Mạng Không Còn Lâu

Chương 75



Bầu không khí xấu hổ đến mức làm người ta hít thở không thông.

Lục Văn Tây cầm chén thuốc, do dự một hồi lâu mới hỏi: "Thế sao em lại để thuốc ở trong chén?"

"Em vừa đi lấy thau, nhưng nhà của anh hình như không có." Hứa Trần giải thích, trong lời nói có chút oan ức, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Bỏ đi, để em nấu lại."

Có vẻ chỉ cảm thấy thuốc nấu xong bị Lục Văn Tây uống như vậy rất đáng tiếc...

Trọng điểm không đúng rồi bạn trai yêu dấu!

Lục Văn Tây đặt chén thuốc xuống, đi tới mở tủ lạnh, muốn súc miệng, lúc này phát hiện ở bên trong ngay cả một chai nước cũng không có, là do quá lâu không về nhà.

Lục Văn Tây chán nản trở về phòng khách, ngồi trên ghế sô pha nhìn trời, trong lúc Hứa Trần nấu thuốc, anh bắt đầu nói chuyện hôm nay.

"Anh đã nói chuyện thẳng thắn với cha rồi, chính là chuyện anh bị người ta hại." Lục Văn Tây nói, đưa tay lấy cốc giữ ấm, mở chốt uống một ngụm nước do Hứa Trần nấu.

"Ừm, nên nói sớm."

"Cha nói ông sẽ giúp anh nghĩ cách, nhanh chóng giải quyết, anh cũng muốn sống lâu trăm tuổi..."

"Sẽ được."

"còn nữa, khi nãy Du Ngạn có tới nói chuyện với anh, có vẻ Tô Lâm đã nhập vào người người khác. Em nói xem, người kia có phải đã chết rồi không?" Lục Văn Tây hỏi.

Động tác của Hứa Trần khựng lại, nghiêng đầu sang chỗ sáng nhìn về phía Lục Văn Tây: "Miêu tả cặn kẽ một chút xem."

Lục Văn Tây trực tiếp kể lại nội dung nói chuyện, còn cả lời mà quỷ xử nữ đã nói. Hứa Trần dựa vào cửa phòng bếp, khoanh tay trước ngực, nghiêm túc suy nghĩ, tựa hồ cũng có chút khó khăn: "Nếu như dựa vào phương pháp trước đây hắn đã đối phó anh, linh hồn của cơ thể kia rất có khả năng đã nát. Nếu chúng ta diệt trừ Tô Lâm, như vậy thân thể kia cũng sẽ tử vong theo."

"Ừm, anh cũng khá xoắn xuýt vấn đề này, không chút dấu hiệu chết đi, có lẽ pháp y cũng không giám định được nguyên nhân tử vong, em nói xem nên xử lý thế nào?"

"Trên tay Tô Lâm có mạng người, hiện giờ lại thêm một người nữa, tội ác tích lũy lại càng nhiều hơn, nếu em cưỡng chế tinh lọc thì nó giống như nỗi đau lột da đổi xương."

"Đó cũng là hắn đáng đời." Ấn tượng của Lục Văn Tây về Tô Lâm không tốt lắm, không quản là ai từng bị đối xử như vậy cũng sẽ không có ấn tượng tốt nổi.

"Cũng chỉ có thể như vậy, tìm cơ hội khống chế hắn, đưa tới một nơi không người, em sẽ bày trận làm phép tinh lọc linh hồn hắn, hắn sẽ sống không bằng chết suốt bảy ngày. Sau bảy ngày hắn sẽ không còn nhớ rõ mọi chuyện, sẽ trở thành linh hồn sạch sẽ."

"Anh cũng nghĩ vậy, cơ thể của Nhiễm Nam đột nhiên tử vong thì rất khó giải thích. Tuy trong cơ thể đổi linh hồn, đối với Nhiễm Nam và người nhà cậu rất là không công bằng, nhưng dù sao cũng hơn là chết đi..." Lục Văn Tây nói tới đây thì buồn phiền tới vò đầu: "Nhiễm Nam thật sự không may, khẳng định là tai họa bất ngờ! Vậy cứ để linh hồn Tô Lâm thay thế Nhiễm Nam sống sót, như vậy... người nhà của Nhiễm Nam cũng coi như có thể tiếp nhận, mặc dù có hơi... có hơi... ầy..."

