Từ sau lần đầu tiên đạp bụng mẹ, bạn nhỏ trong bụng Kiều Vãn Tình như có thêm được kỹ năng mới vậy vậy. Ngày nào bé cũng đạp, lại còn đạp rất chăm chỉ nữa, về sau còn có thể cảm nhận được rõ khi nào bé đạp.
Em bé lớn thế này có thể biết được giới tính của bé là gì rồi, nhưng tất cả mọi người đều không hẹn mà cùng không hỏi. Với bọn họ, dù là trai hay gái, chỉ cần bé khỏe mạnh sinh ra, đó là chuyện vui nhất rồi!
Trời từ từ nóng lên, kỳ nghỉ hè cũng tới. Đầu năm nay, sau chuyện Khương Ý “mang thai giả”, Kiều Vãn Tình bảo Cố Yến Khanh nhanh chóng liên lạc với Hoàng tổng để nhét Khương Ý vào chương trình “Cùng nhau đi lên”.
Quả nhiên Khương Ý bị miếng bánh từ trên trời rơi xuống này đập cho sướng mê người, không tiếp tục làm chuyện xấu gây náo loạn nữa.
Tháng tư năm nay, chương trình công bố danh sách khách mời. Sự góp mặt của Khương Ý làm cư dân mạng bất ngờ. Có nhiều người còn chưa nghe đến tên Khương Ý bao giờ, vì thế họ vô cùng nghi ngờ, không hiểu tại sao một diễn viên nghiệp dư, một người chưa có thành tích gì nổi bật như Khương Ý lại có thể góp mặt vào chương trình này.
Nhưng cũng nhờ có chuyện này mà Khương Ý được nhiều người biết đến hơn, tần suất xuất hiện trong tầm mắt của công chúng cũng tăng lên. Hơn nữa mấy người mà Cố Yến Trạch thuê cho cô ta cũng tận lực lăng xê cô ta, làm cô ta nhanh chóng nổi tiếng.
Nhìn vào số lượng fan trên Weibo của cô ta thì biết cô ta đang dần dần nổi tiếng rồi.
Trong hè, chương trình “Cùng nhau đi lên” chính thức được lên sóng.
Tuy rằng bình thường Khương Ý trang điểm đậm, nhìn qua còn có cảm giác độc ác, nhưng không thể phủ nhận rằng khuôn mặt của cô ta rất đẹp. Trong chương trình, cô ta mặc một bộ quần áo thể thao bó sát người, xuất hiện cùng vài khách mời khác khác trông rất có sức sống thanh xuân.
Thân phận trong sách của cô ta chính là một nữ diễn viên nổi tiếng, vì thế gương mặt của cô ta cũng không đến nỗi nào.
Tuy rằng Kiều Vãn Tình không xem chương trình “Cùng nhau đi lên” này, nhưng cô vẫn luôn chú ý tới những động thái mới nhất trên Weibo.
Ngay từ hôm ra số phát sóng đầu tiên, chương trình “Cùng nhau đi lên” đã độc chiếm hết các mục trên hot search. Riêng Khương Ý còn được lên hot search vài lần, hơn nữa cô ta còn rất biết các làm tuyên truyền, nâng cao hình ảnh của mình. Kiều Vãn Tình xem vài đoạn video cut của cô ta còn cảm thấy cô ta khá đáng yêu, không làm người ta ghét.
Đúng là cứ đà này thì sẽ nổi tiếng lên thật.
Sở Thơ Thơ vô cùng kích động, liên tục hỏi Kiều Vãn Tình xem khi nào có thể tung ra tin kia về Khương Ý.
Kiều Vãn Tình bảo Sở Thơ Thơ đừng nóng vội, cứ từ từ chờ. Chờ khi chương trình này chiếu xong, đến khi Khương Ý thật sự nổi tiếng, đến lúc nhiều bộ phim truyền hình, nhãn hàng đến tìm cô ta muốn ký hợp đồng, đến lúc mà Khương Ý gần như đi đến đỉnh cao của cuộc đời thì mới tung ra tin cô ta làm tiểu tam. Hiệu quả lúc ấy mới là tốt nhất.
