Mang Theo Không Gian Trở Về Niên Đại Để Yêu Anh

Chương 447



Mẹ Dung nhìn tấm lòng bao la của con gái, bà ấy thật sự không biết nên nói gì.

“Được rồi, trong lòng con gái đã hiểu rõ ràng. Chúng ta cũng đừng can thiệp, đi, ngủ sớm chút đi! Ngày mai nhà họ Tần sẽ đến đây đưa lễ hỏi đấy!”

Mẹ Dung nghe vậy, đâu còn chuyện gì khác để lo, “Mẹ vào bếp xử lý thịt lợn, nếu không ngày mai hỏng mất.”

Bà ấy vội vã đi vào bếp.

Tần Dã cũng quay lên lầu.

“Vợ……”

“Đúng rồi, ngày mai làm sao để chúng ta lấy được những thứ đã mua?”

Không chỉ không được để người khác nghi ngờ, còn phải hợp lý.

Nếu mẹ cô biết cô mua đồ về thì thể nào cũng sẽ đến xem.

Mấy món hàng hóa mới mua đó cũng không thể đưa vào lúc nửa đêm!

“Chúng ta có phiếu và tiền thì đến cửa hàng Hoa Kiều mua.” Tần Dã không muốn vợ anh gặp bất cứ nguy hiểm nào.

“Cái này……” Dung Yên nghiêm túc suy nghĩ, cũng không phải không được.

“Vậy cũng có nghĩa là sẽ phải cần rất nhiều, rất nhiều tiền.”

Dù sao nếu cô mua từ trong siêu thị không gian cũng chỉ với giá bán buôn, lại còn không cần phiếu.

Nhưng mà đi mua ở cửa hàng bên ngoài, vậy có khả năng là mất hơn một nửa tiền, hơn nữa mua bên ngoài còn phải có phiếu.

Cô suy nghĩ thì thấy không có lời.

“Tối mai em vẫn nên mua đồ đi, sau đó trực tiếp bỏ vào tứ hợp viện bên kia…… Chỉ cần nói anh có bạn bè đưa từ nơi khác đưa đến đây. Được, làm vậy đi.”

Tiền kiếm được không dễ dàng gì, có thể tiết kiệm chút nào hay chút đó.

Nếu không, bàn tay vàng này của cô không phải là vô dụng rồi sao?

Tần Dã thấy cô đã quyết định, “Vậy cứ làm theo lời em nói.”

“Được, ngủ đi, tối mai em với anh cùng đi tới đó, chúng ta nán lại ở bên đó trễ một chút, nửa đêm ai lại có thể nhìn chằm chằm vào tứ hợp viện của chúng ta.”

“Được.”

Tần Dã đều nghe lời vợ, chuyện cô đã quyết định, vậy anh sẽ không có ý kiến thêm.

“Bây giờ ngủ đi, em đi tắm rửa trước.” Chỗ Dung Yên nói, là chỉ biệt thự trong không gian.

Cả người cô biến mất ở tại chỗ.

Bên đây thím Kim đưa người về nhà mẹ đẻ.

“Cô cả, Quế Lan…… Sao mọi người lại đi cùng nhau?” Mẹ Quế Lan vô cùng ngạc nhiên, “Muộn như vậy mọi người còn trở về là có chuyện gì sao?”

“Chị dâu, chị không biết việc gì sao? Quế Lan không nói chuyện gì với chị à?”

Thím Kim kinh ngạc.

Mẹ Quế Lan không rõ lý do, “Quế Lan phải nói với chúng tôi chuyện gì? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Nếu không phải do trời nóng, họ không ngủ được chút nào, lúc này đã sớm lên giường nằm rồi.

“Đúng rồi, xảy ra chuyện gì thế?” Ba Quế Lan nghe thấy em gái ông ấy nói như vậy thì nôn nóng.

Thím Kim nhìn dáng vẻ này của họ thì đã biết Hứa Quế Lan chưa nói gì với gia đình.

Bà ấy trợn mắt giận dữ liếc nhìn Hứa Quế Lan.

Rồi kể lại một lượt mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Ba mẹ Hứa Quế Lan nghe xong thì bọn họ vô cùng kinh hãi.

Ba Quế Lan quay đầu nhìn về phía con gái ông ấy, “Quế Lan, con tự nói xem, bây giờ phải làm sao?”

Ông ấy lại không chất vấn việc này có phải là sự thật hay không, dù sao thì em gái ông ấy sao có thể bịa ra được.

Hứa Quế Lan co rúm người lại, “…… Có khả năng mẹ chồng con cũng là bị người khác lừa…… Chắc chắn bà ta không biết…… Đại Toàn nói, anh ta đồng ý đưa tiền cho con chữa, sau này…… Hai tụi con sẽ sống thật tốt……”

Thím Kim:……

Mẹ ôi, đúng là đầu gỗ!

Đã bị người ta hại thành như vậy, còn muốn cùng người ta sống thật tốt.

Đây nếu là con gái ruột, bà ấy sẽ tát thẳng hai cái.

“Anh cả, chị dâu, dù sao em cũng đã nói với hai người việc này rồi, tự hai người lo cho con bé đi, đầu óc con bé lơ mơ không rõ nhưng hai người cũng không thể lơ mơ không rõ giống nó được, với lại, chuyện gia đình đó cũng chưa giải quyết xong, hiện giờ cũng đừng xuất hiện trước mặt nhà họ Dung nữa. Được rồi, giờ trễ rồi, em phải nhanh chóng trở về.”

“…… Được, vậy em về cẩn thận một chút.” Ba Quế Lan tức giận không chịu nổi, vì thế chờ sau khi nhìn thấy em gái ông ấy đi rồi, mặt vô cảm đóng cửa lại.

Quay người lại, ông ấy bước nhanh tới trước mặt Hứa Quế Lan, trực tiếp tát cô ấy một cái.

Cái tát này của ông ấy dùng sức rất mạnh, vì thế trực tiếp đánh trật mặt Hứa Quế Lan.

Hứa Quế Lan đau đến chảy cả nước mắt.

Mẹ Quế Lan nhìn thấy chồng bà ấy còn muốn ra tay, bà ấy kinh ngạc la lớn: “Ba nó, ông đừng đánh nữa…… Có thế nào thì chúng ta tìm nhà họ Triệu tính sổ trước……”

Ba Quế Lan nghĩ thấy cũng đúng, ông ấy đánh con gái như vậy, cũng không thể để gia đình đó bắt nạt suông như vậy.

“Đi, đến nhà họ Triệu…… Bà đi gọi con trai, cả nhà chúng ta cùng đi……”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.