Tới chạng vạng, ánh mặt trời chiều chiếu vào đỉnh nhọn và trên nóc nhà của tòa giáo đường hình tứ giác cao cao, vàng óng ánh một mảnh. Một ít ánh mặt trời đi qua tấm thủy tinh trên nóc nhà, rơi vào vách tường phía dưới, biến thành những hình vẽ đầy màu sắc. Giống như gian không của một rạp chiếu phim có một bóng người, trong bóng tối chiếu một bộ phim không tiếng động.
Nữ tu sĩ và các cha cố, mặc hắc bào truyền thống, đứng ở trước bậc thang nói chuyện với nhau, hoặc chậm rãi mà đi, vài con chim bồ câu bay lên, bay qua đất trống và căn gác trong giáo đường, tụ tập với nhau thành một bầy lớn ở quảng trường, lại bay trở về.
Hoặc đậu trên tường cột được điêu khắc tinh mỹ, hoặc đáp trên bể phun nước, phát ra tiếng động nhỏ.
Toàn bộ giáo đường, dường như chìm đắm trong một mặt khác so với phàm trần thế tục, thời gian trôi qua rất chậm.
Ánh mắt của Soberl, di chuyển qua lại trên bức họa.
Đây là một bức họa của Egypt về Moses mà mọi người quen thuộc, ở trên cửa hông gần điện thờ thứ hai trong hành lang của nhà thờ lớn.
Đang trong giờ bái lễ, ở đây người đến người đi. Đủ loại người đi qua chổ này, nhưng hầu như không ai biết, vào thời gian nhất định của mỗi một tháng, ở đây sẽ bị đóng cửa, mà vị tướng quân thần đồng trong mắt bọn họ bình thường cao cao tại thượng kia, sẽ đứng trước bức họa không chút nào thần kỳ này, ngây ngốc đủ một hai giờ.
Trên sân được lót đá cẩm thạch ngoài hành lang, vài quan quân cao cấp, đang vây nhau thấp giọng nói chuyện, hai chiếc cơ giáp đứng yên bên cửa hông giáo đường, mười mấy tên thủ vệ và các sĩ binh bốn phía thân thể thẳng tắp nhìn không chớp mắt.
Những quân nhân này, đều mặc chế phục màu đen cực đẹp. Kiểu mẫu của chế phục, có khác biệt rất lớn so với binh lính bình thường, nhưng thật ra lại gần giống với quân cận vệ hoàng thất. Phía bên phải trên áo, có một ký hiệu N màu bạc, bên trái áo, có một ngôi sao nhỏ dựa theo đẳng cấp quân hàm khác biệt chia ra làm màu trắng, màu đỏ, hoặc màu vàng.
Bọn họ nhân số tuy rằng không nhiều lắm, thế nhưng, có thể đứng ở đây, tự nhiên có thể làm ra một bầu không khí nghiêm túc. Nhìn chế phục của bọn họ, bất luận một chi đội tuần tra, cảnh sát, hiến binh thậm chí vệ đội hoàng gia đều tránh lui ba bước.
Tất cả mọi người biết, bọn họ cũng là Dạ Quân.
Dạ Quân lệ thuộc trực tiếp Soberl, bản thân có quyền quyết định, chỉ tiếp thu mệnh lệnh của hoàng đế và Soberl, ngay cả hoàng thái tử cũng chưa bao giờ dám để ý tới!
Bầu không khí của giáo đường, có chút ngưng trọng.
Mấy vị tướng lĩnh cao cấp ngoài sân sắc mặt đều không đẹp. Bọn họ vừa thấp giọng vừa nói chuyện, vừa thỉnh thoảng nhìn xung quanh trên hành lang. Nói đến chỗ kích động, chỉ là sắc mặt hơi đen lại.
Chiến báo của tinh vực đông nam đã truyền đến. hạm đội Shelton toàn quân bị diệt, cuối cùng chạy thoát, chỉ có bốn tàu chiến đấu, hơn hai mươi chiếc tuần dương hạm và khu trục hạm. Bốn chi hạm đội cấp sư, tám chi hạm đội cấp ưng và hai chi hạm đội cấp tượng, dĩ nhiên trong một đêm, bị người ngay cả thịt trên đầu khớp xương cũng bị gặm sạch sẽ.
Chiến hạm trở về mỗi một chiếc đều là mình đầy thương tích.
Khi những người sống sót này thoát khỏi truy sát của Phỉ Quân, cuối cùng tiến vào căn cứ Deseyker của liên quân Tây Ước, người ở đây đều không thể tin được đây là chi hạm đội cường đại của Shelton có thể đi ngang tại tinh vực đông nam!
Mà càng làm cho người khiếp sợ chính là, không chỉ có là hạm đội Shelton toàn quân bị diệt, đồng thời bị tiêu diệt, còn có tập đoàn hạm đội 5 của đế quốc Deseyker cùng với hạm đội lưu thủ của Sous và Jaban.
