Theo báo cáo của nhân viên rada, thiết bị quan sát quang học ở khoảng cách xa của chiến hạm nhanh chóng tập trung vào chiếc tàu vận chuyển hàng hóa ở ngoài 46000 km kia.
Sau khi hình ảnh trên màn hình ảo ở đài điều khiển chính được điều chỉnh ống kính dần dần trở nên rõ ràng hơn, mập mạp vừa mới dừng việc sửa chữa robot xong, trở lại phòng điều khiển chính, thoáng cái liền ngẩn người.
Chiếc phi thuyền vận chuyển hàng hóa {Apollon} màu lam nhạt cũ rích này, mập mạp đã không thể quen thuộc hơn được nữa rồi. Đây chính là con tàu buôn lậu được trang bị động cơ của tàu khu trục mà lúc trước hắn đáp lên rồi nhập cư trái phép vào Gatralan, cũng là chiếc tàu vũ trụ đầu tiên mà hắn sửa chữa.
Ban đầu, để cải tiến chiếc tàu buôn cũ nát này, mập mạp cũng đã bỏ ra không ít công sức. Không nói đến việc cả hệ thống điều khiển, hệ thống động lực cùng hệ thống phòng ngự đều được ưu hoá, lại còn tiến hành rồi gia cố thêm cho thân tàu, tăng cường năng lực kháng công kích và thích ứng tốc độ càng cao để thỏa mãn yêu cầu khi phi hành.
Quan trọng hơn là, ở phần mạn tàu phía dưới đầu hạm của chiếc tàu {Apollon} màu da trời này, còn có một dấu hiệu hình chữ "Điền" được in nổi. Đây là dấu hiệu do mập mạp ban đầu nhất thời hứng khởi, len lén đánh lên, cũng là lí do chủ yếu nhất khi hắn liếc mắt liền nhận ra được chiếc tàu buôn này.
Mà đối với Audrey, vị nữ hạm trưởng có tính cách mạnh mẽ cùng thân hình hấp dẫn này, tuy được thừa kế tàu buôn lậu nhưng đã không cách nào khống chế được cục diện, rồi cuối cùng phải nhờ mình hỗ trợ mới đối phó được thuyền viên, mập mạp đến nay vẫn còn ghi hận trong lòng: "Nếu như không phải Béo gia trốn nhanh, cái con nhỏ kia khi nhắm mắt nổ súng, sớm đã đục ra trên người Béo gia mấy lỗ thủng rồi!"
Trên màn hình ảo, tình trạng của {Apollon} thoạt nhìn không được tốt lắm. Lồng năng lượng bảo vệ đã chỉ còn lại có một tầng màu đỏ mỏng manh. Thiết giáp bằng hợp kim dân dụng kháng động năng trên thân hạm, cũng đã trở nên vỡ nát không chịu nổi, mặt trên vẫn còn lưu lại vết cháy do dư năng của pháo năng lượng xuyên qua lồng bảo vệ.
"Phát đi yêu cầu định hướng thông tin." Chekhov hạ lệnh nói. Đối với một chiếc tàu buôn rõ ràng đã gặp phải công kích trong phiến tinh vực hẻo lánh này, ông ta không thể không cẩn thận đề phòng. Nói không chừng, ở phía sau chiếc tàu buôn này, chính là một đàn chó săn hung mãnh!
Thông tin định hướng điểm đối điểm rất nhanh được thiết lập. Theo sự tiêu tán của đoàn ánh sáng nhiều màu sắc của thông tin hình ảnh, chân dung của Audrey, đã xuất hiện ở trên màn hình.
"Tôi là thuyền trưởng của tàu buôn {Audrey}, Audrey Gero, rất vui khi được trò chuyện cùng ngài, hạm trưởng tiên sinh tôn kính. Được thấy mấy người các ngài xuất hiện ở chỗ này, tôi có thể thở ra được một hơi rồi." Trên màn hình ảo, Audrey xinh đẹp mà thong dong, ôn hòa ưu nhã, so với ấn tượng tương đối trước kia của mập mạp, đã chín chắn lên không ít.
"Xảy ra chuyện gì? Có người tập kích các ngươi sao?" Chekhov cảnh giác hẳn lên.