Tình thân của Hứa Trần rất nhợt nhạt, cũng không có khái niệm tình bạn, hiện giờ cũng chỉ mới biết cái gì là yêu, cũng chính là tình cảm của mình và Lục Văn Tây, những thứ khác thì không hiểu.

Vì thế lúc Lục Văn Tây xoắn xuýt, Hứa Trần lại rất thờ ơ, chỉ nhìn Lục Văn Tây, Lục Văn Tây quyết định thế nào thì cậu sẽ làm theo thế ấy.

"Anh sẽ gọi điện cho Du Ngạn." Lục Văn Tây nói, sau đó lấy điện thoại ra bấm số Du Ngạn, đối phương nhanh chóng bắt máy, có lẽ vẫn luôn chờ đợi.

"Tôi kể cho anh nghe một câu chuyện quỷ nhá?" Lục Văn Tây vừa mở lời đã hỏi một câu như vậy, tình huống này Lục Văn Tây cũng khó xử, nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra nên giải thích thế nào với Du Ngạn.

Đầu dây bên kia ho khan một tiếng, giọng có hơi khàn, sau đó trầm thấp trả lời: "Cậu có thể nhìn thấy Tô Lâm à? Cậu có thể thấy quỷ sao? Hay là..."

Lục Văn Tây giật mình: "Anh đoán xem?"

"Ừm, suy nghĩ lung tung cả đêm, nghĩ tới nhức đầu." Tiếp đó Du Ngạn lại ho khan vài tiếng, làm người ta vô tình cũng cảm thấy khó chịu theo.

"Anh có muốn uống ngụm nước không? Giọng của anh nghe có vẻ rất khó chịu."

Đối diện an tĩnh một hồi rồi mới truyền tới giọng nói của Du Ngạn: "Được rồi, cậu nói đi."

"Tôi quả thực đã thấy Tô Lâm, còn bị đánh một trận, chính là... ngày anh thổ lộ, bồn tắm trong phòng tôi cũng nát bấy, chính là vì anh ta." Lục Văn Tây trả lời.

"À... tôi có nghe chuyện bồn tắm của cậu."

"Anh có vẻ rất bình tĩnh ấy nhỉ?"

"Bằng không thì sao... kinh hô là chuyện không có khả năng. Cậu có cảm thấy Nhiễm Nam bị nhập xác không? Tôi cũng cảm thấy Nhiễm Nam rất kỳ quái, trước kia cậu ta từng có bạn gái, không giống là gay. Hơn nữa tôi cũng không add Wechat của cậu ta, thế nhưng đột nhiên lại có dãy số Wechat của cậu ta."

Lục Văn Tây uống một hớp nước, lúc này mới trả lời: "Vì thế mới là chuyện quỷ, Tô Lâm ở bên cạnh anh tròn năm năm, như hình với bóng. Sau khi đánh một trận với tôi thì có vẻ đã bị kíc.h thích, nhập vào tà môn ma đạo rồi."

"Sao cậu lại... có thể thấy cậu ấy?" Giọng nói Du Ngạn có chút căng thẳng, có vẻ chuyện này làm anh ta rất khó tiếp nhận. Bị quỷ hồn của bạn trai cũ theo sát năm năm như hình với bóng, có thể không ghê tởm sao?

Lục Văn Tây không biết, anh không có bạn trai cũ.

"Tôi chỉ nói chuyện của anh thôi, chuyện của tôi không cần anh quan tâm." Lục Văn Tây không muốn nói chuyện của mình cho Du Ngạn biết, nói cho Lục Vũ Thương thì được, chia sẻ với Hứa Trần cũng được, nhưng Du Ngạn thì không được, không đủ thân thiết, cũng không đủ tin tưởng.

"Vậy cậu trợ lý nhỏ ở bên cạnh cậu, cậu ta..." Du Ngạn bắt đầu suy đoán.

"Đã nói anh không cần quan tâm."

"Được rồi, tôi không nói nữa, có thể nói cậu sẽ giúp tôi thế nào không?"

"Anh đang quay phim ở đâu?"

"Drama City."

"Cậu ta vẫn còn ở đó à?"

"Ừ."