Trong ba ngày ngắn, liên quân Phỉ Minh rút trở về toàn bộ quân trên tất cả điểm bước nhảy then chốt của thông đạo Leray. Ngoại trừ các tinh cầu di dân lớn còn có lục quân của Tây Ước đang chiến đấu ra, lúc này đường hàng không của vũ trụ Leray, đã không nhìn thấy một chiến hạm Tây Ước!
Tin tức này, dường như một quả bơm hạt nhân rơi xuống biển, gây ra sóng thần trên toàn bộ liên quân Tây Ước.
Hoàng thất trước tiên triệu hồi Soberl, mà tướng lĩnh của các quốc gia Tây Ước, thành viên hoàng thất, đang hoảng loạn trong đại bản doanh, gấp hoảng sợ hỏi thăm tin tức.
Ai cũng không dám tin tưởng đây là thật sự, nhưng vô luận là chiến hạm của hạm đội Shelton bại lui, hay là chiến hạm của Jaban hoặc Sous rời khỏi Bermuda, đều là thật sự xảy ra trước mắt. Dưới sự tra hỏi của quan chấp pháp, những bại binh kinh khủng ủ rũ, lời nói của mỗi người, đều không có sai biệt. Không phải do người không tin.
Đám tham mưu của đại bản doanh, đã bận thành hỗn loạn.
Mỗi người đều đỏ con mắt, thu thập tình báo, phân tích chiến cuộc. Cùng với căn cứ của liên quân Tây Ước trong Deseyker và hoàng thất của quân bộ Sous Jaban ghi lại thông tin, giống như là nước chảy.
Nhưng vô luận đám tham mưu có thông minh, kinh nghiệm có phong phú, có sức tưởng tượng siêu việt, cầm bản đồ tác chiến ngay lúc đó, nhìn binh lực của hai bên đối lập, đều không thể từ thôi diễn tính ra một kết quả tiếp cận chân tướng!
Cảm giác của mọi người, ly kỳ giống như là từ trên sơ đồ tác chiến thấy một con heo chạy vào trong bầy sói, nhéo lỗ tai con cọp, cưỡng gian gấu xám, cuối cùng chém chết voi rừng.
Nhất là hai chi hạm đội cấp Tượng toàn quân bị diệt và tập đoàn hạm đội 5 Deseyker ngay cả một bọt nước chưa từng bắn lên, cùng với nói là bị Phỉ Quân đi tinh hệ Newton tiêu diệt, chẳng bằng nói là bị Thượng Đế trực tiếp lấy tay xóa đi!
Tuy rằng Tây Ước còn có lục quân tại các tinh cầu di dân lớn chống đỡ, Leray đã hoàn toàn nắm trong tay các tinh hệ lớn, còn cần thời gian, nhưng tại lúc Soberl gần xuất binh đến tinh vực đông nam..
Phát sinh chuyện như vậy, khiến cho trong lòng mỗi người đều cảm thấy có một sự ám ảnh
Nhân vật thượng tầng, có ai không biết Hasting đã hạ chiến thư cho Soberl?
Vị quân thần của Phỉ Minh vẫn chưa có ra tay, chưa từng tận sức tận lực chống lại Phỉ Quân, đã đích thân tới Trenock, phối hợp Phỉ Minh viện quân nhóm thứ ba và nhóm thứ tư phái tới Reske, cũng là cách không tuyên chiến với Soberl.
Không ai có thể nghĩ tới, ngay lúc Soberl làm tốt tất cả chuẩn bị, đi nghênh tiếp trận chiến này. Một nước nhỏ như liên bang Leray và chi quân đội dân binh Phỉ Quân, lại tự nhiên ngang trời sát ra, đem đường đi thông chiến trường phong tỏa.
Loại cảm giác này, giống như là trong tiểu thuyết cổ đại, chủ tướng hai bên khiêu chiến, đã cầm thương thúc mã, đến lúc quyết thắng bại, bỗng nhiên từ bên cạnh nhảy ra một tên không biết sống chết, quát to một tiếng: "Chậm đã! Đại nhân, giết gà cần gì dao mổ trâu, để tiểu nhân tiến lên, một chùy đập cho hắn phọt “shit” ra."
Sau đó không nói lý vung loạn vương bát chùy lao lên.
Đổi thành ai cũng khá là bực bội.
Huống hồ, còn là trong trận chiến có một không hai tại thế giới nhân loại trong tương lai cách trăm năm, tầm quan trọng của đường hàng không Leray, đã là sự thật không cần kiểm chứng.
Mất đi đường hàng không nối liền đông nam, Sous và Jaban hai đại đế quốc, không chỉ không cách nào tiếp tục chiến dịch Reske đã liên tiếp thất bại, ngay cả bổn quốc cũng bị vây trong họng súng của Phỉ Minh.
Đừng nói đại quân Phỉ Minh từ Leray đi đường vòng bắc tiến tới tấn công lãnh thổ Jaban đã trống rỗng đến ngay cả hạm đội hoàng gia đều đã đưa đến Reske, cho dù là liên bang Albalqa vốn “trung lập” cũng đã biến đổi thái độ, đều có thể khiến cho Kiệt Hoàng ngủ không yên.
