Mãnh Một Thân Cận Chỉ Nam

Chương 53



Tác giả: Hứa Bán Tiên

Edit: Cánh Cụt

Tuy nói rằng đây là chuyện tốt, nhưng chênh lệch lớn như vậy, vẫn làm Chu Lâm áp lực không ít.

Hắn mang bồn cầu đi trên đường, cảm giác trên đỉnh đầu viết ba chữ “Ăn cơm mềm” to, từ đáy lòng Chu Lâm có chủ nghĩa đại nam tử, bị ba chữ này đè nặng khiến cả người mềm xuống, lúc sửa bồn cầu cho khách trọ cũng chưa lấy lại được tinh thần.

Trớ trêu là vị khách trọ này đã không hay nói, mà nói cái là dở, ông chú nhìn Chu Lâm làm việc nghiêm túc lại ra sức như thế, xen vào việc của người khác mà hỏi câu: “Mỗi ngày chạy tới chạy lưu làm việc cật lực như vậy, chắc là cậu kiếm được cũng nhiều nhỉ?”

Chu Lâm ủ rũ nói: “Không nhiều lắm, mỗi tháng có 5000.”

“5000 à, đúng là hơi ít thật.” Ông chú nói, “Con tôi kỹ sư, cũng tầm cậu, mỗi tháng kiếm cũng hơn một vạn.”

Chu Lâm: “……”

Một khi khoe về con trai mình là không thể ngừng lại: “Con trai tôi ngoại trừ đi làm, bình thường còn làm nghề phụ, giúp người khác sửa máy tính gì đó, cũng có thể kiếm không ít.”

Chu Lâm không cam lòng yếu thế lầu bầu một câu: “Cháu cũng có nghề phụ.”

“Nghề phụ nào?”

Chu Lâm muốn nói “Livestream”, nhưng ngẫm lại những người lớn tuổi khó để hiểu được, nên đơn giản hoá một chút, nói: “Đấu địa chủ.”

Oing chú vừa nghe thì vui vẻ: “Đấu địa chủ cũng có thể kiếm tiền à? Cậu nói phét vừa thôi.”

Trong lúc nhất thời Chu Lâm không tìm được chứng cứ phản bác, bởi vì chính hắn cũng không xác định được là livestream có kiếm được tiền không.

Lúc trước là Mạnh Nhất đề nghị làm livestream, nhất thời hứng khởi nên hắn làm, chứ chưa từng nghiên cứu về hình thức lợi nhuận của ngành sản xuất này, cũng không cẩn thận tính tới tình huống kiếm được tiền.

Hiện giờ cách lần đầu livestream đã hơn hai tháng, hắn vẫn chưa xem tài khoản của mình.

Nghĩ như vậy làm Chu Lâm đột nhiên tò mò với ví tiền của mình, sau khi giúp ông chú sửa bồn cầu thì trở lại xe, lập tức mở bản cài đặt xem tài khoản cá nhân của hắn.

“Hừm, mười, trăm, ngàn, vạn……” Chu Lâm cúi đầu đếm một lần, cảm giác không đúng lắm, lại đếm lần nữa, “Một, mười, trăm, ngàn, vạn……”

Chu Lâm kinh ngạc. Vậy mà hắn kiếm được một vạn.

Quả thật là Chu Lâm không thể tin được hai mắt của mình, hai tháng kiếm một vạn ư? Thế thì cũng quá giỏi rồi.

Lòng tự tin của Chu Lâm nháy mắt được lấy lại, ba chữ “Ăn cơm mềm” trên đầu tự động vỡ tan, ghép thành ba chữ “Có thực lực” to đùng!

Chu Lâm cảm giác mình lại cứng cỏi thêm.

Có một vạn đồng tiền này cổ vũ, Chu Lâm hoàn toàn lấy lại tự tin, trưa hôm đó trở lại làm môi giới, một hơi cho thuê được hai phòng xép, trước tiên hoàn thành chỉ tiêu trong tháng.

Sau khi tan làm Chu Lâm về nhà, Mạnh Nhất đang ở trong nhà ôm Nhị Nhị, Chu Lâm vào nhà giày cũng chưa đổi, tiến đến bế cả người cả cún lên ôm.

“Em trở về khi nào vậy?” Chu Lâm hỏi.

Mạnh Nhất cười nói: “Giữa trưa đã về rồi, toàn công ty có một mình em phụ trách sáng tác truyện tranh, thời gian đi làm cũng tương đối tự do.”

“Một người làm thôi à? Chiều em nói còn có hai người làm nữa mà?”

Mạnh Nhất nói: “Người đó làm tài vụ.”

Mạnh Nhất ngồi xuống nói đại khái tình huống của phòng làm việc cho Chu Lâm, trong đó tự động bỏ qua chuyện ông chủ từng là đối tượng xem mắt, cùng với cả chuyện trợ lý thực tập từng là bà mối.

Sau khi Chu Lâm nghe xong thì nói: “Khá tốt, là công việc em thích là được rồi.”

Mạnh Nhất thấy tâm trạng Chu Lâm không tệ, hỏi hắn: “Hôm nay đã có chuyện gì tốt à?”

Chu Lâm cười mà không nói, đưa điện thoại ra cho Mạnh Nhất xem.

Mạnh Nhất nhìn xong con số phía trên thì sợ hãi như Chu Lâm, nửa ngày không khép miệng được.