"Đúng thế, hạm trưởng tiên sinh." Audrey gật đầu nói: "Hiện tại, hai chiếc tàu cướp bóc cao tốc của đoàn hải tặc Râu Đỏ đang bám theo phía sau hạm đội chúng tôi, từ Liên Bang Salerga mãi cho đến tận đây. Có thể tiếp qua hơn mười phút, bọn chúng sẽ xuyên qua được điểm Bước Nhảy. Đương nhiên, đối với hạm trưởng tiên sinh cùng quân hạm của ngài mà nói, bọn chúng bất quá chỉ là một đám hổ giấy mà thôi."
" Đoàn hải tặc Râu Đỏ?" Mập mạp sửng sốt, không chịu được mà tiếp lời hỏi: "Bọn chúng hẳn là không đuổi được tàu buôn lậu của ngươi nha?"
Mập mạp còn nhớ rõ lần trước đi Gatralan, cái đoàn hải tặc này cũng đã từng nỗ lực cướp bóc tàu buôn lậu của Audrey, kết quả là bị mình nghĩ biện pháp vứt lại đằng sau.
Trên con tàu tên là {Audrey} này, trang bị thế nhưng lại là động cơ hạng nhẹ của tàu khu trục cấp {General Karlov} (tướng Karlov). Tuy rằng đều đã cũ rích rồi, thế nhưng tốc độ so với tàu khu trục {Phoenix} còn nhanh hơn nhiều, lại càng không nói đến mấy chiếc cano dân dụng cải tiến thành tàu cao tốc này của hải tặc.
Lời mập mạp vừa ra khỏi miệng, Audrey trên màn hình ảo rõ ràng hơi sửng sốt một chút.
Từ bề ngoài nhìn vào, tàu {Audrey} chính là một chiếc tàu buôn bình thường không hề nổi bật, thậm chí còn có chút rách nát không chịu nổi. Rất ít người biết được chiếc tàu buôn này là chuyên làm các hoạt động buôn lậu, lại càng ít người biết, tốc độ của chiếc tàu này lại cực kỳ nhanh.
Hiện tại, tàu {Audrey} bỗng nhiên bị một người trên chiếc tàu khu trục Leray nhìn ra được thân phận cùng bí mật lớn nhất, khiến cho Audrey không khỏi hoảng loạn một hồi.
Nhìn lại cho rõ ràng cái gã mập mạp đang đứng ở bên cạnh hạm trưởng trên chiếc tàu khu trục trong màn hình thông tin kia, hình ảnh của một người đã dần dần hiện lên.
" Trương Nguyên... Tên mập mạp chết tiệt..." Audrey kinh hỉ mà hô lên: "Ngươi thế nào lại ở chỗ này..."
Từ khi mập mạp bắt cóc James được Liên Bang trắng trợn tuyên truyền tới nay, Audrey đã sớm biết được thân phân thực sự của cái tên mập mạp trước đó lên tàu của mình đi Gatralan kia. Kể từ sau đó, nàng vẫn luôn quan tâm đến tất cả các tin tức có liên quan đến mập mạp của Liên Bang Leray.
Lại thêm sau đó Mễ Lan cũng theo cùng một con đường mà đáp lên tàu buôn lậu của Audrey đi Gatralan, Audrey trong lúc ngẫu nhiên nói chuyện phiếm, biết được Mễ Lan nhận thức mập mạp, nhất thời trở thành bạn tốt với Mễ Lan, đồng thời cũng từ trong miệng Mễ Lan, biết thêm được không ít sự tình về mập mạp.
Đối với cái gã mập mạp có chút háo sắc và có chút vô lại này, Audrey vẫn là lòng mang cảm kích. Nếu như không phải nhờ mập mạp mà nói, mình hiện tại chỉ sợ sỡm đã trở thành con mồi của đầu bếp Eric hoặc là hạm trưởng Anthony (*) rồi. Không nói đến việc tàu buôn lậu mà cha lưu lại bị chôn vùi trong tay mình, chỉ nói đến những người bạn già đã theo cha hàng chục năm trời, cũng sẽ vì khốn cùng thất vọng mà suy sụp tan rã.