Sở Thơ Thơ cảm thấy Kiều Vãn Tình nói rất có lý.
Cô đã chờ đợi ngày này lâu như vậy rồi, chờ thêm một chút nữa cũng không vấn đề gì.
……
Vì vấn đề nguồn cung rau củ cho các sản phẩm của shop Giòn Trong Miệng mà Kiều Vãn Tình cùng trợ lý đã liên hệ với gần hết các nhà cung ứng rau củ các loại cho các shop khác trên app Vượng Vượng một lần. Sau nhiều lần kiểm tra, thử nghiệm thì hai người cũng tìm được một nhà làm có chất lượng khá tốt.
Sau khi hai bên thử hợp tác làm cùng nhau một vài sản phẩm, hiệu quả đạt được còn vượt mong đợi của Kiều Vãn Tình rất nhiều.
Sau đợt ấy, shop của Kiều Vãn Tình cũng nổi tiếng hơn rất nhiều, số đơn đặt hàng cũng ngày một tăng, gần như các nhân viên đều làm việc hết công suất, chẳng ai được rảnh rang cả.
Để giảm bớt áp lực cho Đường Nguyệt Nguyệt thì Kiều Vãn Tình thuê thêm một người chuyên làm marketing tuyên truyền cho cửa hàng. Tuy rằng người ấy cũng không quá xuất sắc trong nghề, nhưng đối phương cũng làm kinh doanh online được khá lâu rồi nên cũng có rất nhiều kinh nghiệm ở mảng này.
Đến khi bạn nhỏ trong bụng Kiều Vãn Tình được 35 tuần thì văn phòng của Kiều Vãn Tình đã có tới 8 nhân viên.
Kiều Vãn Tình đã có thể yên tâm đi sinh con.
Nhưng đang bận tối tăm mặt mũi, tự dưng không có việc gì nghỉ ở nhà làm Kiều Vãn Tình vô cùng buồn chán.
Điện thoại, máy tính không thể xem lâu được, sách thì đọc chẳng vào chút nào, ngồi lâu thì cũng khó chịu, đứng lâu thì cũng mỏi chân, nằm thì cũng chỉ có thể nằm nghiêng, mà nằm lâu thì không chỉ mỏi người mà nhỡ ngủ quá giấc thì buổi tối còn không ngủ được. Nói chung là khó chịu đủ đường.
Kiều Vãn Tình ngồi trên ghế sô pha trong nhà, mở TV lên sau đó nhắn WeChat cho Cố Yến Khanh: [Em chán quá huhuhu]
[Cố Yến Khanh: Hay em ra ngoài đi dạo với trợ lý một chút? Hôm nay anh sẽ về sớm hơn mọi hôm với em.]
[Kiều Vãn Tình: Em không muốn đi.]
[Cố Yến Khanh: Không muốn hoạt động thì em mở điện thoại lên xem phim cho đỡ chán?]
[Kiều Vãn Tình: Không thích.]
[Cố Yến Khanh: Hay là chơi đồ chơi với Khẩu Khẩu?]
[Kiều Vãn Tình: Chán lắm.]
[Cố Yến Khanh: …… Thế em thích làm gì bây giờ??]
[Kiều Vãn Tình: Em chẳng biết mình muốn làm gì hết, thế nên mới chán đó!]
Cố tổng: “……”
Đây đúng là câu hỏi khó nhất thế kỷ mà.
Anh cũng không có đáp án.
Hiện tại còn cách ngày dự sinh của Kiều Vãn Tình một tháng. Nói cách khác, Kiều Vãn Tình còn phải chịu đựng trạng thái này thêm một tháng nữa.
Kiều Vãn Tình nhắn WeChat với Cố Yến Khanh một lúc, sau khi nhắn chán rồi thì cô lại ném điện thoại qua một bên, nhìn qua Khẩu Khẩu dắt con chó đồ chơi qua đây.
