Mang Thai Ngoài Ý Muốn

Chương 42: An bài liên kết chặt chẽ



Khâu Thiện Khâu đại thiếu cao hứng bừng bừng mang theo lão bà hỉ khí dương dương trở về G thành, cửa nhà mình cũng không vào, liền chạy đến nhà của Diệp Cảnh Văn. Diệp Hằng ngồi ở phòng khách cắn hạt dưa, nhìn thấy Khâu Thiện như gặp Bồ Tát, đau răng.

“Khâu đại thiếu, có người nói cho anh biết hay không, mỗi lần anh cười đều có người rất không may!” Diệp Hằng ăn ngay nói thật, mỗi lần thời điểm Khâu Thiện cười không có hảo ý như thế, thường thường đều là thời điểm người khác nước sôi lửa bỏng. Điển hình đem vui sướng của mình thành lập trên sự thống khổ của người khác!

Diệp Cảnh Văn ngồi ở một bên, hầu hạ Diệp Hằng uống nước, đổ hạt dưa, thuận tiện nhìn thoáng qua Khâu mỗ cười đến đắc ý, khó có được phúc hậu một lần, “Chu Mặc gần đây đã đủ thảm rồi, về phần anh vui vẻ như vậy sao?”

Khâu Thiện thuận lợi nắm một khay hạt dưa của Diệp Hằng, rất không khách khí ăn, “Lâm Ngạn là em trai của tôi, tôi ủng hộ vô điều kiện tất cả hành vi của nó!” Bao gồm đá Chu mặt liệt!

“Lâm Ngạn thật đúng là đáng thương, cư nhiên lại là em trai anh.” Diệp Hằng lắc đầu, Lâm Ngạn cỡ nào là con dê dịu ngoan, cư nhiên cùng con sói này là thân thích, thật đáng buồn, thực sự là thật đáng buồn! Diệp Hằng cảm thấy, lần sau trước khi đầu thai, nhất định nhớ kỹ nhắc nhở Lâm Ngạn dâng nén hương, đừng nhảy vào gia đình toàn yêu ma quỷ quái.

Khâu Thiện rất bất vi sở động, “Lâm Ngạn đi B thị, lão gia tử ngầm giúp không ít, có người nói hiện tại bên người Lâm Ngạn còn nhiều hơn một bình hoa hộ sứ, Chu Mặc thoáng cái đổi thành người chồng bị vứt bỏ?”

Đối với tin tức này, Diệp Hằng rất tâm đắc, “Cái này đáng giá cả nước cùng ăn mừng!”

Diệp Cảnh Văn bất đắc dĩ, đè lại hai chân Diệp Hằng loạn động, “Thắt lưng không đau?”

Khâu Thiện nhướng mi, những lời này lượng tin tức thật nhiều a!

Diệp Hằng hung tợn trừng mắt nhìn Diệp Cảnh Văn, lưu loát đạp hắn một cước bưng khay lên lầu. Khâu Thiện nhìn mặt tiểu gia hỏa này chậm rãi biến đỏ, không khỏi phá lên cười, khó có được thấy bộ dáng Diệp Hằng kinh ngạc mà!

Đối với chuyện của Diệp gia, Khâu Thiện lý giải nhưng lại không hỏi nhiều, đó là một mấu chốt, đời trươc nửa hiểu, thế hệ này có thể hay không hiểu toàn bộ, liền xem Diệp Cảnh Văn có đủ kiên trì hay không, Diệp Hằng có thể chịu đựng hay không. Làm bạn bè, Khâu Thiện chỉ là gật đầu, không phát biểu loạn.

“Hiện tại tâm tư của Chu Mặc không ở nơi này, chuyện của Bác Hằng lão gia tử nắm trong tay, chỗ này của tôi cần anh giúp một chút.”

“Cậu muốn tôi tham dự cạnh tranh đấu thầu?”

Khâu Thiện gật đầu, “Ngay cả Khâu gia đều nhìn trúng món ăn này, tôi tin tưởng Lâm Thanh Sơn sẽ càng thêm coi trọng. Cái đấu thầu này, nhất định phải để cho y giá cao!”

“Thế nào? Bác Hằng để lộ giá thầu thấp nhất rồi?”