Lục Văn Tây nhìn thoáng qua Hứa Trần, phát hiện Hứa Trần đang xem điện thoại, cũng không để ý tới mình, vì thế anh có chút do dự hỏi: "Khi nào bọn anh quay hình xong?"

"Phần diễn của tôi hẳn là tới tháng ba."

"Còn cậu ta?"

"Tổng cộng không còn mấy màn, chỉ còn một cảnh quay ở đây, không bao lâu nữa sẽ chết, có lẽ cuối tháng này là quay xong."

"Vừa lúc cuối tháng tôi cũng xong việc, khi đó tôi sẽ qua bên đoàn phim của anh xem xét, thuận tiện xử lý luôn chuyện cậu ta."

Du Ngạn chỉ dùng giọng mũi trả lời một chút, sau đó lại dùng giọng trầm hỏi: "Vậy là... Tô Lâm đã giết người à?"

"Hẳn là vậy."

Du Ngạn im lặng hồi lâu làm Lục Văn Tây có thời gian tiếp tục nhìn bạn trai của mình, kết quả thấy Hứa Trần nhíu mày, sau đó cúi đầu gõ chữ.

"Cám ơn cậu." Du Ngạn đột nhiên nói: "Nếu nguy hiểm như vậy thì thôi đi, an toàn của cậu quan trọng hơn."

"Không sao cả, tôi với anh ta có thù, cũng nên giải quyết."

"....à."

Du Ngạn nói muốn thử tiếp nhận tin tức này, vì thế đã cúp máy trước, Lục Văn Tây cũng không để ý, đặt điện thoại lên bàn rồi đi tới bên cạnh Hứa Trần hỏi: "Tiểu tướng công à, làm sao vậy, không vui hả?"

"Anh lại bị nói xấu rồi."

"Hử? Sao vậy?"

"Tự xem đi." Hứa Trần đưa điện thoại của mình qua cho Lục Văn Tây, sau đó trực tiếp đứng dậy, đi tới phòng bếp xem nồi thuốc.

Lục Văn Tây nghi ngờ cầm điện thoại lên xem, liền thấy tiêu đề Weibo: Video công khai Lục Văn Tây và Đỗ Tử San lén lút thân mật.

Đầu Lục Văn Tây nháy mắt nổ tung.

Anh nhấn vào xem, phát hiện là video anh an ủi Đỗ Tử San trong vườn hoa đã bị lộ. Video có chút mờ, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng đại khái của hai người, có điều có thể nhận ra là Lục Văn Tây và Đỗ Tử San, vóc dáng của hai người đều có độ công nhận cao.

Bởi vì khá mờ nên không thể thấy Đỗ Tử San đang khóc, hai người ngồi sát bên nhau, Đỗ Tử San lại đang khoác áo của Lục Văn Tây, Lục Văn Tây cẩn thận giúp Đỗ Tử San lau mắt, sau đó lại ôm một cái.

Phần nội dung là #Lục Văn Tây và Đỗ Tử San hư hư thực thực có tình cảm lưu luyến bị hấp thụ ánh sáng# Đỗ Tử San bỏ lỡ giải thưởng Nữ Phụ xuất sắc nhất, đây đã là lần thứ hai, có điều có bạn trai Lục Văn Tây an ủi nên cũng không quá khổ sở. Hình ảnh hai người thân mật kéo dài sáu phút, Lục Văn Tây rất che chở Đỗ Tử San, tình cảm của hai người bị hấp thụ ánh sáng, nhóm Fans hâm mộ thất tình tập thể.

Lục Văn Tây xem mà run hết cả tay.

Anh vào giới này nhiều năm như vậy, lần đầu tiên sính Scandal lại là cùng với Đỗ Tử San. Về phần Béo Mạc Mạc và Bạch Đẳng Nhạn thì chỉ là chuyện vớ vẩn, mọi người đều hiểu, vì thế tin tức lần này thật sự làm người ta đau đầu.

Quan trọng nhất là, hiện giờ anh có đối tượng rồi!

Hứa Trần không phải người trong ngành giải trí, không hiểu mấy thứ này, có lẽ trong lòng em ấy đang rất khó chịu.

Anh quay trở ra ngoài thì thấy tin tức của Anti mặt liệt cả đời gửi tin tới.

