Manh Nữ Cùng Kỹ Nữ

Chương 50



Tiểu Văn một mình ngủ ở trên giường, nửa đêm giật mình thức giấc, cả người đều toát mồ hôi, nàng mơ tới Giai Giai cũng chưa trở về, sau này vĩnh viễn sẽ không trở về. Tiểu Văn cuộn mình trong chăn, ủy khuất chu chu cái miệng, nước mắt lại rơi xuống, vừa khóc vừa nho nhỏ tiếng kêu tên Giai Giai, khổ sở mông lung giữa tỉnh giấc và ngủ mơ. Sáng sớm, Tân u vừa mở cửa phòng đã thấy Tiểu Văn bộ dạng đáng thương, thân thể cuộn thành một tiểu cầu, khuôn mặt nhỏ nhắn toàn là vết tích nước mắt đã khô, mí mắt sưng lên như một mắt cá trong nước, nàng yêu thương nhẹ nhàng lay Tiểu Văn tỉnh lại, hôm nay sẽ khởi hành đi đến quê hương Lý Giai. Tiểu Văn ngây ngốc ngồi đậy, nghĩ đến Giai Giai lại bỉu môi cau mày muốn khóc, Tân U vội vàng ngồi vào bên giường xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, sau đó hai tay ôm lấy mặt Tiểu Văn, ngữ khí rất nghiêm túc nói: "Tiểu Văn có muốn Giai Giai trở về không ? " Nàng tối qua suy nghĩ thật lâu, cảm thấy Tiểu Văn như vậy cũng không phải biện pháp, không những sẽ không thể nghĩ cách cứu viện Giai Giai, hơn nữa lại còn có thể tăng thêm rất nhiều phiền phức, nếu tái lừa nàng nói Giai Giai sẽ quay về, không bằng đối với nàng tàn nhẫn một chút, nói trắng ra với Tiểu Văn tình hình hiện nay, để nàng minh bạch khóc là vô ích, nếu như không nỗ lực nàng cũng chỉ có thể mất đi Giai Giai.

Tiểu Văn lập tức gật đầu, ủy khuất nói "Hảo nhớ Giai Giai, muốn Giai Giai quay trở về."

"Ngươi biết Giai Giai vì sao cũng chưa về không?"

Tiểu Văn suy nghĩ một chút những lời nàng cùng Tân U nói trước đây, thế nào cũng không thể nghĩ ra là vì sao, lúc đó chỉ nghe tới Giai Giai không trở về được thì đã khổ sở khóc lớn lên, "Bởi vì, bởi vì đồ bại hoại đã đem nàng bắt đi có đúng hay không ?" Tiểu Văn rất tức giận hỏi.

Tân U lấy tay nhẹ nhàng lau đi nước mắt còn đọng lại trên khóe mắt của Tiểu Văn, "Không phải bị đồ bại hoại bắt lại, là bị ba ba và mụ mụ của nàng, ba ba và mụ mụ Giai Giai muốn đem nàng cùng người khác kết hôn sinh hài tử, bọn họ muốn Giai Giai tìm một người có thể chiếu cố Giai Giai cả đời."

"Ta cũng có thể chiếu cố Giai Giai cả đời, ba ba và mụ mụ thật xấu." Tiểu Văn rất ủy khuất nói, cái miệng nhỏ nhắn chu ra." Không được để Giai Giai cùng người khác sống chung, Giai Giai là của ta."

"Giai Giai cũng không muốn cùng người khác sống chung, do đó ngươi phải nỗ lực đem nàng cướp về, phải bảo vệ nàng, không thể chỉ biết khóc, khóc là vô ích, ngươi ở chỗ này khóc, Giai Giai cũng không nghe được, càng không trở về được, hiểu không ? Tiểu Văn phải kiên cường lên, chúng ta cùng đi cứu Giai Giai, nhất định có thể đem nàng cứu ra. Nhưng nếu ngươi không nỗ lực, chỉ luôn khóc nháo, Giai Giai vĩnh viễn sẽ không trở về được. Hơn nữa, ngươi phải nhanh lớn lên một chút, đừng mãi như một tiểu hài tử, thế nào có thể chiếu cố Giai Giai cả đời chứ a."

Tiểu Văn bĩu môi suy nghĩ thật lâu, sau đó gật đầu, dường như hạ quyết định sẽ quyết tâm nói "Ân, ta không khóc, ta muốn đem Giai Giai cướp về, Giai Giai là của một mình ta."

"Rất thông minh, đi, đi rửa mặt." Tân U cười cười, đưa tay muốn ôm Tiểu Văn, không ngờ Tiểu Văn lại xoay người, tự mình đi xuống giường, ngơ ngác chăm chú nói, " Không cần ôm, Tiểu Văn muốn tự mình rửa, sau này Tiểu Văn đều phải tự mình làm rất nhiều chuyện, còn muốn chiếu cố Giai Giai." Tân U xoa xoa đầu Tiểu Văn, vùng xung quanh lông mày vẫn như cũ nhíu chặt lại, trong lòng mong muốn Tiểu Văn có thể nhanh lên một chút thật sự trưởng thành, giúp Lý Giai chia sẻ một chút những lo toan trong cuộc sống.

Tiểu Văn tự mình sờ soạng lần mò đến phòng tắm, tỉ mỉ đánh răng rửa mặt, sau đó lặng lẽ tự mình động viên tinh thần, nàng cắn chặt hàm răng nhỏ bé, mân mê đôi môi, nhất định phải đem Giai Giai cướp về, nhất định phải thế!