“Cái này bình thường, Lâm Thanh Sơn ngây người ỏ Bác Hằng thời gian lâu như vậy, nếu nhue một chút chỗ tốt cũng không có, hắn có thể loại trừ cấp trên? Nếu không phải Lâm Ngạn nhắc nhở, lần này Chu Mặc cũng muốn nhúng tay đi đụng giá thầu thấp nhất rồi. Vì khối thịt vụn Bác Hằng này, liên lụy thiếu đông gia Chu Gia, không đáng.”

Diệp Cảnh Văn sửng sốt một chút, “Chu Mặc?”

Hắn gần đây luôn chống chọi áp lực lão gia tử, thật đúng là không có chú ý Chu Mặc bên này. Nghe Khâu Thiện nói như vậy, Diệp Cảnh Văn cũng không khỏi lắc đầu, “Lâm Thanh Sơn sau cùng tuyệt đối sẽ bị cắn ngược lại một cái.”

Khâu thiện cười nói, “Lâm Ngạn muốn cùng hắn tuyệt giao, lúc này Chu đại thiếu tuyệt đối là nóng ruột ăn không được đậu hủ nóng. Ở điểm này, tôi ngược lại thật rất coi trọng Lâm Ngạn, liếc mắt liền nhìn ra chỗ tệ trong kế hoạch của Chu Mặc, lão gia tử ở trước mặt tôi khoe khoang chừng mấy ngày rồi.”

“Nếu như vậy, tôi sẽ thả ra tin tức thỏa đáng. Bất quá, lão gia tử nhất định muốn Lâm Thanh Sơn ăn khối tịt này?” Diệp Cảnh Văn biết thái độ làm người của lão gia tử, sợ rằng không có đơn giản như vậy.

“Hoàn Vũ hiện tịa tổng tài sản mười triệu, hạng mục này của Bác Hằng không phải ba chục triệu tuyệt đối bắt không được, Lâm Thanh Sơn hiện tại đang nghĩ biện pháp cùng ngân hàng vay vốn, bất quá hắn chỉ có thể vay một phần. Còn dư lại hắn chỉ có thể từ người dân nghĩ biện pháp. Lão gia tử đã phái người liên lạc với hắn, cho hắn vay trong vòng một năm lấy một nửa lãi xuất của ngân hàng, bất quá một năm sau, lợi tức tỷ số là lãi suất gấp bội ngân hàng. Cho nên, nếu muốn xoay người, Lâm Thanh Sơn phải bắt được trận thầu này!”

“Bác Hằng xảy ra vấn đề gì?” Diệp Cảnh Văn đối với chuyện này hiểu rất rõ ràng, thời điểm Lâm Thanh Sơn trúng thầu, Bác Hằng sẽ cung cấp một phần ba tài chính hạng mục này cho hắn, sau khi khu biệt thự cây dựng cơ bản sắp hoàn thành, Bác hằng mới có thể trả tiền hai phần ba phần còn lại, khản tiền sau cùng sẽ ở lần nghiệm thu sau cùng trả tiền hoàn tất. Cho nên thời điểm ở giữa giai đoạn này, Lâm Thanh Sơn phải có đầy đủ vốn lưu động chống đỡ, hắn ít nhất phải mượn bên ngoài mười triệu mới có thể đứng vững. Hoàn Vũ mặc dù có tài sản mười triệu, thế nhưng theo như hắn phân giải, vôn lưu động chân chính cũng không nhiều. Lâm Thanh Sơn đầu tư mấy hạng mục cũng còn ở giai đoạn kết thúc công việc, lúc này chính là khẩn cấp thiếu tiền. Lão gia tử mắt thật độc, liếc mắt liền nhìn ra chỗ mấu chốt.

Một khi ở giai đoạn thứ hai Bác Hằng rớt vòng, cho dù có thể theo pháp luận xử lý, thế nhưng trình tự tư pháp trong nước, có thể trực tiếp kéo chết Lâm Thanh Sơn, huống chi còn có một năm ước hẹn của lão gia tử kia. Một năm sau, công trình cho dù hoàn công, một khi tài chính Bác Hằng liên tục không dứt, cho dù Lâm Thanh Sơn bán tất cả của cải cũng không đủ haonf trả lão gia tử. Một kế này, đủ tinh chuẩn!