(*trước kia được dịch là Andray)
Chính là bởi vì có mập mạp cải tiến, con tàu {Apollon} cũ kĩ này, mới có thể ở trong cái nghề buôn lậu xuyên hành tinh vốn càng ngày càng gian nan khi chiến hỏa nổi lên bốn phía và hải tặc ngập tràn như thủy triều này, làm đến phong quang vô hạn, danh tiếng càng ngày càng lớn càng vang dội.
Hàng hóa mà rất nhiều người khác không dám nhận, Audrey đều dám nhận. Tuyến đường mà người khác không dám chạy, Audrey dám chạy. Dựa vào tốc độ của {Audrey}, nàng đã vô số lần chạy trốn ngay dưới mí mắt của hải tặc. Các thuyền viên trên tàu, khi có được thu nhập nhiều hơn, liền trở nên đoàn kết hơn, cũng càng phục tùng hơn.
Tất cả những thứ này, đều là phúc đức của mập mạp.
Khi thông tin được kết nối, Audrey cũng không nhận ra được mập mạp. Dù sao ban đầu khi mập mạp hoá trang thành dáng vẻ của Trương Nguyên, cũng tướng mạo hiện tại thực sự có sự khác biệt rất lớn. Lúc này mập mạp vừa hỏi, Audrey lập tức phản ứng lại, cái gã mập mạp đã in dấu trong đầu của mình hơn một năm kia, đang ở ngay trước mắt.
" Mập mạp chết tiệt..." Mập mạp trên trán một tia hắc tuyến.
Audrey hưng phấn mà nói: "Tốt qua rồi, thật không nghĩ tới là ngươi cũng ở đây... Ngươi gần đây thế nào? Oa, hình dáng thay đổi không ít nha, hóa ra ngươi thực sự là có dáng vẻ như thế này. Mập mạp chết tiệt, ngươi hồi đó là hóa trang như thế nào vậy? Nghe nói ngươi là anh hùng của Liên Bang Leray nha!..."
Trong phòng điều khiển chính, tất cả mọi người có chút trợn tròn mắt.
Thế nào mà vị nữ hạm trưởng này vừa rồi vẫn còn thành thục ưu nhã, trong nháy mắt liền biến thành một tiểu cô nương líu ríu hưng phấn không gì sánh được rồi? Mọi người nhìn qua gã mập mạp cơ mặt đang co giật lung tung một chút, trong lòng không khỏi thán phục: "Không hổ là anh hùng Liên Bang, người sáng lập kỳ tích trong truyền thuyết, có thể biến thục nữ thành loli. Công phu này thật là lợi hại!"
"Ngừng!" Mập mạp trợn mắt một cái: "Trước tiên hãy nói về chuyện hải tặc đi!"
"À..." Audrey líu ríu liên tục như chim vang anh lúc này liền an tĩnh lại, nghe theo mà nói: "Là như thế này, đoàn hải tặc Râu Đỏ đã phục kích chúng ta khi chúng ta đi qua tinh hệ công cộng iE-1404. Bọn chúng không biết từ nơi nào đã sắm được hai chiếc tàu cướp bóc cao tốc cải tiền từ tàu bảo vệ dân dụng, tốc độ rất nhanh. Hiện tại, máy đẩy chính của chúng ta xảy ra chút vấn đề. Thế nên vẫn không chạy thoát khỏi bọn chúng."
"Chỉ có hai chiếc tàu cướp bóc?" Mập mạp thở phào nhẹ nhõm. Lúc này, tàu {Rose Brand} ở bên cánh chỉ còn lại có hai khẩu pháo phụ cùng mười mấy bệ tháp pháo xoay tròn, không lăn lộn được mấy hồi. Muốn nói đến cọp giấy, mấy cái đám người mình mới là cọp giấy.
"Ừm." Audrey gật đầu nói: "Chỉ có hai chiếc tàu cướp bóc. Chủ lực của đoàn hải tặc Râu Đỏ, hình như là đang tiến hành cướp bóc ở bên ngoài tinh hệ công cộng cách tinh vực Long Bow của Salerga hai điểm Bước Nhảy."
" Đoàn hải tặc Râu Đỏ..." Chekhov nhíu nhíu mày, xen vào nói: "Bọn chúng không phải trường kỳ hoạt động ở tinh vực tam giác giữa Deseyker, Gatralan cùng liên minh thương nghiệp Tự Do Tartanya sao? Thế nào đám hỗn tạp này lại chạy đến Liên Bang Salerga được?"
