“Một hạm đội, hạm đĩnh khoảng sáu ngàn bảy trăm chiếc, lực chiến đấu cấp B, trong đó có bảy trăm chiếc chiến liệt hạm, một chiếc thái không mẫu hạm, bốn ngàn tuần dương hạm, hai ngàn khu trục hạm.”
“Kế hoạch tác chiến của chỉ huy hạm đội hỗn hợp số 4 - trung tướng Brown là gì?”
“Dẫn dụ, bao vây, tiêu diệt!”
Thượng tướng Bernadotte mỉm cười, nhìn qua Russell một cái rồi nói với Fiowen:“Thông báo lại cho ông ta, cấp trên không có thêm chỉ đạo, hắn có thể tự mình quyết định.”
Trung tướng Fiowen đứng nghiêm nói:“Tuân mệnh! Cấp trên không có chỉ đạo!” Đáp lệnh xong, Fiowen đang chuẩn bị xoay người thì thượng tướng Bernadotte đột nhiên nói:“Chờ một chút! Nói với trung tướng Brown, ta và tướng quân Russell đợi tin chiến thắng của ông ta!”
“Rõ!”
Mập mạp ngước lên bản đồ vũ trụ, nhìn ký hiệu của hạm đội vũ trụ, chợt hắn cảm thấy một thứ cảm giác khó nói thành lời! Trước đây ở tiền tuyến căn bản là không thể biết được việc chỉ huy ở hậu phương là như thế nào, không ngừng bị đẩy tới đẩy lui, thua trận chạy trốn. Trên đường chạy trốn, đôi lúc ngước mắt lên bầu trời, hắn lại chợt nghĩ liệu có phải đang có mấy ánh mắt đang nhìn mình hay không, và bản thân mình liệu có phải chỉ là một con cờ đã bị lãng quên hay không?.
Sau đó hắn được đến bộ tham mưu, ở cái nơi này, tính mạng của vô số binh sĩ chỉ là những hàng chữ số lạnh lẽo, nhưng đằng sau những con số này chính là tính mạng, là tử vong. Nhưng ở bộ tham mưu, tuyệt đối là không thể cảm nhận được cái không khí khốc liệt của chiến trường, tất cả đều giống như gã thực tập sinh Carl, dùng cái đầu bình tĩnh để đánh giá những con số lạnh lẽo đó.
Mà hoang đường nhất chính là bây giờ hắn lại ngồi trên đài chỉ huy, trở thành một trong những ánh mắt trên bầu trời đó! Mắt đã nhìn, tai đã nghe, nhưng những gì hắn được nghe cũng không phải là mệnh lệnh chỉ huy phức tạp, cũng không phải là những lời động viên binh sĩ đầy cảm xúc, tất cả chỉ là mấy câu nói đơn giản mà thôi. Nhưng mấy câu nói này lại quyết định sự thắng bại của một trận đánh, quyết định kết quả của một cuộc chiến.
Có lẽ trận quyết chiến của hạm đội vũ trụ kia đã bắt đầu, tất cả quan binh chợt giống như những con xúc xắc trong tay kẻ đánh bạc, chỉ biết kêu lên lách cách, đợi chờ kết quả cuối cùng.
Đây là một thứ sức mạnh thao túng con người. Vốn đang định rời đi, chợt mập mập lại cảm thấy muốn ở lại đài chỉ huy, giống như một con bạc khát nước, khao khát đợi chờ kết quả.
Trận chiến này đương nhiên là không thể kết thúc nhanh chóng, nhưng mọi người đều có thể biết được kết cục. Là một hạm đội hỗn hợp cực mạnh được tổ hợp từ ba biên đội chiến hạm kiểu mới, Hạm đội 4 có trách nhiệm là mũi nhọn tiên phong, bọn họ phải đánh giết tung trời trong tinh hệ Galileo, không ngừng quấy rối các tinh cầu và hạm đội Đế quốc đóng quân tại điểm Không gian khiêu dược. Duới tình huống như thế này, đừng nói là bị một hạm đội hạng hai đánh bại, chỉ cần là không thể toàn thắng. cũng đủ để tất cả quan binh Hạm đội 4 mất hết con mẹ nó mặt mũi rồi!
Russell nhìn thoáng qua mập mạp đang đổ mồ hôi trán, mỉm cười nói:“Luận về thong dong, ngươi không bằng ta. Có điều khi ta ở tuổi ngươi vẫn chưa được tiếp xúc với trình độ chỉ huy như lúc này. Thôi, ngươi cứ tới phòng làm việc của ta một lát đi, ta đã để rất nhiều chiến lệ trong máy tính rồi. Ngươi cần phải tĩnh tâm, phải hiểu rõ trong một chiến dịch mình sẽ thu được cái gì!”
Mập mạp chỉ còn biết ngoan ngoãn tới phòng làm việc của Russell xem chiến lệ. Khi hắn bình tĩnh lại thì mới chợt phát hiện ra, một binh sĩ bình thường, một kẻ không thích chiến tranh, một gã trung úy đứng sau lưng tướng quân để học tập như hắn, thế nhưng khi đứng trên đài chỉ huy cúi nhìn chiến cuộc lại cũng đắm chìm trong cái cảm giác có quyền lực nắm giữ chúng sinh, đây là chuyện hoang đường tới mức nào chứ! Thật là làm cho người ta phải hoảng sợ! Nhớ lại sự điềm tĩnh trầm ổn của Bernadotte và Russell, Điền Hành Kiện không khỏi thấy xấu hổ vô cùng.