Anti mặt liệt cả đời: Tôi bị thuê thành thủy quân rồi, không sai, là đoàn đội của Trương Cửu Triết tìm tới bọn tôi, tôi lại bán đứng đoàn đội của hắn. Đoạn clip kia hình như là Trương Cửu Triết quay, hắn vẫn luôn chú ý Lục Văn Tây, thấy Lục Văn Tây ra ngoài liền chạy theo quay hình.

Thích Tây Tây nhất moah moah: Quay cái gì?

Anti mặt liệt cả đời: Cậu vẫn chưa biết gì hả? Giật tít luôn rồi kìa, tin tức Lục Văn Tây và Đỗ Tử San yêu đương bị lộ ấy!

Anti mặt liệt cả đời: Hai bọn họ mới quen biết không bao lâu đi? Có điều cảnh quay hôn đầu tiên chính là đối phương, có yêu nhau cũng không có gì lạ.

Anti mặt liệt cả đời: Nhóm Fans mẹ và Fans bạn gái bọn tôi lần đầu tiên đoàn kết như vậy, nhất trí đối ngoại, phun đám Fans của Đỗ Tử San choáng váng.

Lục Văn Tây nhịn không được trợn trắng mắt, sau đó nhanh chóng gõ chữ trả lời:

Thích Tây Tây nhất moah moah: Nữ hiệp, bình tĩnh chút đi, yêu đương gì đó không phải thật đâu!

Anti mặt liệt cả đời: Ôm lâu như vậy mà còn không phải thật à? Chẳng lẽ cố ý giật tít?

Thích Tây Tây nhất moah moah: Chỉ là đang an ủi thôi.

Anti mặt liệt cả đời: Thật sao?

Thích Tây Tây nhất moah moah: Thật!

Anti mặt liệt cả đời: Được rồi, tôi sẽ đi khống chế tình huống.

Lục Văn Tây tranh thủ thời gian cầm lấy điện thoại của mình, gửi tin cho Hàn Phạm Minh.

Lục Văn Tây: Không phải thật!

Hàn Phạm Minh: Biết rồi.

Lục Văn Tây: Làm sao bây giờ?!

Hàn Phạm Minh: Rất đơn giản, chờ sóng gió nhạt đi, chỉ cần tuyên truyền bộ phim mới của cậu thì nhóm Fans hâm mộ sẽ ngầm cho rằng đó là tuyên truyền cho phim mới. Sau đó hai người ra mặt làm sáng tỏ thì không còn vấn đề.

Điều này làm Lục Văn Tây thở phào một hơi, sau đó lại nhìn Hứa Trần.

Hứa Trần rõ ràng chỉ đứng trong bếp, không nói gì, nhưng khí chất rõ ràng không giống với trước kia, giống như lúc bọn họ mới vừa gặp nhau vậy, lạnh lẽo, tăm tối, cách xa ngàn dặm.

Lục Văn Tây theo bản năng nuốt một ngụm nước miếng, đi vào phòng bếp, giải thích với Hứa Trần: "Hôm nay có người..."

"Uống thuốc đi."

"Ủa, cái này không phải dùng để rửa mông hả?"

"Nếu anh thích uống thì bao đủ."

"Không phải đâu mà tướng công, em nghe anh nói đi, hôm nay có người đã bỏ thuốc Đỗ Tử San...."

"Em tin tưởng anh." Hứa Trần đột nhiên ngắn lời Lục Văn Tây, rất kiên định nói ra bốn chữ này làm trong lòng Lục Văn Tây chấn động.

Anh nhào tới muốn ôm chặt Hứa Trần, kết quả Hứa Trần lại linh hoạt né tránh, thật sự rất linh hoạt, phòng bếp này không tính là lớn, Hứa Trần sửng sốt khi không đụng được Hứa Trần.

Thân thủ tốt quá.

"Không phải em tin tưởng anh à?" Lục Văn Tây nhịn không được hỏi Hứa Trần, giọng nói không có xíu khí thế nào.

Hứa Trần rời khỏi phòng bếp, vừa đi vừa nói: "Tin tưởng là tin tưởng, nhưng vẫn mất hứng."

Nói xong Hứa Trần đột nhiên quay người lại, chỉ vết son môi trên ngực Lục Văn Tây, tiếp đó thu ngón tay lại nắm chặt tay, nắm tay vung mạnh rồi tiếp tục đi ra ngoài.

[hết 75]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.