"Gần đây thế cục của Liên Bang Salerga có chút dấu hiệu náo động. Bởi vì tài nguyên khô kiệt, mậu dịch xuất khẩu gia công bị chiến tranh làm ảnh hưởng, hệ thống tài chính cũng xảy ra vấn đề, kinh tế suy yếu, mỗi ngày đều có người ở đủ loại ngành nghề đi tuần hành trên phố. Tình hình trị an trở nên rất ác liệt. Hơn nữa một số người còn có ý định tạo náo loạn, chính phủ Salerga đã không thế nào khống chế được cục diện nữa rồi..." Audrey nói, có chút xấu hổ: "Bất kẻ là buôn lậu hay là hải tặc, gần đây đều tập trung lại ở đây, muốn thừa dịp rối loạn để kiếm một khoản."
Chekhov cùng Điền Hành Kiện liếc nhìn nhau, trong lòng đều có chút lo lắng. Là quân nhân của Liên Bang Leray, bọn họ tự nhiên biết được vấn đề lúc này của Liên Bang Salerga. Chỉ là không nghĩ tới, cục diện dĩ nhiên lại tới tình trạng như này. Nếu như bình thường, hải tặc chính là không dám tiếp cận gần với một quốc gia có chủ quyền, khu vực hoạt động của bọn chúng, thông thường thường ở tinh hệ công cộng cách các quốc gia này ngoài năm điểm Bước Nhảy.
Mà hiện tại, đoàn hải tặc Râu Đỏ cũng dám ngang nhiên gây án ở cách tinh vực Long Bow của Liên Bang Salerga hai điểm Bước nhảy, có thể thấy được, loạn cục ở Liên Bang Salerga, khẳng định là đã ảnh hướng tới quân đội. Nếu không, hải tặc và buôn lậu tuyệt đối sẽ không thể hung hăng ngang ngược được như vậy.
Liên Bang Salerga loạn lạc, vậy thì thế cục ở Liên Bang Leray, lại càng nghiêm trọng hơn rồi.
Vừa nghĩ đến một loạt phản ứng dây chuyền mà Russell dự đoán từ đó mà ra, mập mạp liền muốn xông đến Liên Bang Salerga, đem tất cả mấy tên thân Tây Ước đều bắt lại rồi tàn nhẫn cho một cú. Không thay đổi thái độ, không cho nhai cơm luôn!
Nghe được tin tức từ Audrey, toàn bộ quan binh trong phòng điều khiển chính của tàu {Rose Brand}, nhất thời đều nhíu chặt chân mày. Đó, dù sao cũng là một quốc gia khác, tuy rằng là đồng minh, thế nhưng, Leray không có lý do gì và cũng không có thực lực làm ảnh hưởng tới cục diện chính trị của Liên Bang Salerga.
Chỉ có thể mắt mở trừng trừng mà nhìn! Nhìn cái đất nước láng giềng này hỗn loạn lên, thậm chí nhìn nói đổi chiều sang Tây Ước. Cái cảm giác vô lực nặng nề này, khiến cho mỗi người đều nghĩ có chút áp lực!
"Tại sao lại như vậy?" Helen lẩm bẩm: "Liên Bang Salerga không phải là còn có tướng quân Tolstoi sao, ông ấy thế nào lại có thể để mặc cho Liên Bang Salerga biến thành như vậy?"
(vãi tác giả, toàn lấy tên nhà văn ra làm tướng, hết Chekhov rồi đến Tolstoi
Trả lời nàng, là một tràng im lặng.
Tolstoi ở trong lời của Helen, chính là người Salerga mà dân chúng Leray quen thuộc nhất.
Vị lão tướng quân đã qua tuổi bảy mươi này, chính là thượng tướng đứng đầu của quân đội Liên Bang Salerga, một trong những minh hữu kiên định nhất của Liên Bang Leray.
Tolstoi hồi còn trẻ đã từng học tập ở học viện quân sự Cương Thiết của Liên Bang Leray, sau đó, lại qua đại học quân sự ở thủ đô Heidfeld của Cộng hòa Phỉ Dương để đào tạo chuyên sâu.
