét kỹ lưỡng nam tử tên Ngu Kỳ kia. Thực lực của Ngu Kỳ...theo phán đoán của Kỷ Ninh thì hẳn là cấp độ Vạn Tượng.

"Tại hạ phụ trách mua bán bảo vật ở trung ương Thiên Bảo Sơn." Ngu Kỳ cực kỳ khiêm tốn. "Nói ví dụ như nếu có ngươi muốn mua hoặc bán bảo vật gì thì ta có thể hỗ trợ. Đương nhiên vì việc mua bán này qua tay ta nên trung ương Thiên Bảo Sơn cũng sẽ thưởng cho ta đôi chút."

Kỷ Ninh gật đầu nhẹ: "Ngươi nhận ra ta sao?"

Ngu Kỳ cười nói: "Ta liếc mắt một cái là đã nhận ra đạo hữu Kỷ Ninh ngươi cưỡi xe tên là 'Hắc Thủy Xa Liễn', cái đó vốn là xe của Thiếu Viêm Nông năm xưa. Hắn thường xuyên cưỡi xe Hắc Thủy tới trung ương Thiên Bảo Sơn. Cho nên không ít người biết chuyện vừa nhìn thấy xe kia...lại thấy bên cạnh ngươi có Không Thanh Xà, Bạch Thủy Trạch, hơn nữa quần áo ngươi mặc thì đều sẽ đoán ra ngươi là Kỷ Ninh trong truyền thuyết."

"Xem ra danh tiếng của ta khá lớn, tới cả vương đô Đại Hạ cũng biết." Kỷ Ninh không khỏi nở nụ cười.

"Đạo hữu Kỷ Ninh không biết thôi. Hiện tại danh tiếng của ngươi thật sự rất lớn." Ngu Kỳ cười nói. "Thiếu Viêm Nông là một trong bốn công tử ở vương đô Đại Hạ. Bọn họ không phải người lợi hại nhất trong thế hệ trẻ mà chỉ vì địa vị của bọn họ đủ cao, đồng thời cũng đủ mức xa xỉ, cực kỳ ham vui. Mà Thiếu Viêm Nông lại chết ngoài ý muốn, nên đương nhiên sẽ có nhiều người chú ý tới tin tức này. Tuy rằng Thiếu Viêm tộc không hề nói ra bên ngoài, nhưng chỉ cần điều tra chút ít là có thể biết được hung thủ là Kỷ Ninh. Có linh thú Bạch Thủy Trạch, Không Thanh Xà, thích mặc pháp bào da thú, tu luyện ra sao, cực kỳ am hiểu sử dụng kiếm, hơn nữa có bộ dáng thiếu niên thanh tú..." Ngu Kỳ mở mồm nói ra một tràng.

Kỷ ninh cùng tiều Thanh và Bạch thúc nhìn hắn.

Chỉ giết Thiếu Viêm Nông mà mình đã có chút tiếng tăm ở vương đô Đại Hạ rồi cơ à?

"Hơn nữa ta suy đoán đạo hữu Kỷ Ninh chắc là tới đây để bán đi một ít bảo vật." Ngu Kỳ cười nói. "Mà ta lại chuyên làm việc này ở Thiên Bảo Sơn."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.