Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 291



Dung Yên rất hài lòng với câu trả lời của anh, đây vốn là ý định ban đầu của cô, “Được.”

Tần Dã ổn định lại tâm trạng, “Được rồi, thời gian không còn sớm, chúng ta ngủ đi!”

Dung Yên nhướng mày.

Xem ra, người này cũng không phải người bình thường!

Chuyện thần kỳ như vậy nếu xảy ra với người khác, vậy không phải sẽ phấn khích cả đêm sao?

Anh lại có thể có phản ứng lạnh nhạt như vậy.

Không hổ là người đàn ông mà cô nhìn trúng.

“Được rồi, ngủ đi! Ngày mai chúng ta bắt đầu kiếm thật nhiều tiền.”

Tần Dã yên lặng đặt bao gạo ở trên giường đất sang một bên.

Đợi sau khi lên giường, anh bỗng nhiên nhớ tới điều gì, sắc mặt nghiêm túc hỏi, “Vợ, cái đó…… có ảnh hưởng gì tới sức khỏe của em không? Nếu ảnh hưởng, vậy không cần…… Anh có thể kiếm được tiền, sau này sẽ để em sống cuộc sống thật tốt.”

Ý là, vẫn nên hạn chế việc sử dụng sức mạnh thần kỳ này.

Những thứ khác anh có thể chịu được, nhưng anh không thể chịu được nỗi đau mất đi cô.

Dung Yên nhìn thấy dáng vẻ lo lắng của anh, không nhịn được cong môi.

“Anh yên tâm, không ảnh hưởng gì đối với em…… Thỉnh thoảng nhân cơ hội bán một ít, cũng không phải luôn đầu cơ trục lợi, đây cũng không phải kế sách lâu dài.”

Tần Dã nghe thấy lời này của vợ, trong lòng anh thở phào một hơi.

Biết trong lòng vợ của anh đã có tính toán thì anh cũng không còn phân vân nữa.

Mặc dù biết vợ nhà mình có bản lĩnh như vậy, nhưng thật ra anh cũng không định luôn dựa vào điều này để làm giàu.

Dù sao bạn cũng không thể lúc nào cũng cẩn thận, không thể chú tâm đến tất cả mọi mặt.

“Ngủ đi!”

Anh nằm xuống, đợi sau khi vợ cũng nằm xuống, thì kéo tắt đèn.

Ngay sau đó, anh vươn tay…… “Vợ, có được không?”

Dung Yên:……

Tâm người này cũng thật lớn, ngày hôm nay trải qua nhiều chuyện như vậy, mà anh vẫn có thể nghĩ tới chuyện này.

Cũng không đợi cô trả lời, giây tiếp theo, người bên cạnh khẽ lật, dường như đè toàn bộ trọng lượng lên người cô.

Lại trôi qua một đêm xuân đau lưng đau eo.

Ngày hôm sau, lúc Dung Yên tỉnh lại mở mắt, vừa đúng lúc đối diện với khuôn mặt phóng đại, đột nhiên nhìn thấy, thật sự là hơi bị đẹp trai.

“Vợ, em tỉnh rồi!”

Giọng nói lộ ra sự vui vẻ.

Dung Yên kỳ quái nhìn anh, “Anh lại không dậy, đúng là hiếm có!”

Ngoại trừ khoảng thời gian anh dưỡng thương, sau đó hàng ngày lúc cô mở mắt đều không nhìn thấy anh.

“Hôm nay không làm việc.” Tần Dã giải thích một chút.

Thật sự anh đã thức dậy từ sớm, chẳng qua, bây giờ lại quay lại giường đất mà thôi.

Mà lúc trước khi đắp chăn cho cô, nhìn thấy khuôn mặt đang ngủ của cô…… Anh lại không dời m.ô.n.g được.

Anh chỉ muốn nhìn cô như vậy đến hết đời.

Lúc này, Dung Yên mới nhận ra thật ra anh đã mặc quần áo.

“Muốn dậy không?” Tần Dã hỏi một câu.

Sau khi nhìn thấy vợ gật đầu, anh đi xuống giường lấy quần áo cho cô.

“Em mặc đồ trước đi, anh đi ra ngoài.”

Dung Yên gật đầu, nhưng mà trên mặt cô lại hơi mỉm cười, tên này ban ngày thì xấu hổ, còn ban đêm thì? Chậc…… Kẻ hai mặt.

Mặc quần áo xong liền đi ra ngoài.

Lúc nhìn thấy ba cô đang tập luyện trong sân, cô hơi ngạc nhiên.

“Ba, xem ra hôm nay tâm trạng của ba khá tốt! Lại có thể bắt đầu tập quyền.”

Dung Văn Minh cũng đúng lúc vừa đánh xong bộ quyền, ông ấy cười tủm tỉm nói, “Ba phải tập luyện cho tốt, hơn nữa, ba phát hiện sau khi tập xong bài quyền thì cơ thể có lực hơn nhiều.”

Ông ấy phải nhanh chóng lấy lại sức khỏe thật tốt, như thế mới có thể giúp hai người họ làm việc kiếm tiền.

Ít nhất, không thể trở thành gánh nặng cho bọn nhỏ.

“Vậy thì tốt rồi, nhưng mà, bộ quyền này của ba quá mạnh mẽ, đợi chút nữa con chỉ ba đánh Thái Cực quyền ra làm sao.”

Dung Văn Minh nhìn về phía cô, vẻ mặt kinh ngạc, “Con còn biết Thái Cực quyền?”

“Đúng vậy, sư phụ kia dạy con.” Đã nói dối một lần, thế nào cũng phải nói dối lần thứ hai, thứ ba.

Vì thế thoải mái nói.

Dung Văn Minh vừa nghe thấy thì thở dài một hơi, “Đáng tiếc sư phụ đó của con không ở đây, nếu không, chúng ta phải đến cảm ơn ông ấy đàng hoàng mới được.”

Không chỉ dạy con gái ông ấy y thuật cao như vậy, còn dạy bản lĩnh phòng thân này.

Đến thế này thì gọi là cha mẹ tái sinh cũng không quá.

Cô chỉ là thuận miệng bịa chuyện, lấy đâu ra người?

Cô vội vàng nói sang chuyện khác, “Ba, vậy ba chờ con một lát, con đi rửa mặt trước.”

Dung Văn Minh nhìn thấy người vội vàng nôn nóng, ông ấy định nói thật ra không cần gấp như vậy, mai cũng được.

Dung Yên rửa mặt đánh răng rất nhanh, đương nhiên, đơn giản là bôi một lớp kem bông tuyết, chăm sóc da thì vẫn phải chăm sóc.

Sau khi đi ra, cô nói với ba cô: “Ba, chúng ta bắt đầu đi!”

Tần Dã thấy vậy, anh vội vàng nói một câu, “Vợ, hay là, em ăn sáng trước đi!”

Còn chưa có gì vào bụng đấy!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.