Sau khi về nước, Tolstoi từng lần lượt đảm nhiệm làm sĩ quan trưởng của tiểu, trung, sư đoàn thiết giáp số 8 thuộc lục quân Salerga, sau đó kế nhiệm chức phó tham mưu trưởng Bộ tác chiến của tập quân đoàn số 3, rồi phó tổng tham mưu trưởng, tư lệnh tập quân đoàn, phó tư lệnh quân khu Long Bow, rồi tư lệnh quân khu. Trải qua ba mươi năm tôi luyện, đại tài nhưng thành công muộn. Hai mươi năm trước, nhậm chức phó Tổng tư lệnh Bộ Tư lệnh lưỡng quân (?) Liên Bang Salerga. Bốn năm sau, thăng nhiệm làm Tổng tư lệnh.
Tolstoi thái độ làm người chính trực, kiên nghị cũng không cổ hủ. Tại phương diện chỉ huy quân sự, ông ta có thể không có tài năng gì đặc biệt, thế nhưng, lại biết cách dùng người. Khi kiến thiết quân đội, ông ta lại có ánh mắt vô cùng sắc bén. Chính ở trong mười năm khi ông ta chấp chưởng quân đội Liên Bang Salerga, đội quân này nguyên bản chỉ nằm ở hạng ba, đã triệt để thay đổi hình dạng, trở thành chủ lực định trấn ở tinh vực Đông Nam của Phỉ Minh.
Cao tầng tướng lĩnh quân đội Liên Bang chấp chưởng quân quyền hôm nay, gần một phần ba đều là do Tolstoi đặc biệt đề bạt mà lên. Trong số những người này, không có ai là dựa vào quan hệ ninh nọt mà thăng chức lên cả.
Nói Tolstoi là cây Định Hải thần châm của quân đội Liên Bang Salerga, tuyệt đối không quá đáng. Tuy rằng từ tám năm trước, Tolstoi cũng đã từ chức về nhà an dưỡng tuổi già. Thế nhưng, trong cảm nhận của rất nhiều quân nhân quân nhân, vị thượng tướng số 1 của Liên Bang này, vĩnh viễn chính là người lãnh tụ và thần tượng của bọn họ.
Helen đã từng phỏng vấn qua Tolstoi khi ông ta nhận lời mời quay về trường học cũ là học viện quân sự Cương Thiết của Leray để giảng bài sau khi từ chức, đối với vị lão nhân nhanh trí, hay nói, thẳng thắn và rộng rãi này, có ấn tượng cực kỳ sâu sắc. Thế nên, khi nàng nghe được tin Liên Bang Salerga dĩ nhiên lại loạn thành như vậy, liền cảm thấy hết sức kinh ngạc.
Helen nghĩ không ra được, khi Liên Bang Salerga rơi vào hoàn cảnh hỗn loạn, tướng quân Tolstoi vậy mà lại chẳng hề quan tâm. Phải biết rằng, chỉ cần ông ta đứng lên nói vài câu, lập tức sẽ không gặp phải chuyện hải tặc dám cướp bóc càn rỡ ở nơi cách tinh vực Long Bow hai điểm Bước nhảy.
{Rose Brand}đã vượt qua được vành đai thiên thạch, hội hợp lại cùng với tàu buôn {Audrey}.
" Hạm trưởng Gero...." Chekhov đã phá vỡ sự im lặng.
" Gọi là Audrey được rồi." Audrey mỉm cười nói.
"Ừm... Hạm trưởng Audrey..." Chekhov gật đầu nói: "Các người đây là đang chuẩn bị đi về nơi nào?"
" Nguyên bản là chuẩn bị đi về liên minh thương nghiệp Tự Do Tartanya. Bất quá..." Audrey có chút phát sầu nói: "Lấy đích tình hiện nay của tàu buôn mà nói, sợ rằng không thích hợp tiến hành di chuyển đường dài, tôi dự định trước tiên tìm một xưởng tàu để tiến hành sửa chữa, lại sợ gặp phải hải tặc..."
Trong khi nói chuyện, tàu {Audrey} đã chậm rãi bơi về phía sau của {Rose Brand}.