Tin tức biến đổi lớn truyền đến, mặt của quan liên lạc hai nước của liên quân Tây Ước, lúc đó liền trắng. Đại sứ của hai nước và vương công quý tộc trú tại Tây Đốn, hầu như là dốc toàn bộ lực lượng, gấp dường như kiến bò trên chảo nóng.
Đây là quốc chiến, một khi binh bại, hoàng thất chẳng khác nào ngồi trên miệng núi lửa, tương lai trăm năm chưa dậy nổi đã coi như là nhẹ rồi, bị người chiếm đoạt chiếm lĩnh hoặc mâu thuẫn nội bộ bạo phát, toàn bộ giai tầng thống trị sẽ có vô số người bị kẻ địch đưa lên giá treo cổ!
Đến lúc đó, Tô Hoàng Kiệt Hoàng hùng tâm bừng bừng, đừng nói uy chấn thiên hạ, muốn làm phú ông hòa khí cũng không được!
Jaban Sous mà ngã, giống như ngôi đền Tây Ước mất đi hai chân trụ quan trọng. Đừng xem Tây Ước hiện tại đang mở rộng chung quanh tại bản đồ tinh tế JL của nhân loại, đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, thậm chí đã đánh tới lãnh thổ Payon, nhưng ai cũng biết, đó là thực lực quân sự đánh nhau trăm năm cực kì hiếu chiến, không để ý dân sinh kinh tế, mạnh mẽ tụ tập lên.
Lúc đầu chiến tranh, có Soberl chỉ huy, các quốc gia Tây Ước coi như là xuôi gió xuôi nước, cũng từ chiến tranh thu hoạch không ít lợi ích. Thật ra cũng bị Phỉ Minh đem trận chiến tranh này đánh thành giữ gìn lẫn nhau, mắt mở trừng trừng nhìn những nước cộng hoà thực kinh tế lực cường đại này đưa tay đem tài nguyên kinh tế biến thành chiến hạm, sợ rằng cuối cùng bên thua, cũng vẫn là Tây Ước!
Một chiếc xe phi hành, nhanh chóng lao vào bên hông giáo đường, tâm phúc của Soberl là Aly Sander nhảy xuống xe phi hành, xông vào dưới cái gật đầu của các quân quan, lập tức đi nhanh đến hướng Soberl.
Ánh mắt của các quân quan, đi theo Aly Sander nhìn lại hướng hành lang.
Thân ảnh thon gầy chắp tay sau đứng, đứng ở trước bức họa mặc nhiên không động, lúc này, đã tụ tập toàn bộ ánh mắt của Tây Ước.
Vô luận là các nhân viên quan trọng của các phương diện, thủ tướng nội các hay là quý tộc hoàng thất, đều biết rõ, tương lai của toàn bộ Tây Ước, đang nằm trên người của người đàn ông này.
Ở đây lúc thiên hạ rung động, gã cũng là Định Hải thần châm của Tây Ước!
Gã không phải Moses.
Gã là Thượng Đế!
"Thế nào?" Soberl cảm thụ được Aly Sander đến, ánh mắt rời khỏi bức họa.
Quay đầu mỉm cười: "Có ai giống với suy đoán của ta không?"
"Một vị tham mưu thiếu tá tên là Craig Moore." Aly Sander đem một phần hồ sơ đưa cho Soberl, nói tiếp: "Khi xem qua chiến báo, phân tích cho rằng Phỉ Quân lúc này đây đánh lớn một trận tiêu diệt hạm đội Deseyker, cũng suy đoán hai chi hạm đội cấp tượng Bạo Phong Bạo Tuyết và Phỉ Quân là thua dưới tình huống bất ngờ tao ngộ chiến, chỉ có một mình hắn."
Aly Sander có chút không thể tưởng tượng nói: "Trong báo cáo của hắn, lúc đó cự ly hai bên nhất định rất gần. hạm đội Bạo Phong Bạo Tuyết hẳn là bị Phỉ Quân lấy chiến thuật đánh đảo loạn để phá hư chủ trận, dùng rất nhiều chiến cơ làm phụ trợ để tiêu diệt."
"Đến từ tinh cầu Casval, cha là một chủ nông trường loại nhỏ, mẹ qua đời, đã từng bởi vì cha phá sản, trong một thời gian rất dài chỉ có thể dựa vào chính mình làm công để học ở trường." Soberl nhìn tư liệu, mỉm cười, lại mở tất cả công tác ghi lại về vị tham mưu trong mắt của rất nhiều người, thân phận và quân hàm chức quan đều hèn mọn đến nổi có thể quên bất cứ lúc nào.
"Một người thiên tài điên cuồng, " Soberl xem lướt qua ghi lại, ý cười trên mặt càng ngày càng đậm: "Điều hắn đến đại bản doanh, an bài tại tổ ba, chờ hắn tới, chúng ta xuất phát.”
"Vâng!" Aly Sander nghiêm nghị đáp.
Ánh mắt của gã, lại rơi vào bức họa, biển Đỏ, đang tách ra trước mặt Moses. ------