Mang Theo Nhân Vật Chính Trốn Kịch Tình

Chương 69



Trừ bỏ phi kiếm bị phép thuật cùng phù chú ảnh hưởng, tốc độ di động của mỗi người cũng không kém bao nhiêu, giờ phút này Trần Lạc cũng không nghĩ chạy xa, vừa vặn gặp được một gốc cây cành lá rậm rạp , có thể che dấu bóng dáng hai người, liền cùng Trần Lăng đi lên lấy tạm làm căn cứ.

Theo thường lệ buông xuống trận pháp cách âm, Trần Lạc thả ra linh thức đánh giá bốn phía, lúc này mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra: “Tốt , nơi này tạm thời an toàn. A Lăng, chúng ta trước chỉnh lý lại.”

Giờ phút này mỗi cái tuyển thủ đại khái đều thích ứng quy tắc nơi này, từ giữa tìm được lỗ hổng để trợ giúp chính mình. Mà lỗ hổng này đây không thể nghi ngờ là rất lớn , trừ bỏ không thể giết người, còn có thể gia nhập, chính là cần cấp cái công đạo cho những người trong đội ngũ, “Các ngươi một người Dung Hợp một người Trúc Cơ, muốn làm sao đối phó yêu thú Nguyên Anh kỳ, trong đội ngũ này của chúng ta đều là Kim Đan kỳ hàng thật giá thật.”

Yêu thú Nguyên Anh kỳ nói chung đều càng cường đại hơn so với tu sĩ Nguyên Anh nhân loại, nhưng yêu thú có thể ở lại trong trận đấu của đệ tử nội môn dưới Kim Đan kỳ, thực lực tự nhiên khống chế tại trình độ có thể bị tiêu diệt, nhưng yêu thú này chỉ có thể là phúc lợi của nhóm tu sĩ Kim Đan kỳ, cảnh giới Trúc Cơ kỳ Dung Hợp kỳ kia thật sự là kém quá lớn, căn bản không có khả năng.

“Thứ ta muốn cung cấp chính là một loại linh dược có tính chất đặc biệt.” Trần Lạc lấy ra một cái bình ngọc Linh Ngọc, xuyên thấu qua bình ngọc trong suốt có thể nhìn thấy đan dược trong đó hơi hơi đỏ lên, “Ta có thể bảo chứng thứ này chỉ có một mình ta luyện chế ra, mà còn tăng phúc thật lớn đối với các ngươi hơn nữa không có tác dụng phụ .”

Trần Lăng một phát bắt được tay Trần Lạc. Đan dược màu hồng có dược hiệu kinh người mà còn không có tác dụng phụ, còn có thể là cái gì, thứ này tự nhiên chỉ có một mình Trần Lạc làm được, nhưng nếu đệ đệ mình phải bán huyết vậy gia nhập liên minh này có ý nghĩa gì!

Trần Lạc lại không chút nào có cảm nhận được tâm lý Trần Lăng, trấn an vỗ vỗ tay Trần Lăng, “Nhưng con mồi buổi chiều các ngươi chính mình săn, cũng không thể tham dự đến việc phân phối trong đội ngũ.”

Yêu cầu hợp tình hợp lý, hai bên đều đồng ý , liền cùng hành động.

Mục đích của bọn họ là tìm kiếm địa bàn yêu thú Nguyên Anh, loại yêu thú đặc biệt này là chưởng môn vì đại bỉ cố ý bắt về , tự nhiên không có địa bàn cố định, bất quá dưới uy áp Nguyên Anh kỳ , yêu thú cảnh giới cao chút cũng sẽ không dừng lại,ý thức lãnh địa của chúng nó  vẫn rất nặng. Sau khi liên tiếp giết mấy cái yêu thú đẳng cấp cao, đã đại khái xác định địa điểm yêu thú Nguyên Anh.

Vi triển lãm đầy đủ thực lực của chính mình, Trần Lạc cùng Trần Lăng sôi nổi vứt bỏ trường kiếm của chính mình trong dĩ vãng, lấy ra đôi kiếm hắc bạch có được trong động phủ truyền thừa , bảo kiếm cấp bậc thánh khí này là một phần truyền thừa, tăng phúc đối với hai người Trần Lạc vô cùng rõ ràng , không đến buổi chiều, người trong đội ngũ Nhạc Sí sôi nổi tiếp nhận hai tên minh hữu mới.