Đó là con chó biết hát mà ba mới mua cho Khẩu Khẩu. Các bộ phận trên người con chó ấy có các công dụng khác nhau, có chỗ thì biết nói, có chỗ thì biết hát. Con chó này còn biết chơi đùa cùng các bạn nhỏ, nói chuyện, giao tiếp cùng các bạn nhỏ, giúp các bạn nhỏ nâng cao khả năng ngôn ngữ của mình.
Có nâng cao được thật hay không thì Kiều Vãn Tình không biết, chỉ biết là Khẩu Khẩu vô cùng thích con chó này, lúc nào cũng kéo nó chạy quanh nhà. Con chó ấy mà được kéo thì sẽ phát ra tiếng nhạc, nghe rất vui tai.
Khẩu Khẩu dắt chó đi dạo một lúc, sau đó đứng lại sờ sờ đầu nó. Cún con đang hát lập tức dừng lại, làm cho phòng khách vốn đang ồn ào trở nên yên tĩnh lại.
Kiều Vãn Tình nghe thấy âm thanh nho nhỏ từ miệng Khẩu Khẩu thốt ra. Cậu nhóc ngồi bệt xuống sàn, lặp lại những lời mà cún con vừa hát: “Hai chú hổ con, thích khiêu vũ, thỏ con ngoan ngoãn chạy chạy…… Hai chú hổ con……”
Cậu nhóc không nhớ được lời bài hát, chỉ nhớ được mấy từ rời rạc như vậy, nhưng Khẩu Khẩu đã vô ý hát lại bài hát.
Kiều Vãn Tình:!!!
Đây là lần đầu tiên cô nghe Khẩu Khẩu hát đó!
Ngày trước có dạy như nào thì Khẩu Khẩu cũng không hát. Chẳng biết là không biết hát hay là không muốn hát.
“Khẩu Khẩu, qua đây, đến chỗ mẹ nào.” Kiều Vãn Tình vui sướng gọi cậu đi qua.
Khẩu Khẩu buông đồ chơi trong tay xuống, chạy nhanh qua chỗ Kiều Vãn Tình. Kiều Vãn Tình sợ Khẩu Khẩu va phải bụng mình nên cô lấy tay che trước bụng mình cản Khẩu Khẩu lại, không cho cậu nhào qua chỗ mình, sau đó cẩn thận bế cậu ôm vào lòng, hỏi cậu: “Vừa rồi con mới hát cái gì thế?”
Đây là…… Não cá vàng trong truyền thuyết đây sao? Kiều Vãn Tình hơi nghi ngờ về chỉ số thông minh của bạn nhỏ Khẩu Khẩu.
Nhưng nhìn qua thì Khẩu Khẩu cũng không ngốc lắm mà.
Cô đành phải bắt lời cho Khẩu Khẩu: “Hai chú hổ con thích khiêu vũ.”
“!” Khẩu Khẩu như được bật công tắc, tự động hát câu tiếp theo, “Thỏ conn ngoan ngoãn, chạy, chạy…… La la la!”
Khẩu Khẩu không nhớ lời đằng sau nên trực tiếp ngân nga theo lời bài hát.
“Khẩu Khẩu hát hay quá!” Đây là lần đầu tiên Khẩu Khẩu mở miệng hát, Kiều Vãn Tình khen cậu không dứt lời, “Con hát hay thật nha!”
Khẩu Khẩu hơi ngượng ngùng che mặt lại, nói: “Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu còn biết nhảy.”
Kiều Vãn Tình còn chưa thấy Khẩu Khẩu nhảy bao giờ đâu. Cô chờ mong nhìn qua Khẩu Khẩu: “Thế Khẩu Khẩu biểu diễn cho mẹ xem một chút được không?”
“Được.”
Khẩu Khẩu chạy ra khỏi chỗ Kiều Vãn Tình, đi xuống đất dẫm bạch bạch bạch mấy cái, khua khua tay nhỏ của mình, tươi cười nhìn mẹ mình, dáng vẻ đang muốn được khen.