Khâu Thiện ý vị thâm trường nở nụ cười một tiếng, “Một năm sau, Bắc Hằng nếu như muốn tiến hành gầy dựng lại tài sản.” Uống một hớp, cùng Diệp Cảnh Văn nói rõ, “Lần này lão gia tử đem tiền riêng đều lấy ra phân nửa, Lâm Ngạn không muốn Tinh Thành, lão gia tử lúc này chuẩn bị đưa cho nó một đại lễ.”

“…” Diệp Cảnh Văn có chút hết chỗ nói rồi, “Các người xác định lúc này Lâm Ngạn sẽ muốn?”

Khâu Thiện duy nghĩ một chút, “Không cần, có thể cho đôi tham ăn, dù sao là tiền riêng của lão gia tử, tôi cũng không quản được.”

“Chu Mặc biết chuyện này không?” Diệp Cảnh Văn suy nghĩ hồi lâu, rốt cuộc nhớ đến hình như kế hoạch bọn họ nhiều như vậy, chính là không có nhắc đến chuyện của Chu Mặc.

“Tôi nói rồi tôi là ủng hộ Lâm Ngạn vô điều kiện.” Khâu Thiện nhíu mày, ngày nào đó hắn được Lâm Ngạn tha thứ, y liền ngày đó báo cho Chu mặt liệt.

Diệp Cảnh Văn trầm mặc, quyết định bớt thời giờ vẫn là thông báo cho Chu Mặc biết một tiếng đi, bằng không có thể bị Khâu Thiện đùa đến chết!

“Mấy ngày nay Chu Mặc đuổi theo đến B thị rồi, chuyện của công ty hình như đều là Chu Lam đang xử lý, có người nói nha đầu kia hiện tại đã điên điên khùng khùng, mẹ nuôi sợ nó hù dọa thư ký của chính mình, đã tự mình đi đến công ty tọa trấn rồi.”

“Chú Chu cư nhiên không có đứng ra?” Đối với điểm này, Khâu Thiện ngược lại rất là vô cùng kinh ngạc, theo hắn biết, nha đầu Chu Lam kia hình như rất thích đọc sách, chưa từng thấy nó để ý qua chuyện của công ty.

Diệp Cảnh Văn cười lắc đầu, “Anh phải biết rằng, Lâm Ngạn thế nhưng là nha đầu kia một tay xuất ra, tất cả các tác phẩm của Lâm Ngạn nó đều dụng tâm đóng gói tất cả. Cho nên ở một mảnh kinh thương, nha đầu kia không thể so với anh trai của nó kém hơn bao nhiêu. Đáng tiếc, hứng thú nha đầu kia không ở nơi này, dùng cách nói của Diệp Hằng mà nói, chặt đứt lương thực tinh thần của nó bằng diệt cả nhà nó, thù này không đội trời chung!”

Khâu Thiện cười cười, nha đầu kia quả thật có chút thú vị.

Hai người nói đùa một hồi, Khâu Thiện đứng dậy trước khi đi mới trở lại chuyện chính, “Chuyện của Lâm Ngạn tôi cũng có lỗi, năm đó nếu không phải tôi yêu cầu Chu Mặc hỗ trợ giấu diếm thân thế Lâm Ngạn, có thể hai người này cũng sẽ không huyên náo bế tắc như vậy.”

Diệp Cảnh Văn từ chối cho ý kiến, “Mẹ của Lâm Ngạn thì sao? Có người nói lão gia tử lưu đày bà?”

Khâu Thiện cười lạnh một tiếng, “Khâu Trật len lén chạy đi thăm bà, bị lão gia tử nửa đường đuổi trở về. Nhiều năm như vậy, bà duỗi tay đủ dài, bên trong Khâu Thị cư nhiên có thanh âm ủng hộ Khâu Trật, lão gia tử hiện tại càng kiêng kỵ bà.”

Diệp Cảnh Văn có chút vô cùng kinh ngạc, “Bà làm sao làm được?!”

