“Nơi đóng quân của tiểu đoàn 1 trung đoàn 3 thuộc sư đoàn bộ binh số 3 tại khu ngã tư quảng trường Nelson bị tập kích.”
“Trạm hậu cần số 2 tại khu 3 phía Đông thành bị tập kích.”
“Phòng tuyến B13-B07 ở sông nội thành bị kẻ địch tập kích, tiểu đoàn 4
trung đoàn 1 thuộc sư đoàn thiết giáp số 7 phụ trách phòng ngự bị kẻ
địch đánh tan, hiện đang bỏ chạy tan tác theo bờ phía tây sông nội
thành.”
“ Báo cáo, vừa nhận được tin tức, cầu vận tải đường thủy trên sông nội thành bị kẻ địch phá hủy.”
Trong bộ chỉ huy Bắc Minh, ngoại trừ tiếng báo cáo lặp đi lặp lại liên
tiếp không hề có chút vần điệu nào của vị tham mưu phụ trách báo cáo
chiến báo ra, cả gian phòng đều lâm vào trong bầu không khí áp bức đến
nghẹt thở, không chút tiếng động.
Nếu có thể không cần nói, thì đều cố gắng dùng tay ra dấu, còn nếu cần
phải nói, các tham mưu đều hạ thấp giọng đến mức gần như là thì thầm. Mà những tham mưu và lính phục vụ tới lui qua lại cũng đều cẩn thận để cho tiếng bước chân nhỏ nhẹ như mèo. Mỗi người đều mím môi, nhíu mày, vẻ
mặt nghiêm túc. Tại đại sảnh vắng vẻ của bộ chỉ huy, những sĩ quan Bắc
Minh lúc trước còn dư thừa tinh lực và sục sôi ý chí chiến đấu này, hiện tại lại nhìn như thể một đám u hồn mệt mỏi im hơi lặng tiếng.
Mà tâm điểm phát ra bầu không khí đầy áp lực bao phủ cả bộ chỉ huy này,
chính là cái kẻ đang ngồi ở đỉnh bàn hội nghị hình bầu dục bên trái của
bộ chỉ huy, Fellay.
Vốn là một gã mặt lạnh nói năng nghiêm túc, sắc mặt hắn giờ đây lại càng lạnh thấu xương. Trong ánh mắt xanh sẫm dưới hàng lông mi cụp xuống
kia, hai con ngươi như thể hai thanh dao găm sắc bén đang lóe lên ánh
sáng lạnh lẽo. Đừng nói là mặt đối mặt, cho dù là liếc nhìn từ xa cũng
làm cho người ta không nhịn được mà run rẩy. Tất cả mọi người đều biết,
vị tổng tham mưu trưởng nổi danh với năng lực tính toán siêu quần này,
hiện giờ đã cực kỳ phẫn nộ rồi. Vừa mới đây, ở phương diện mà bản thân
am hiểu nhất, hắn bị đối thủ ngang nhiên cho một cái bạt tai vang dội.
Hơn nữa, gã đối thủ xấu xa đến tận xương tủy kia dường như còn chưa đã
nghiền, từng tiếng báo cáo máy móc chết lặng của viên tham mưu như thể
từng cái tát vỗ lên mặt Fellay. Mà từ đầu tới cuối, chiến báo thế này
Fellay vẫn chỉ có thể ngồi đó lắng nghe!
Những tham mưu ở đây, phần lớn đều đã trải qua học tập có hệ thống tại
học viện quân sự của các quốc gia. Đối với loại so đấu giữa các sĩ quan
chỉ huy này, bọn họ làm sao không rõ cho được?
Tuy rằng không phải là mặt đối mặt, thế nhưng mỗi một quân cờ đặt xuống, đều là những trận chiến còn kịch liệt hơn xa so với đương đầu chém giết với nhau. Đó là những trận chiến đẫm máu trên phương diện trí tuệ.