Đối với tính toán nhỏ nhặt của Audrey, Chekhov chỉ là mỉm cười. Đối với tàu {Rose Brand} mà nói, giải quyết hai chiếc tàu bảo vệ dân dụng vừa đột phá điểm Bước Nhảy với động cơ, rada và hệ thống phòng hộ tất nhiên lâm vào trạng thái đình trệ, cũng không phải là vấn đề khó gì cho lắm. Mấy chiếc tàu dân dụng này, cũng không có thiết bị dò xét không người lái giám sát trước khi tiến hành Bước Nhảy như quân đội!
" Hạm trưởng Audrey...." Chekhov trầm tư một lúc rồi nói: "Cô cũng đã nhìn ra. Chúng ta vừa trải qua một cuộc chiến đấu, chiến hạm cần phải sửa chữa, đối với tình huống xung quanh các tinh vực của Liên Bang Salerga hiện nay, chúng ta không thể biết rõ, thế nên... ta nghĩ, chúng ta cần sự trợ giúp của cô và con tàu buôn của cô."
Đối với Chekhov mà nói, hiện tại quan trọng nhất, chính là vượt qua cái điểm Bước Nhảy này, thoát khỏi truy binh, sau đó nghĩ cách hoàn thành sửa chữa tiếp tế rồi bắt liên hệ với quốc nội Leray.
Bất quá, trước khi nhận được chỉ lệnh xác thực ở quốc nội, Chekhov chính là không dám đem tàu khu trục nghênh ngang tiếng vào Liên Bang Salerga một cách công khai.
Tuy rằng hiện nay Liên Bang Salerga vẫn là nước đồng minh, thế nhưng, với đích tình hiện nay ở Salerga, một khi có người đem chiếc tàu khu trục Leray này để làm ầm ĩ, hay là muốn nhìn qua một chút trong máy tính của chiếc tàu khu trục kiểu mới này có bí mật gì, vậy thì sự tình có thể phiền phức rồi.
Thế nên, {Rose Brand} cần phải mượn sức của các thế lực bên ngoài Liên Bang Salerga.
Lực lượng này, chính là các thế lực vũ trụ tự do từ thời đại thăm dò vũ trụ kéo dài tới nay, chủ thể của các lực lượng Tự do này là do vô số các tàu vận chuyển hàng hóa, tàu buôn lậu, phi thuyền thăm dò, đoàn hải tặc thậm chí đủ loại người như xã hội đen, kỹ sư máy móc, thương nhân tiếp tế, quan viên chính phủ, tổ chức chính quy cấu thành.
Bọn họ có bến cảng tự do, cũng có xưởng tàu tự do, căn cứ tự do, trạm không gian tự do. Ở đó, chỉ cần có tiền, người chính là có thể mua được tất cả những thứ mà ngươi cần! Đừng nói là năng lượng, vũ khí, thuốc phiện hay nữ nhân gì đó, cho dù là ngươi muốn nô lệ, mua phòng ở bên trong trạm không gian nhỏ hẹp cho ngựa chạy chó đuổi, đều sẽ có người đưa đến trước mặt ngươi!
Mà một con tàu khu trục kiểu mới của Leray hiện nay muốn trà trộn ở phụ cận Liên Bang Salerga, nếu không có sự trợ giúp của đám người như buôn lậu hay là hải tặc, vậy thì có rất nhiều chuyện không thuận tiện. Bên ngoài tinh vực chủ quyền của một quốc gia, chỉ có những kẻ mang chủ nghĩa cơ hội suốt ngày chu du ở trong vũ trụ này thì mới biết được ở đâu có xưởng tàu tự do, ở đâu có thể tiếp tế, ở đâu có thể ẩn dấu hành tung.
Cần sự trợ giúp của Audrey, bất quá chỉ là một cách nói khách sáo theo như lời của mập mạp có quan hệ quen biết với Audrey mà thôi. Trên thực tế, trong cái lãnh địa thuộc về vũ trụ này, từ trước đến nay đều là cường giả vi tôn. Đối mặt với một chiếc tàu khu trục kiểu mới, buôn lậu cũng tốt, mà hải tặc cũng tốt, đều không có quyền lên tiếng.
Đối với yêu cầu của Chekhov, Audrey tựa hồ không có một chút bài xích nào, nàng chỉ là cười rạng rỡ, như có như không mà liếc mắt qua mập mạp một cái, lập tức sảng khoái hướng Chekhov đáp ứng nói: "Có thể trợ giúp được cho ngài, tôi cảm thấy vô cùng vinh hạnh."