Chu Lâm thương lượng với Mạnh Nhất “Tuy kiếm không ít, nhưng số tiền đó phần lớn đều do fan em cống hiến, anh thấy cứ băn khoăn khi kiếm tiền từ họ như vậy.”

Mạnh Nhất cẩn thận nghĩ nghĩ nói: “Hay là như này, mỗi tháng cứ lấy một phần từ nguồn thu của anh, phòng làm việc của em làm chút quà, rút thăm trúng thưởng đưa cho fans, như vậy không chỉ có có thể hồi tiền cho bọn họ, mà còn có thể tuyên truyền cho phòng làm việc của em.”

Chu Lâm cảm thấy có thể.

Buổi tối Chu Lâm vào livestream, tuyên bố hoạt động Mạnh Nhất đề nghị, các fan sôi nổi trầm trồ khen ngợi.

Có fan mắt tinh nói: “Hôm nay Weibo của Nhất Nhất có tích vàng* rồi, chúc mừng chúc mừng!”

*Tích vàng là chứng minh không phải giả mạo thôi nha, tích đỏ mới là người nổi tiếng

“Ơ mà, trong phần tiểu sử có viết ba ngành đục đá làm nhà, là đoàn đội Nhất Nhất mới gia nhập à?”

Ngồi ở bên cạnh Mạnh Nhất nói: “Đúng vậy, là phòng làm việc mới thành lập, mọi người có thể để ý một chút.”

Trong mục bình luận rất đều nhịp mà “Vâng”.

Sau khi livestream kết thúc, số fans trên Weibo của “Ba ngành đục đá làm nhà” từ một ngàn tăng tới năm vạn.

Mạnh Nhất nhận được Wechat từ đàn anh Lý, chỉ viết ba chữ: “Tăng tiền lương!”

Sự nghiệp của cặp chồng chồng nở hoa, cảm giác này không thể nào tốt hơn.

Chu Lâm cảm thấy Mạnh Nhất chính là bảo bối của mình, từ khi gặp Mạnh Nhất, sự tình gì cũng trở nên thông thuận.

Chu Lâm càng nhìn Mạnh Nhất lại càng thích, nhịn không được nghiêng người qua hôn vài cái, Nhị Nhị đang ngủ trên đùi Mạnh Nhất bị động tác của hắn đánh thức, ghét bỏ mà ngẩng đầu nhìn thoáng qua, thức thời mà lừ đừ vào phòng ngủ.

Mạnh Nhất thuận theo mà tùy ý để Chu Lâm hôn, Chu Lâm tháo mắt kính cậu, bế cậu lên, hôn từ máy tính lên đến trên giường.

Khác với nụ hôn sáng nay, nụ hôn này mạnh mẽ lại dài lâu, mang chút hương vị xâm lược, Mạnh Nhất bị hôn đến mơ hồ, đầu óc ngơ ngơ, đôi tay không tự chủ được mà gắt gao bám lấy lưng Chu Lâm.

Đúng lúc này, nửa người dưới của Mạnh Nhất đột nhiên lại có cảm giác quen thuộc.

Trong nháy mắt kia, hình ảnh tối hôm qua xem lập tức dũng mãnh xuất hiện trong đầu, Mạnh Nhất giật mình một cái, theo bản năng đẩy đẩy Chu Lâm.

Chu Lâm đang nhắm hai mắt hôn quên lối về, cơ thể nóng như lửa hừng hực đang không ngừng nhảy nhót, thình lình bị đẩy như vậy, hơi tỉnh lại.

Chu Lâm mở mắt ra nhìn Mạnh Nhất bị mình đè dưới thân, đôi môi cậu bị hôn đến sáng ánh nước, gương mặt đỏ bừng, hiển nhiên là vẻ ngoài say mê, nhưng mà nhìn vẻ mặt của cậu, có loại khó xử nói không nên lời.

Chu Lâm hiểu, khả năng đối với người bảo thủ như Mạnh Nhất, tiến độ là quá nhanh.

Hắn gian nan mà áp xuống dục vọng trong thân thể, chậm rãi ngồi dậy từ trên giường, giả vờ bình tĩnh mà nói với Mạnh Nhất: “Thời gian không còn sớm, nếu không thì em về nghỉ ngơi trước đi.”

Mạnh Nhất cũng ngồi dậy theo, cậu nhìn Chu Lâm, mở miệng thở dốc muốn nói cái gì, nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống, cúi đầu đi ra phòng.

Chu Lâm đóng lại cửa phòng, buồn bực mà ngồi ở đầu giường, chờ đợi ngọn lửa trong cơ thể tự biến mất.

Lúc này điện thoại đột nhiên rung một cái, Chu Lâm cầm xem, phát hiện là Vương Xảo Xảo gửi tới.

Vương Xảo Xảo tò mò hỏi: “Này người anh em, lần đầu tiên yêu đương cảm giác như thế nào?”

Chu Lâm nhân cơ hội này kể ra nỗi buồn: “Không tốt lắm, hình như vừa nãy tôi quá nóng vội, doạ Nhất Nhất rồi, làm sao bây giờ?”

Vương Xảo Xảo chưa bao giờ yêu cho Chu Lâm một kế hoạch kì diệu: “Nếu không thì cậu lấy lui làm tiến, giả vờ nhu nhược một chút thử xem, không cần tạo sự áp bách quá lớn cho đối phương đâu.”

Bế tắc của Chu Lâm được hoá giải.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.