Chính binh, kỳ binh, tính kế, bẫy rập. Âm mưu, dương mưu, người thường
đừng nói là tham gia, chỉ riêng việc tìm hiểu về những huyền bí trong đó cũng đã đủ để phun máu thăng thiên rồi. Mà đối với mỗi một vị sĩ quan
chỉ huy, đây chính là thứ mà bọn họ cả đời vẫn hằng theo đuổi. Họ thà
rằng chết trên chiến trường, cũng không muốn bị người khác đánh bại trên bản đồ!
Trên đài điều khiển trung ương hình bán nguyệt to lớn chiếm quá nửa bức
tường của bộ chỉ huy, chiếc màn hình ảo cực lớn đang hiển thị bản đồ ba
chiều về tình hình thực tế tại thành Trung Tâm giống như một bức tranh
ảo ảnh lơ lửng trên đầu mọi người.
Phòng tuyến thành Trung Tâm trên bản đồ đã biến thành khói lửa khắp nơi.
Sau khi tiêu diệt hai đại đội của tiểu đoàn thiết giáp số 2 trung đoàn
robot Huyết Ảnh, tiểu đội robot Phỉ Quân điên cuồng kia đã hoàn toàn bỏ
đi chiến thuật “bắn đông một súng bắn tây một pháo” lúc trước, ngược lại lại nghênh ngang men theo tuyến đường chính ven thành phố mà đâm thẳng
xuống phía nam, dọc theo đường đi còn tập kích bất cứ mục tiêu nào nằm
trong bán kính tác chiến của bọn hắn, xé tan phòng tuyến của Bắc Minh
thành bảy tám mảnh tán loạn.
Kế hoạch điều động bộ đội, tính toán chi li từng bước bao vây trước đó của Fellay đã thất bại triệt để.
Mặc dù mỗi một đơn vị bộ đội bị điều động đều chấp hành nghiêm ngặt mệnh lệnh của hắn, chạy tới địa điểm cần thiết trong thời gian quy định,
tham gia bao vây tiêu diệt. Thế nhưng, tiểu đội robot Phỉ Quân kia vẫn
nhẹ nhành thoát khỏi vòng vây, sau đó quay đầu chém giết thoải mái.
Càng hiểu rõ chiến tích của Fellay, càng sùng bái năng lực tính toán của hắn, càng hiểu rõ về sự chặt chẽ cẩn mật của kế hoạch vây quét này, các tham mưu lại càng cảm thấy sự đáng sợ của tiểu đội robot Phỉ Quân kia.
Bọn hắn giống như một đám u hồn vô hình, tự do tự tại giữa thiên la địa
võng. Thậm chí, bọn họ còn lợi dụng sự điều động của quân đội Bắc Minh,
biến bộ đội đến bao vây mình trở thành món ngon dâng lên cửa. Dưới sự
gặm nhấm dần dần của họ, sức phòng ngự của khu vực thành Trung Tâm Bắc
Minh đã giảm xuống đến hai cấp độ!
Nhất là bộ đội thiết giáp thân là quân chủ lực thì lại càng bị tổn thất
hơn phân nửa binh lực. Fellay hiện tại, thậm chí còn không thể không
điều động những tiểu đoàn thiết giáp có sức chiến đấu yếu kém của sư
đoàn bộ binh để tăng cường phòng ngự xung quanh cho căn cứ. Điều này
cũng có nghĩa, tất cả phòng tuyến của thành Trung Tâm hiện giờ, trên cơ
bản đều là một đám bộ binh hoảng hốt lo sợ chỉ biết trợn trừng mắt mà
chẳng có chút chỗ dựa nào. Nếu như gặp phải sự tấn công của quân thiết
giáp, vậy thì những chiến hào mà bọn hắn đào lên sẽ trở thành nấm mồ
chôn xác bọn hắn.
