"Ai." Bà Thẩm cười tủm tỉm ngồi xuống bên cạnh giường, "Bác sĩ nói cho con rồi chứ."
"Vâng," Ôn Nhiên cụp mắt xuống, nói, "Con đang có em bé."
Bà Thẩm vui mừng không kiềm nén nổi, tỉ lệ nam giới thụ thai là rất thấp, thậm chí có người chăm chỉ cày cấy vài năm cũng không có kết quả gì, phải nhờ đến thụ tinh nhân tạo mới có thể đậu thai.
Cho nên chủ ý ban đầu của bà Thẩm là không muốn Thẩm Minh Xuyên kết hôn cùng nam nhân, nhưng Thẩm Minh Xuyên lại chỉ thích nam nhân, mà lấy Ôn Nhiên bà lại thích, cho nên cũng không nói gì nữa.
Nhưng Thẩm Minh Xuyên và Ôn Nhiên kết hôn ba năm, tuy là vô cùng ân ái, nhưng bụng của Ôn Nhiên vẫn không có động tĩnh gì. Cái ao ước được ôm cháu nội của bà Thẩm tuy là ngoài mặt không nói, nhưng trong lòng lại hết sức sốt ruột, thậm chí còn muốn đề xuất cho bọn họ thuê người mang thai hộ hoặc thụ tinh ống nghiệm.
Hiện giờ đậu thai rồi, bà Thẩm kích động đến mức hận không thể thông báo cho cả thế giới biết.
"Mẹ, Nhiên Nhiên em ấy sẽ xấu hổ, em ấy chỉ thích dính cùng một chỗ với con trong thế giới hai người, cho nên trong nhà cũng không thuê người giúp việc, sau khi trở về bên kia nhiều bóng đèn như vậy, em ấy tuy không nói ra, nhưng chắc chắn sẽ không được tự nhiên."
Ôn Nhiên nằm ngửa ra, trở mình xem thường: "Nếu là sau khi say rượu làm bậy thì có thể lý giải một chút chứ?"
"......." Dáng vẻ khiêu ngạo của Thẩm Minh Xuyên trong nháy mắt mất sạch, "Cho nên ngày đó là cậu?"
"Nếu không thì sao?"
Chuyện này thật xấu hổ.
Mọi chuyện bắt đầu từ hơn một tháng trước, Thẩm Minh Xuyên có một người tổ chức tiệc sinh nhật tại biệt thự, tất cả đã quen với những buổi tiệc tùng như thế này, kỹ năng uống rượu đều là max. Sau khi kết hôn Thẩm Minh Xuyên đã thu liễm rất nhiều, trở thành một người đàn ông tốt chỉ ở nhà, nhóm người này vất vả lắm mới bắt được cơ hội, còn lấy cơ bắt hắn uống rượu.
Thẩm Minh Xuyên bị đám đó ép uống, sau đó thì say khủng khiếp, chính bản thân hắn cũng không có bao nhiêu ý thức, chỉ nhớ được hình như có người đưa hắn lên lầu nghỉ ngơi, còn bị ai đó cho hắn uống một thứ nước giống trà giải rượu, nhưng tỉnh rượu thì không thấy, trái lại càng làm cho ý thức của hắn trở nên trầm luân, thậm chí là toàn thân nóng rực.
Những chuyện sau đó thì hoàn toàn không có ấn tượng, cảnh tượng trong đầu hắn trực tiếp bị cắt sang sáng ngày hôm sau, hắn lõa lồ tỉnh lại trên giường, cả người sau khi hoan ái là nhẹ nhàng khoan khái cùng mệt mỏi, có dùng đầu ngón chân cũng biết đêm qua sau khi hắn uống rượu say đã có chuyện gì xảy ra.
Thẩm Minh Xuyên là kẻ có tính lãnh đạm không hơn không kém, nhu cầu tình dục cũng đặc biệt lạnh nhạt, không có khả năng sau khi uống say thì có chuyện làm bậy như vậy, hơn nữa tối hôm qua ly nước kia đã làm cả người hắn nóng rực... Rõ ràng đã có kẻ chuốc thuốc hắn.
Quan trọng là đầu sỏ gây nên chuyện đã trốn sạch, hắn thậm chí còn không biết kẻ nào to gan lớn mật đã ngủ cùng mình.
Thẩm Minh Xuyên vô cùng tức giận, đừng tưởng rằng chạy rồi thì hắn không tra ra được, dám chuốc thuốc hắn, đúng là chán sống.