Trận đấu cuối cùng này chỉ có hơn trăm người tham gia, nhân số đội ngũ Nhạc Sí tự nhiên không nhiều lắm, tổng cộng là ba nữ bảy nam, sáu kim đan lúc đầu, hai kim đan trung kỳ, thêm hai kim đan hậu kỳ, đây là đội hình tuyệt đối xa hoa, có thể cùng so sánh với cũng chỉ có đội ngũ của Đan Chú phong Xương Nguyên Chí. Bất quá đội trưởng Nhạc Sí cũng là tu vi cao nhất trong đội ngũ , này vô hình trung lại áp Xương Nguyên Chí một đầu. Chẳng qua hai người đều không có tại đây mà so sánh nhiều.

Sử dụng Phệ Linh kiếm đối với Trần Lăng cũng không chỉ trợ giúp tăng lên lực lượng,huyết nhục tinh hoa của những yêu thú Dung Hợp bị giết hôm nay  đều lặng yên không một tiếng động bị đoạt đến trong thân thể hắn, thân thể thật lâu không có ăn no nê, sau nửa đêm, bỗng nghe xảy ra vấn đề.

Phát hiện đầu tiên chính là Trần Lăng, hắn rõ ràng cảm giác linh lực bắt đầu hỗn loạn, linh lực thật lớn chưa kịp tiêu hóa đâm trái đâm phải trong kinh mạch, thống khổ trong thân thể hắn lan tràn không có tí chừng mực. Nhưng mà lúc này toàn bộ đội ngũ được màn đêm che dấu đang lặng lẽ tiếp cận địa bàn một đầu Thần Lộc(nai thần), đây là một đầu yêu thú Kim Đan kỳ, việc nó xuất hiện biểu hiện phương hướng đội ngũ truy tung yêu thú Nguyên Anh xuất hiện sai lầm, nhưng cũng là một thu vào không tồi.

Ban đêm đúng là thời khắc Thần Lộc nghỉ ngơi, trừ bỏ nội đan trận đấu yêu cầu, sừng Thần Lộc dưới ánh mặt trời sẽ phát ra huyến lệ (không rõ là gì) ôn nhuận mà sáng bóng, là vật phẩm trang sức nhóm nữ tu ham thích, Trần Lăng nhìn ba cái nữ tính trong đội ngũ, bao quát Nhạc Sí, hai mắt tỏa sáng,như muốn trực tiếp đem kia đôi sừng dài lấy đi làm một bộ trang sức xinh đẹp.

Thời gian này tự nhiên không thể phát ra tiếng, Trần Lăng âm thầm cắn răng, tâm trí hắn cứng cỏi, ngay cả hô hấp đều không loạn một phần, Trần Lạc ở bên cạnh hắn cũng không chút nào nhận thấy được.

Đội ngũ càng ngày càng tiếp cận,xuất hiện đầu tiên tại trước mắt là đôi sừng dài của Thần Lộc kia  , dưới bóng đêm bao phủ sừng dài giống như nhánh cây không hề có tí quang điểm, nhưng trái tim mỗi người đều nhấc lên. Đánh đồng cùng đôi sừng xinh đẹp này chính là công năng của nó, nó giống như ánh mắt, giống như cái mũi, nháy mắt cảm nhận được bốn phía có nguy hiểm tiếp cận hay không. Lúc này nếu như bị phát hiện, Thần Lộc tại Tu Chân giới được xem như loài có tốc độ chạy trốn tốt nhất cũng không phải vài người có thể chế ngự

Lúc phép thuật của đám người còn không có thả ra , Thần Lộc lấy tốc độ trứ danh đã đi tới bọn họ trước mặt, nó không nghĩ đến ở đây thế nhưng cũng có một đám địch nhân, nhưng lúc này quay đầu lại càng nguy hiểm, trực tiếp tăng nhanh tốc độ, mắt thấy liền muốn từ bên người bọn họ chạy trốn.

Đang lúc này, Trần Lăng dùng Phệ Linh kiếm trước tất cả trực tiếp ngăn cản nơi Thần Lộc đi, linh lực bàng bạc thế nhưng ném đi khối đất lớn, Thần Lộc cứ như vậy bị ngăn cản lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.