Seven thấy Tiểu Văn không hề khóc nháo , đồng thời lại một bộ tràn đầy tinh thần ý chí chiến đấu, lập tức hướng Tân U giơ ngón tay cái lên, lão bà của nàng quả nhiên lợi hại nhất, quả thực là thiên hạ vô địch thủ a.

Ba người đầu tiên là ngồi máy bay, sau đó lại đi tới xe lửa, may mắn đây không phải thời gian cao điểm du lịch nên vé xe vẫn còn dư, sau khi một đường bôn ba cuối cùng cũng đến được quê hương Lý Giai, Tiểu Văn vội vã muốn tìm Giai Giai, Tân U khẩn trương trấn an nàng nói, muốn đánh trận phải chuẩn bị vũ khí, muốn cướp Giai Giai quay về phải bàn bạc một sách lược tốt mới được, Tiểu Văn lúc này mới ngoan ngoãn gật đầu. Vì thế ba người tìm một quán nước trước tiên ở lại đó, thuận tiện cùng người nhân viên phục vụ dò hỏi địa chỉ cụ thể của gia đình Lý Giai.

Seven ngồi ở bên giường ngửa đầu nói, " Ta nghĩ chúng ta cứ lấy cớ nàng là nhân viên công ty, không thể chưa đưa tận tay đơn từ chức, chưa được công ty cho phép, không thể tự ý rời bỏ công tác, lấy lý do đó mang nàng đi, dù sao ngươi cũng coi như là một luật sư, hợp đồng lao động là có thật, trái với quy ước sẽ phải bồi thường số tiền không nhỏ, dự trên hợp đồng lao động nàng xác thực là không thể tùy tiện mà đi thế này, chúng ta có lý do rất chính đáng."

Tân U suy nghĩ một chút, "có thể là như thế đem Lý Giai lừa gạt đi, nhưng nàng sau này sẽ không có thể trở lại nhà nữa, ta cho rằng chúng ta nên đem sự việc triệt để giải quyết."

"Triệt để ? Thế nào triệt để?" Seven nhẹ nhàng cười, "Để bọn họ chấp nhận Tiểu Văn ? Nói cho bọn họ biết nữ nhi của bọn họ sống chết không chịu lập gia đình là vì tiểu hài tử này ?"

"Ta không phải tiểu hài tử." Tiểu Văn nhíu mày bất mãn phản bác, nàng không muốn lại tái làm tiểu hài tử, nàng muốn mình lớn lên.

"nga , nga, ngươi không phải tiểu hài tử." Seven bất đắc dĩ méo mó cái miệng, lại nhìn phía Tân U. Tân U càng nghĩ, càng thở dài nói, "Mặc kệ nói như thế nào, trước tiên cứ để bọn họ tiếp nhận Tiểu Văn, nhất định đây mới là phương pháp cuối cùng hoàn toàn giải quyết vấn đề, Lý Giai không có khả năng rời bỏ phụ mẫu vĩnh viễn không trở lại, nếu như thực sự không được, chúng ta sẽ tái cầm hợp đồng gây áp lực, nếu thật không có biện pháp thì báo cảnh sát, cho dù là phụ mẫu cũng không có quyền hạn hạn chế tự do của nhi tử mình."

"Hoàn toàn đồng ý!" Seven đi qua sau lưng ôm lấy Tân U, tại trên cổ nàng nhẹ nhàng hôn, đột nhiên rất xúc động nói, "ta thực sự rất may mắn." Ngoài con đường tình cảm đã từng bị phụ mẫu cản trở một chút, sau này căn bản đều là theo ý nàng, phụ mẫu sủng ái cùng khoan dung là thuốc động lực giúp tình cảm của Seven cùng Tân U càn thêm ấm nóng, mẹ Seven vẫn luôn rất yêu thích Tân U, cảm thấy nàng các phương diện đều rất ưu tú, đúng là một bạn gái tốt nhất của Seven, bà đã sớm nhận lấy Tân U làm con gái nuôi, thường xuyên chăm sóc nàng, khiến cho Seven còn có một vài lần ăn dấm chua, lên án mẹ nàng thiên vị Tân U.

Tân U cầm tay Seven, trầm mặc không nói gì, kỳ thực có bao nhiêu người có thể giống Seven như vậy, chính đại quang minh mang theo người yêu đồng tính của mình về nhà, không riêng gì Lý Giai, ngay cả Tân U cũng tự mình rất lo lắng, chuyện nàng cùng Seven vẫn luôn chưa nói cho người nhà biết, gia nhân của Tân U ở phương diện này cũng vô cùng bảo thủ, đến lúc đó tình cảnh phỏng chừng cùng sẽ như Lý Giai hiện tại.

Tiểu Văn thấy hai người họ thật lâu cũng không nói lời nào, có chút sốt ruột hỏi "Chúng ta lúc nào mới đi cứu Giai Giai chứ ?"

Tân U lập tức thoát khỏi cái ôm của Seven, xoa xoa gương mặt Tiểu văn nói, "Đi, bây giờ phải đi."

Seven hơi thoáng khó chịu chọc chọc Tiểu Văn "Tiểu hỗn đản, để ta ôm lão bà của ta nhiều một chút sẽ chết a !" Tiểu Văn "hừ " một tiếng, chu miệng nói: "Sớm một chút cứu Giai Giai lại ôm sẽ chết a!" sau đó tìm lấy tay Tân U lôi kéo nàng đồng thời ra ngoài.

Ai nha ! Càng ngày càng miệng mồm lanh lợi a, Seven ở phía sau hai tay ôm ngực ánh mắt xoi mói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.