Mạng Xem Mặt Vũ Trụ

Chương 28: Gặp gỡ số 3 (12)



Bóng đèn nhỏ trong đầu đột nhiên bật sáng, tôi lập tức mở điện thoại tìm số của trang web.

"Cô Thư, đáng tiếc quá, tôi vừa biết chuyện của số 3." Giọng nói ngọt ngào mà chuyên nghiệp của bà mối truyền vào lỗ tai: "Nhưng xin cô yên tâm, chỗ tôi có rất nhiều người hợp với..."

"Chậm đã chậm đã!" Tôi ngắt lời bà mối, hiện tại không phải lúc chất vấn vì sao lại giới thiệu cho tôi những người bất thường như vậy, bởi vì tôi còn chuyện quan trọng hơn: "Tôi biết ai thích hợp với số 3 rồi, cô có thể tìm giúp anh ta được không?"

Bà mối trầm mặc một hồi, sau đó mới mang chút khó có thể tin nhẹ giọng nói: "Cô là người đầu tiên yêu cầu chúng tôi tìm bạn đời cho khách hàng, nhưng nếu là chuyện có lợi cho khách hàng, chúng tôi sẵn sàng lắng nghe."

Tôi vừa cầm điện thoại đứng dưới lầu, vừa dùng chân gãi gãi nốt muỗi đốt, trình bày ý tưởng: "Trước đây tôi từng gặp một căn bệnh kì lạ làm người ta mất hết nhận biết về xúc giác. Phiền cô tìm giúp số 3 một cô gái bị mù mắc bệnh này, số 3 là viện trưởng, nhất định có thể chăm sóc tốt cho cô ta."

Bà mối im lặng một hồi mới nói: "Xin cô chờ một lúc, tôi phải hỏi người quản lý trang web, sau năm phút sẽ cho cô câu trả lời thuyết phục."

"Nhanh lên, đùi tôi sắp bị muỗi đốt thành xúc xích rồi đây!" Tôi nhẹ nhàng thở phào một hơi, tắt điện thoại, lên lầu về nhà.

Lúc tôi bước vào phòng, mở máy tính ra, bà mối đã gọi điện đến.

"Vô cùng cảm ơn đề nghị của cô." Bà mối phấn chấn nói: "Chúng tôi đã tìm kiếm xong, tuy căn bệnh này rất hiếm, tỉ lệ là một phần một triệu, hơn nữa còn phải bị mù. Nhưng dân số trái đất đông đúc, chúng tôi đã tìm được năm mươi bảy người trên toàn thế giới, độ tuổi từ mười tám đến sáu mươi. Số 3 không yêu cầu nhiều, vậy nên nhất định sẽ chọn được người thích hợp. Một lần nữa, trang web vô cùng cảm ơn cô!"

Nước mắt không biết vì sao lại trào ra, nhưng tôi lập tức lau đi, khịt khịt mũi cầm chặt di động cười nói: "Tốt quá, nhưng cô đừng nói cho số 3 đó là tôi đề xuất."

"Nhưng tôi đã nói..." Bà mối nghẹn nửa ngày mới thú thật: "Việc lần này có ảnh hưởng rất lớn, đặc biệt với khách hàng từ hành tinh của số 3. Bọn họ đã lái phi thuyền tới đây, chờ tìm được bạn đời ưng ý từ những cô gái trong danh sách."

Hết nói nổi, hiệu suất làm việc nhanh quá rồi đấy! Tôi bĩu môi xem thường, rất là buồn bực.

"Tôi sẽ sắp xếp cuộc hẹn tiếp theo cho cô." Bà mối nhận ra tôi không vui, vội vàng chuyển đề tài: "Yêu cầu của cô có thay đổi gì không?"

"Có, tôi muốn anh ta có hình dạng thật giống con người, mà không phải ngụy trang! Ít nhất không làm tôi bị hù chết hoặc là bị dọa choáng váng!" Tôi nghiến răng nghiến lợi, nếu không đề cập tới điều kiện này, bà mối sẽ giới thiệu cho tôi kiểu người thế nào đây. Mặt nạ đẹp thì sao, chung quy cũng chỉ là 0 điểm, xấu xí chết người. Người kế tiếp mặc ngụy trang chắc gì đã lương thiện cẩn thận như số 3, làm tôi sợ mất hồn mất vía, hương tiêu ngọc vẫn, còn chưa hưởng hết thanh xuân tốt đẹp đã đi đời nhà ma. Trái tim và bộ não của tôi yếu ớt lắm, không muốn tham gia bộ phim kinh dị ngoài đời thật đâu!

Yêu cầu người ngoài hành tinh có ngoại hình giống người trái đất, điều này hình như hơi khó. Bởi vì bà mối không trả lời sau vài giây giống như trước kia, mà là sau nửa phút mới dùng giọng điệu thương lượng đáp: "Có một người, ngoại hình 7.7, thu nhập hợp yêu cầu, nhưng tính cách hơi kiêu ngạo, có lẽ không đáp ứng được yêu cầu "Chiều vợ, vợ nói gì cũng nghe" lần trước của cô. Những người vợ cũ của anh ta đều nghe lời anh ta."