Thẩm Minh Xuyên ngay lập tức gọi cho trợ lý riêng, bảo đi điều tra, trợ lý làm việc cũng rất nhanh, hắn vừa tắm xong đi ra ngoài, cũng đã có ngay kết quả: Ôn tiên sinh đã xử lý kẻ kia ổn thỏa.
Thẩm Minh Xuyên có chút sửng sốt, sau đó lại nhớ tới lịch sử cuộc gọi ở điện thoại của mình. Trong khoảng thời gian hắn say rượu tối qua, quả thật là có một cuộc gọi của Ôn Nhiên, thời gian cuộc gọi chỉ ngắn ngủi 10 giây, hẳn là vào khoảng thời gian hắn bị chuốc thuốc thì đúng lúc Ôn Nhiên gọi điện thoại tới, đã biết hắn lên giường với kẻ khác, vì để tránh những phiền toái không cần thiết, ví dụ như kẻ bỏ trốn kia có thể đã nắm được bằng chứng bọn họ ngủ cùng nhau, cho nên Ôn Nhiên tiên hạ thủ vi cường (*), trực tiếp xử lý kẻ đó.
(*) Tiên hạ thủ vi cường: trích Binh Pháp Tôn Tử nghĩa là ra tay trước sẽ dành được lợi thế.
Khi cậu tới nơi, quản gia của Tiếu gia đưa cậu đến phòng mà Thẩm Minh Xuyên đang ngủ, lại phát hiện cửa bị khóa trái, Ôn Nhiên gọi điện thoại cho Thẩm Minh Xuyên, hắn vẫn nhận điện, nhưng thanh âm mơ hồ không rõ, còn có tiếng thở dốc nặng nề, chưa kịp nói gì thì đã cúp máy.
Lúc ấy Ôn Nhiên hoàn toàn không nghĩ đến phương diện kia, dù sao tính hắn lãnh đạm, cậu còn tưởng Thẩm Minh Xuyên không thoải mái hoặc là bị làm sao, vội tìm quản gia đến mở cửa cho mình.
Kết quả vừa mở cửa đi vào, đập vào mắt cậu chính là cảnh tượng hoạt sắc sinh hương đầy hương diễm, hai người cuốn quít lấy nhau lăn lộn trên giường, quần áo đã cởi gần hết,
Đang trên giường với Thẩm Minh Xuyên là một ngôi sao hạng ba, Ôn Nhiên từng gặp qua nên nhận ra. Lúc ấy Ôn Nhiên liền sợ ngây người, cảnh tượng bắt kẻ gian dâm thế này diễn ra quá bất ngờ đến mức không kịp phòng bị, cậu hoàn toàn không nghĩ tới.
Tình cảnh lúc đó vô cùng xấu hổ, Ôn Nhiên tiến không được mà lùi cũng không xong, mà tên ngôi sao hạng ba kia một bên thở hổn hển một bên vô tội nhìn Ôn Nhiên, nói: "Ôn, Ôn tiên sinh, không phải tại tôi, là do Thẩm tiên sinh anh ấy... A."
Y rên lớn một tiếng, rõ ràng chỉ là hôn môi, nhưng lại thật sự giống như là bị Thẩm Minh Xuyên thượng vậy, có thể rên rỉ phóng túng như vậy, Ôn Nhiên thập phần kính nể.
Nếu như mà thực sự bị thượng, có khi y sẽ kêu đến thủng cả trần nhà mất.
May là vừa nãy quản gia phát giác ra điều bất thường liền đóng cửa lại, bằng không chỉ sợ những người đang vui chơi ở dưới lầu cũng đã nghe thấy hết rồi.
"........" Mà liên quan cái rắm gì tới lão tử chứ, Ôn Nhiên không muốn nhìn, chỉ muốn nói xin lỗi vì đã làm phiền rồi bỏ đi, nhưng lại phát hiện thấy có gì đó không đúng.
Thẩm Minh Xuyên đè kẻ kia xuống mà hôn môi, từ đầu tới cuối căn bản là không hề để ý bọn ( Ôn Nhiên cùng ngôi sao hạng ba kia). Bình thường Thẩm Minh Xuyên tính tình lạnh nhạt thậm chí là lạnh lùng, vĩnh viễn là một bộ chính nhân quân tử cấm dục, cho dù thực sự bị bắt gian tại giường cũng không thể là bộ dạng háo sắc vậy.
Ôn Nhiên nói: "Quản gia, phiền ông gọi giúp tôi hai bảo an lên đây."
Quản gia làm rất tốt, chẳng những tìm bảo an lên đem người đi, còn là đi bằng cửa sau, những người đang vui chơi dưới lầu hoàn toàn không biết bên trên có một màn như thế.