Vào phòng, xung quanh là đồ trang trí theo phong cách Âu, trần nhà rất cao, làm thành hình cong, khiến phòng ở thoạt nhìn rộng rãi sáng sủa hơn, cửa sổ sát đất cao ba mét kiểu cũ, bên ngoài cửa sổ là sân thượng rộng mát, đập vào mắt là cảnh sắt mỹ lệ của sông Seine. Phòng ăn và bếp được thiết kế rất ấm áp, nhìn kĩ, đồ làm bếp của Trung Quốc và phương Tây đều có, có thể thấy Will đã bỏ rất nhiều công sức vào nơi này, hai người cảm thấy cảm tạ anh.
Lúc Will giúp mua phòng đã gửi bản vẽ mặt phẳng căn nhà qua, vốn có bốn phòng, gian phòng bố trí kiểu cũ, vì chỉ có Thước phụ Thước mẫu và Quả Quả thường ở, dư phòng, theo lời nhà thiết kế sửa thành ba phòng, phòng khách rất lớn. Dựa theo yêu cầu của Thước Nhạc, đồ dùng trong nhà theo phong cách Châu Âu được bố trí rất ấm áp, phòng ngủ chính giữ nguyên, phòng khách thì mở rộng một nửa, làm phòng của Quả Quả, chính giữa có một ngăn cách, nhìn như một phòng nhỏ, tạo một không gian ấm áp thoải mái cho Quả Quả học tập, còn lại một phòng nhỏ thì làm thành phòng ngủ cho khách, Thước Nhạc bọn họ thì dễ, trong không gian có rất nhiều chỗ để ngủ, nhưng nếu Khúc phụ hoặc Khúc mẫu qua thì vẫn cần một chỗ ở. Ngoài ra còn một căn phòng nhỏ khoảng mười một mét vuông, một mặt tường bị dẹp đi, làm thành một thư phòng theo hình thức mở, ngày thường ngồi trong đó đọc sách uống trà, cha mẹ hẳn là sẽ rất thích thư giản ở nơi này. Trong nhà có hai phòng vệ sinh, phòng chính một căn, bên cạnh phòng của Quả Quả một căn, đều rất rộng.
Thực ra từ lúc mua nhà Will đã cho họ một kinh hỉ, từng hỏi qua nhiều lần, Will nói tầng cao nhất có một căn phòng đầy ánh sáng. Ngoài ra không nói gì thêm, lúc này dẫn người một nhà bọn họ lên đó.
“Thế nào, tuyệt vời chứ.” Will khoa chân múa tay. “Căn phòng này đắt là có nguyên nhân.”
Thước Nhạc Khúc Phàm kinh hỉ nhìn thì ra trên lầu là một căn gác xép, bọn họ nhìn ra nơi này chưa từng được thay đổi, trần mái vòm, một bên là cửa sổ bốn phiến làm bằng thủy tinh hoa, dựng lên một bức hình tôn giáo, phía ngoài bốn phiến cửa sổ còn có một cửa gỗ được chạm khắc tinh mỹ. Nền được lắp đá khắc hoa văn, cả căn gác xép khoảng bảy mươi mét vuông, không có gia cụ nên thoạt nhìn hơi âm lãnh.
Will đẩy cửa gỗ để cho ánh sáng vào phòng, là kiểu thiết kế đỉnh nhọn, “Tòa nhà này vốn là kiến trúc kiểu cũ, tuy chỉ có ba tầng, mỗi tầng đều có gác xép, song vẫn thực rộng rãi, phòng ở tuy hơi cũ nhưng kết cấu bằng bê tông, nên khá rắn chắc, vốn chủ phòng rất thích phong cách kiến trúc Gothic, nên biến nơi này thành thế này, vẻ ngoài nhìn không ra, bên trong lại đã cải biến. Tôi thấy ở đây còn tốt nên giữ lại. Nếu hai người không thích cũng có thể thay đổi.”
Thước Nhạc lắc đầu, vui vẻ nói “Không cần thế này rất tốt, trước đó em còn sầu về chuyện phòng vẽ tranh cho Quả Quả, không ngờ ở đây lại có một không gian lớn như vậy. Thật sự là quá tốt.” Tính ra cả căn này cũng gần hai trăm mét vuông rồi, một chỗ như thế này hơn ba trăm vạn Euro không đắt, có thể thấy Will rất có năng lực.
Quả Quả cũng rất yêu thích nơi này, đứng ở bên ngoài của căn gác xếp có thể thấy rất nhiều cảnh đẹp, sáng tác tại một nơi thế này, Quả Quả trở nên vui vẻ hơn, không còn uể oải về cuộc sống sắp tới của mình, dù sao từ năm tuổi cậu bé vẫn luôn ở cạnh Thước Nhạc, có lẽ là do khi bé bị chứng tự kỉ, cậu bé rất dựa dẫm vào Thước Nhạc, tuy thích nghệ thuật, lập ra kế hoạch cho tương lai nhưng nghĩ tới việc rời khỏi nhà thì vẫn rất buồn lo, giờ thực sự tới Paris, thấy cha mẹ vì cậu mà chuẩn bị nhiều như vậy, cậu bé thực cảm động, giống như df có khó khăn gì cũng đều có thể vượt qua.
Xem nhà mơi xong Will từ biệt ra về, dù sao cả nhà vừa xuống máy bay cũng cần nghỉ ngơi.
Đa số đồ dùng trong nhà đều đủ rồi, cơ bản đều dựa trên ý kiến của nhà thiết kế mà chọn, tuy thân thể có hơi mệt mỏi, nhưng Thước Nhạc vẫn cảm thấy rất vui sướng, cẩn thận quan sát từng căn phòng, ghi nhớ còn thiếu thứ gì thì xuống phố mua. Chờ cậu xem xong thì phát hiện bọn trẻ trong nhà đều mệt mỏi, Phi Phi dựa vào sô pha ngủ, vì chưa điều chỉnh sai giờ, ăn lúc trước khi hạ cánh, giờ mọi người cũng đói rồi, trong không gian còn bánh bao Thước mẫu làm, lấy ra cho mọi người ăn, sau đó dẫn bọn nhỏ đi ngủ.
“Viết cái gì vậy.” Khúc Phàm nhìn Thước Nhạc đưa bọn trẻ vào phòng xong lại ngồi viết viết.
“Em muốn ghi những thứ cần để mai đi mua, tuy mang không ít đồ từ nhà đến, nhưng có nhiều thứ thực bất ngờ. Chúng ta ở đây không quen. Cần Will giúp, nhưng vậy thì không tốt lắm. Ngày mai anh nói anh ấy có thể tìm cho chúng ta một hướng dẫn du lịch không.” Tuy bề ngoài nhìn không ra, nhưng Thước Nhạc biết Will là dùng tay chân giả.
“Ừ, không thành vấn đề, chuyện mua đồ không vội, mai anh muốn mời Will ăn bữa cơm, anh thấy hay làm tại nhà đi, ăn đồ Trung, anh nghĩ cậu ta hẳn là rất thích.”