***************
Hạm đội hỗn hợp số 4 đã nhận được mật điện, sĩ quan chỉ huy - trung tướng Brown đứng trên hạm kiều, khẽ mỉm cười, nói với phó hạm trường kỳ hạm:“Mở tần số hạm đội. Ta sẽ nói chuyện với toàn thể quan binh.”
Tất cả chiến hạm trong hạm đội hỗn hợp đồng thời nhận được tín hiệu thông tin, mỗi một binh sĩ đều có thể nghe được thanh âm của trung tướng Brown. Ông ta và chỉ huy Hạm đội hỗn hợp số 1 - trung tướng Snyder đều là những sĩ quan chỉ huy hạm đội ưu tú nhất của Liên bang Leray, bây giờ đang chuẩn bị cho lần phát biểu đầu tiên của mình trong cuộc chiến này.
“Xin chào toàn thể quan binh Hạm đội số 4, ta là tổng chỉ huy hạm đội - trung tướng Brown!”
Mấy người đầu bếp trên một chiến hạm tắt bếp, bọn họ cũng muốn nghe xem vị tướng quân khi ở Học viện Quân sự Thủ đô từng vì đánh lộn mà đã bảy lần bị cảnh cáo nghiêm khắc nhưng vẫn không bị đuổi học, sau đó còn cùng trung tướng Snyder đứng trong nhóm những người có thành tích tốt nghiệp cao nhất, được người ta gọi là tướng quân trứng thối.
“Ta rất vinh hạnh được nói cho/ mọi người biết, chúng ta sắp được nghênh đón trận chiến đấu đầu tiên của Hạm đội gà con số 4.”
“Chỉ một lát nữa thôi, chúng ta sẽ có thể đánh lộn một trận thật đã đời! Nói thật cho đám nhóc các ngươi biết, ông đây cũng chờ không nổi nữa rồi!”
Những binh sĩ phụ trách thông tin đều bật cười một tiếng, cái lão Brown này nói chuyện quả cũng giống y như cái biệt hiệu của mình.
“Đây là buổi làm việc đầu tiên của chúng ta từ khi tiến vào tinh hệ Galileo này. Sau đó chúng ta còn phải làm lần thứ hai, lần thứ ba. Công việc vủa chúng ta chỉ có một! Đánh nhau!”
Một số người thì cười, nhưng hầu hết vẫn cẩn thận lắng nghe.
“Các ngươi có còn nhớ hạm đội Newton chứ, chính là cái hạm đội hạng hai tiên phong xông qua điểm không gian khiêu dược, trong chiến dịch thứ hai, cũng chính họ đã cầm chân hạm đội khổng lồ có tới 6 thái không mẫu hạm của quân địch!”
Tất cả quan binh đều ở trầm mặc, dĩ nhiên là bọn họ biết hạm đội anh hùng ấy.
“Đúng vậy, bây giờ Hạm đội Newton đã là hạm đội đầu tiên của Liên bang Leray được nhận kỳ hiệu Liên Bang Cận Vệ Quân! Bọn họ đã bước vào hàng ngũ của những hạm đội hạng nhất, chiến tích của bọn họ là: tinh hệ Newton!”
“Còn chúng ta! Đi tới nơi này! Để hoàn thành sứ mệnh của chính mình! Chiến tích của Hạm đội số 4 nhất định sẽ là...... tinh hệ Galileo!!”
Quan binh hạm đội hỗn hợp số 4 cố gắng giữ im lặng, nghe giọng nói của trung tướng Brown tiếp tục vang lên ở mỗi góc chiến hạm.
“Ta đưa các ngươi tới, phá hủy tất cả những gì dám ngăn cản chúng ta! Ta đưa các ngươi tới chiếm lĩnh nơi này! Ta đưa các ngươi tới, từ nơi đây chúng ta bước vào hàng ngũ những hạm đội chủ lực!”
Giọng nói của trung tướng Brown càng lúc càng mạnh mẽ, càng lúc càng chấn động.
“Ta cam đoan! Cuối cùng ta sẽ đưa các ngươi trở về! Mang theo tôn nghiêm của người Leray trở về! Mang theo một hạm đội thiết cốt anh hùng trở về! Mang theo các ngươi một thân vinh diệu, một thân kiêu hãnh trở về!”
“Chúng ta sẽ dùng chiến tích của mình nói cho tất cả kẻ địch biết, Liên bang Leray không phải để chúng trêu chọc, nợ chúng ta, chúng ta nhất định sẽ đòi lại bằng hết! Chúng ta sẽ là những kẻ báo thù hung ác nhất, dã man nhất! Là cơn ác mộng của Gatralan! Chúng ta sẽ nói cho cả vũ trụ này biết : Liên bang Leray vĩ đại! Vạn tuế!”
Tất cả quan binh không thể kìm nén được sự kích động trong lòng, đồng thanh gầm lên, vang dội cả một góc trời:“Liên bang Leray vạn tuế!”
“Đám nhóc con, tiến lên theo ta! Đừng để bị rớt lại đấy!”
Hạm đội hỗn hợp số 4 như một con bát trảo chương ngư, từ từ phun ra làn mực của mình giữa bầu trời đêm đen nhánh.