Mang Theo Không Gian Cả Nhà Xuyên Cổ Chạy Nạn

Chương 3: Chương 3




Hơn sáu mươi người, bao gồm tổ tông Quý thừa tướng cùng hai người con vợ cả và những người thân tín đều đã bị chặt đầu.

Còn lại những nam hài trong nhà trên mười tuổi đều bị trừng phạt bằng roi.

Sau đó lại chờ đi cùng với nhóm phụ nữ, trẻ em,…để đi đến nơi bị lưu đày là kinh thạch đạo- một nơi hoang vắng nghe có vẻ giống Ninh Cổ tháp.

Hơn 300 thành viên trong Quý gia đều khóc rất thảm thiết.

Quý Tinh Nhiên cùng Thẩm Tuệ Tâm thậm chí còn cảm thấy bối rối, bất an hơn.

Cả hai đều ôm chặt Quý Xương Minh, không chịu để ông bị trừng phạt.

Nhưng Quý Xương Minh vốn là một người đàn ông khôn ngoan, bắt đầu từ hai bàn tay trắng mà có thể sở hữu tải sản lên đến hàng chục triệu.

Sau khi hiểu được tình hình hiện tại, ông biết mình không có cách nào để thoát khỏi trận đòn tàn khốc này.

Bị đánh là tốt lắm rồi.


Ai mà không muốn bị đánh thì đã “bay màu” từ lâu.

Quý Xương Minh nhẹ nhàng kéo tay vợ và con gái ra khỏi vòng tay của mình.

Ông hạ giọng nói: “Nhiên Nhiên, chăm sóc tốt cho mẹ con, đừng lo lắng, ba có thể xử lý được.

”Quý Tinh Nhiên lại từ chối: “Ba, để con đi với ba.

”Bọn họ chỉ mới xuyên qua, cả nhà không thể tách ra được.

Nhưng Quý Xương Minh sao có thể để đứa con gái cưng của mình phải gánh chịu tội lỗi này.

Ông lắc đầu: “Nhiên Nhiên, chúng ta tới đây gọi là gì? Đúng rồi, là xuyên qua!”“Tình hình hiện tại không giống trước đây, không thể tùy hứng như lúc trước được, phải hiểu chuyện, giấu tài rồi thuận theo thời thế, có biết không?”Nói xong ông liền hạ quyết tâm, thoát khỏi tay của Quý Tinh Nhiên cùng Thẩm Tuệ Tâm rồi đi theo các quan binh.

Có hơn một trăm người bị phạt, mặt mày ai nấy đều như tro tàn.

Quý Tinh Nhiên lại nghe thấy một đứa trẻ khóc trong phòng giam bên cạnh: “Nương, cha con sắp chết sao?”Còn có người phụ nữ đang khóc nói: “Đương gia à! Nếu ông chết ta cũng sẽ không sống nổi nữa!”“Ta nghe người ta nói! Roi này có thể đánh chết người đấy!”Có người hiểu rõ liền nghẹn ngào, nhưng vẫn cố an ủi mấy đứa trẻ xung quanh: “Bảo bảo à, đừng la, đây cũng không phải tử hình…nếu có thể chịu đau, có lẽ…sẽ sống sót!”Quý Tinh Nhiên cùng Thẩm Tuệ Tâm nhìn nhau, cả hai đều có chút lo lắng.


Thẩm Tuệ Tâm nói: “Nếu chỉ bị quất roi thì không sao, mẹ sợ vết thương sẽ bị nhiễm trùng trong trời nắng nóng này…”Kết quả bà còn chưa kịp nói xong thì đột nhiên trợn mắt rồi ngất đi!Quý Tinh Nhiên sợ hãi, Quý Xương Minh còn đang chịu phạt bằng roi, Thẩm Tuệ Tâm lại ngất đi.

Trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, nàng cảm giác được tính mạng của cha mẹ đều như ngàn cân treo sợi tóc.

Các dây thần kinh trong não của Quý Tinh Nhiên không ngừng co giật, liều mạng ấn vào nhân trung của Thẩm Tuệ Tâm: “Mẹ….

Mẹ à! Mau tỉnh lại! Mẹ tỉnh lại đi!”Toàn thân của Quý Tinh Nhiên đều đổ mồ hôi, không biết là do khẩn trương hay mồ hôi lạnh toát ra do mệt mỏi.

Nhìn thấy con gái như vậy, Thẩm Tuệ Tâm dẹp bỏ sự yếu đuối trong lòng đi.

Bà cố gắng làm ra vẻ thoải mái: “Đừng lo lắng cho mẹ…Mẹ không sao, là do cơ thể này quá yếu nên mới vậy.

”Thẩm Tuệ Tâm xuyên qua lại trúng ngay thân thể vốn sống trong nhung lụa, yếu ớt và gầy gò.

Vừa rồi bị kích thích nên mới hôn mê bất tỉnh.

Thẩm Tuệ Tâm nói: “Cũng may là không có vấn đề gì lớn, sau này chúng ta có thể từ từ bồi bổ lại.

”Quý Tinh Nhiên nín khóc, mỉm cười hỏi: “Có giống như con trước ngày thi đại học một ngày phải ăn ba bữa gà vịt, thịt cá cùng tôm không?”“Đúng vậy.

” Thẩm Tuệ Tâm cười, nhẹ nhàng vuốt tóc con gái.

“Mẹ cũng là bác sĩ lâu năm kiêm chuyên gia dinh dưỡng mà, ít nhiều cũng có chút bản lĩnh!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.