7.7 không phải là tiêu chuẩn của số 1 hay sao? Có ngoại hình như vậy thì kiêu ngạo là khó tránh khỏi. Nhưng anh ta từng có vợ... Không biết cha mẹ tôi có chấp nhận một người từng kết hôn không nữa, thôi mặc kệ, từng kết hôn thì sao, kinh nghiệm sống càng thêm phong phú! Với lại bản thân tôi không có gì nổi trội, không thể yêu cầu mọi thứ đều hoàn hảo, muốn người ta là một trang giấy trắng!

Tôi liền đồng ý: "Được!"

Bà mối lại nhắc nhở: "Anh ta hơi lớn tuổi, dù sao tuổi thọ của con người cũng thuộc dạng ngắn ngủi trong vũ trụ!"

"Bao nhiêu tuổi?" Tôi có chút lo lắng hỏi lại.

"Chuyện này... Lúc nào gặp cô cứ hỏi thẳng anh ta! Nhưng khẳng định là, diện mạo của anh ta còn rất trẻ." Bà mối có vẻ vòng vo che đậy.

Dù sao xem mặt không mất tiền, bất cứ giá nào cũng phải đi! Mở cửa tâm hồn một chút, biết đâu xuyên qua khe cửa hẹp, tôi lại nhìn được thế giới rộng lớn hơn. Nghĩ vậy, liền nhắm nhắm đưa chân: "Đi!"

"Thời gian hẹn là bảy rưỡi tối thứ hai, sau hai phút nữa sẽ có số điện thoại và địa chỉ trên máy tính." Bà mối đổi thang mà không đổi thuốc, đổi thời gian mà không đổi lời thoại. Câu này nghe đến lần thứ tư, ngay cả tôi cũng thuộc lòng rồi.

Khi số điện thoại và địa chỉ hiện lên trên máy tính, di động của tôi chợt sáng.

Mở tin nhắn ra xem, là số 3: "Cảm ơn em, tuy rằng cuối cùng không thể ở bên nhau, nhưng tôi nguyện ý trở thành người bạn tốt nhất của em. Hi vọng em tìm được hạnh phúc!"

Tôi nhắn tin trả lời, nhưng cứ viết rồi lại xóa, viết rồi lại xóa. Cuối cùng hốc mắt đỏ lên, tôi nhấn nút gửi tin trước khi lại rơi lệ: "Chúng ta luôn là bạn tốt nhất của nhau, cũng chúc anh tìm được hạnh phúc!"

Đặt điện thoại xuống, một cuộc tình trôi qua, tôi ảo não thở dài. Rốt cuộc tình yêu là cái gì? Thà rằng số 3 là hồn ma, tôi cũng có thể chấp nhận mối lương duyên người – quỷ, nhưng đằng này lại là con gián. Không dám nghĩ đến chuyện ở khách sạn hôm đó, ngẫm lại liền sợ hãi, rụt rè.

Nếu người trong mắt không giống người trong lòng, vậy tình yêu có tồn tại được không? Con người rồi sẽ già, sẽ rụng răng, rụng tóc, làn da chảy xệ, nhiều đốm đồi mồi.

Vẫn nhớ một câu chuyện cười, có cô vợ mập mạp hỏi chồng: Anh còn yêu em không?

Anh chồng trả lời: Yêu, đương nhiên là yêu! Tình yêu của anh chưa bao giờ thay đổi, trước kia có bao nhiêu bây giờ còn bấy nhiêu, vậy nên hiện tại anh chỉ yêu một nửa trọng lượng của em.

Mập mạp có thể thay đổi tình cảm, càng đừng nói đến thời gian, khoảng cách!

Tắm rửa xong nằm trên giường, tôi mở to mắt nhìn trần nhà, tiếp tục miên man suy nghĩ.

Tôi là người phàm trần, không đạt được cảnh giới coi mọi nỗi sợ là hư vô. Nhưng có một điều chắc chắn, tôi sẽ luôn thích số 3, dù anh ta trông như thế nào đi chăng nữa, chỉ cần tâm hồn không thay đổi, tình cảm của tôi cũng sẽ không thay đổi. Hiện tại tôi thật sự bình thản, bởi vì tôi đã nghĩ ra cách giúp số 3 ở lại trái đất. Thích nhau không nhất định phải ở cùng nhau, giúp đỡ nhau trong phạm vi có thể, vậy là đủ rồi.

Lúc này tâm trí tôi lại hiện ra bóng dáng số 1, sao lại thế được? Trùng hợp ư?

Suy nghĩ rất nhiều, nghĩ đến đầu óc mơ mơ màng màng, cuối cùng mới đưa ra được một đáp án chắc chắn... Tôi lại mất ngủ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.