Tuy rằng Kiều Vãn Tình chưa nhìn ra Khẩu Khẩu nhảy chỗ nào, nhưng cô vẫn rất nể mặt khen ngợi Khẩu Khẩu: “Ui, Khẩu Khẩu giỏi quá! Con học ai mà nhảy đẹp thế?”
“TV!” Khẩu Khẩu tự hào nói. Dưới chân không ngừng dậm dậm, còn nói thêm, “Nhảy nhảy.”
Kiều Vãn Tình bị Khẩu Khẩu chọc cười đến phát khóc rồi, bạn nhỏ trong bụng cô cũng không chịu ngồi yên mà đá đá vài cái. Kiều Vãn Tình xoa xoa bụng, tươi cười nhìn Khẩu Khẩu, không quên động viên cậu: “Khẩu Khẩu nhảy đẹp quá, đẹp hơn mấy người nhảy trên TV rất nhiều!”
Khẩu Khẩu được khen nở hết cả mũi lên. Hai chân nhỏ của cậu càng dậm mạnh hơn, chỉ một lát sau mặt Khẩu Khẩu đỏ tưng bừng, thở phì phà phì phò. Kiều Vãn Tình thấy thế thì nhanh chóng chạy qua, bảo: “Được rồi được rồi, Khẩu Khẩu nhảy đẹp lắm, mẹ thấy rồi, thôi không cần nhảy nữa.”
Nghe thấy Kiều Vãn Tình nói vậy thì Khẩu Khẩu mới dừng lại. Cậu thở hồng hộc đi qua, nói: “Mệt chết Khẩu Khẩu.”
Kiều Vãn Tình đưa một cốc nước có cắm ống hút qua cho Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu nhận lấy, “lẩm bẩm lầm bầm” uống ừng ực hết một nửa bình nước. Kiều Vãn Tình lấy khăn giấy lau mồ hôi trên trán cho Khẩu Khẩu, nói: “Em trong bụng mẹ cũng rất thích xem Khẩu Khẩu hát với nhảy. Lúc nãy em ấy còn đạp loạn trong bụng mẹ nữa đấy!”
Khẩu Khẩu buông ly nước ra, đặt sự chú ý lên bụng mẹ mình, nói: “Con muốn, muốn sờ em bé!”
Kiều Vãn Tình cho Khẩu Khẩu sờ.
Khẩu Khẩu duỗi tay, nhẹ nhàng sờ vào cái bụng tròn vo của Kiều Vãn Tình. Quả nhiên em bé bên trong đang nhảy vô cùng hăng say, hơn nữa Khẩu Khẩu càng sờ thì bạn nhỏ càng sung sướng, cứ như đang giao tiếp với Khẩu Khẩu bên ngoài vậy.
Nhưng bạn nhỏ càng đạp hăng thì Kiều Vãn Tình càng khó chịu. Khẩu Khẩu thấy mẹ mình đang khó chịu nhăn mày lại thì trở mặt ngay lập tức, thu lại nụ cười, lớn tiếng nói với bụng của Kiều Vãn Tình: “Em bé hư. Không được đạp nữa!”
Kiều Vãn Tình: “……”
Quan trọng nhất là bạn nhỏ trong bụng Kiều Vãn Tình như bị dọa mà không đạp nữa thật.
“Ngoan, ngoan thật!” Khẩu Khẩu học theo giọng điệu của Kiều Vãn Tình nói với em bé.
Kiều Vãn Tình: “……”
……
Một tháng, không dài mà cũng chẳng ngắn, trôi qua rất nhanh. Kiều Vãn Tình ở nhà chơi với Khẩu Khẩu, xếp lâu đài gỗ với cậu n lần, tưới nhiều nước đến nỗi ủng cả hai cây trên ban công, đếm được số gạch trên tường nhà mình mấy chục lần.
Nhưng bạn nhỏ trong bụng cô cứ lề mề chậm chạp. Mấy hôm trước ngày dự sinh chẳng động đậy một chút nào.