“Đầu năm nay, không có người không ham tiền.” Khâu thiện cũng không có đem chuyện này để ở trong lòng, chỉ là vỗ vỗ vai Diệp Cảnh Văn, “Chuyện của Chu Mặc cùng Lâm Ngạn, bên tôi cũng không tiện nói nhiều, có cơ hội để Diệp Hằng đến B thị giải sầu một chút. Lâm Ngạn là em trai tôi, Chu Mặc là bạn tốt của tôi, mặc kệ sau cùng như thế nào, tôi đây người làm anh trai đều mong muốn thấy bọn họ thật tốt.”

“Anh như thế nào không tự mình đi?!” Diệp Cảnh Văn rất phản đối, mặc dù bây giờ Diệp Hằng đã không động một chút là rời nhà đi ra ngoài, thế nhưng vẫn là trông một chút thì tốt hơn.

Khó có được Khâu đại thiếu khó xử một phen, “Phỏng chừng Lâm Ngạn sẽ không muốn gặp tôi?”

Chuyện chính mình lợi dụng cậu ấy diệt trừ Hải Lan, phỏng chừng Lâm Ngạn đến hiện tại đều còn chưa có tha thứ hắn, Khâu Thiện thở dài một tiếng, nếu như biết lão gia tử trước khi già thông tình đạt lý như thế thương con yêu cháu như thế, hắn nhất định đã sớm đem người đứa đến trước mặt lão gia tử chiêm ngưỡng, đâu còn có thể lăn qua lăn lại ra nhiều chuyện như vậy a! Cho nên nói lão gia tử nhà hắn chính là dùng để trở ngại tình anh em hắn!

Lúc này nội tâm bi phẫn ngoài trừ Khâu đại thiếu, còn có cô nương Chu Lam đáng thương của chúng ta. Sư thái vẻ mặt kiên quyết đứng ở trong phòng làm việc, “Chu tổng, tôi là biên tập, không phải là thư ký.”

Vẻ mặt Chu Lam đau xót, “Không thể chỉ một mình ta chết!”

“…”

“Chỉ cần cô có thể đem đại thần mời về, tiền lương gấp bội, tiền thưởng gấp bội!” Chu Lam liều mạng.

Sư thái rất lãnh tĩnh, “Dựa theo hợp đồng, đại thần hiện tại coi là bay lượn ỏ bầu trời cao, chúng ta đều không có biện pháp đem cậu ấy vây ở G thành.”

Chu Lam lệ băng, “Lẽ nào gần đây không có một kế hoạch gì tốt sao?”

“chu tổng, tất cả kế hoạch tốt đều thành lập ở trên cơ sở văn chương của đại thần.” Sư thái còn kém mắng chửi người, hai tháng chưa từng viết ra được nửa chữ, cho dù là kế hoạch aluminum cũng là phế!

“…”

Chu Lam ôm lấy sư thái nhà cô, “Sư thái, cô nhất định phải cứu ta!”

Sư thái biểu thị bất lực, quay đầu nhìn hoàng thái hậu, “Chu phu nhân nếu như không có chuyện gì, tôi về văn học thành trước.”

Chu phu nhân xem kịch hồi lâu cảm thấy có chút đã nghiền, vung tay lên, sư thái lập tức xin cáo lui.

“Được rồi, anh con gần đây không dễ dàng. Không phải con mỗi ngày đều cùng Thang Viên nói chuyện điện thoại sao? Thế nào? Có tiến triển cái gì không?” Chu phu nhân gần đây nhìn không thấy đôi tham ăn, thật là nhớ nhung!

Chu Lam thở dài, “Lâm Thang Viên nói, đại thần nhà con đáp ứng Dương Thụ cầu hôn rồi.” Cho nên cô mới phát giác đươch tiền đồ u ám a! Sư thái ngươi thực sự là không đáng tin cậy!

Chu phu nhân ngây ngẩn cả người, “Cái gì? Cầu hôn?”

“Mẹ đại nhân, người nhất định phải kháng trụ, con dâu nhà người thực sự không cần con trai người rồi!”

“…”

Chu phu nhân huyết áp có chút cao, “Thế nào đáp ứng?!”

Chu Lam suy nghĩ một chút, rất thành thật trả lời, “Gật đầu đáp ứng.”

“…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.