Các tham mưu sợ hãi nhìn bản đồ điện tử đến ngây ra. Bọn họ không rõ,
cái tiểu đội robot kia làm sao lại thoát được sự vây bắt của mấy vạn bộ
binh và hơn một nghìn chiếc robot Bắc Minh? Đây chính là một vòng vây
đến giọt nước cũng không lọt đấy! Đừng nói là một tiểu đội robot dễ thấy thế này, cho dù là một con chuột nếu muốn đi qua nội thành mà không bị
phát hiện thì cũng là chuyện không có khả năng.
Sau khi xem đoạn ghi chép chiến trường truyền về từ tiền tuyến, từ đáy
lòng mọi người đều bất giác hiện lên một suy nghĩ hoang đường – lẽ nào,
đây quả thực là một đội quân của Satan?!
Đừng nói là những tham mưu xung quanh, cho dù là chính bản thân Fellay cũng không tài nào hiểu được chuyện này.
Ngay khi tiểu đội robot Phỉ Quân tiêu diệt tiểu đoàn thiết giáp số 4,
hắn đã ra lệnh cho tiểu đoàn thiết giáp số 1 và số 2 tổ chức phòng ngự
và di chuyển cùng nhau, điều động sư đoàn bộ binh cơ giới hoá số 4 và
các đơn vị bộ đội khác phối hợp, không ngừng dồn ép không gian hoạt động của tiểu đội robot Phỉ Quân.
Lúc ban đầu, kế hoạch diễn ra rất thuận lợi, không gian hoạt động của
tiểu đội thiết giáp Phỉ Quân có lúc chỉ còn một khu vực nhỏ hẹp kéo dài
dọc theo sông nội thành. Thế nhưng, đợi đến khi tuyến cảnh giới mở rộng
của các đơn vị bộ đội tiếp nối được với nhau, bọn họ mới phát hiện cái
tiểu đội robot Phỉ Quân kia đã biến mất một cách thần bí!
Chiến cuộc sau đó đã nhanh chóng thoát khỏi sự khống chế của Fellay.
Là sĩ quan chỉ huy tối cao, hắn chỉ có thể đưa ra quyết sách trên mặt
chiến lược. Còn chiến đấu và chiến thuật cụ thể, hắn tuyệt đối không có
khả năng can dự. Những cái đó phải do sĩ quan cơ sở căn cứ vào thế cục
tại chỗ rồi đưa ra phản ứng. Cho dù là quân thần Hastings, thì cũng
không có khả năng điều khiển từ xa một chiến dịch một cách tỉ mỉ.
Bởi vậy, những tin tức về Phỉ Quân mà Fellay thu được cũng chỉ có trong
các chiến báo của các đơn vị bộ đội bị tập kích. Chậm một bước khiến
chậm nhiều bước, cho dù Fellay đã nhanh chóng chỉ huy bộ đội liều mạng
liên kết phòng ngự, thế nhưng vẫn không thể nắm được cái đuôi của đối
phương. Cái tên mập mạp Leray chết tiệt kia dường như vĩnh viễn sẽ luôn
đi trước hắn một bước!
Mà khi hắn biết được các bộ đội đi phối hợp ngăn chặn với đại đội 1 và 2 của tiểu đoàn 2, bởi vì cầu lớn qua sông nội thành bị phá hủy mà bị
ngăn cách với nhau tại hai bên bờ sông rộng gần ba km, hắn lập tức ý
thức được, hai đại đội của tiểu đoàn 2 đang gặp nguy hiểm! Phỉ Quân cứ
vờn qua vờn lại đã dần dần đưa họ vào một cái bẫy. Cây cầu bị phá hủy
kia giờ đã biến thành lưỡi dao chia tách hai đơn vị bộ đội vốn vẫn bảo
vệ lẫn nhau này.
Quả nhiên, khi hắn vừa phát ra mệnh lệnh cho hai đại đội của tiểu đoàn 2 áp sát đến bờ đông của sông nội thành thì đã nhận được tin tức bộ đội
đã gặp phải tập kích của tiểu đội robot Phỉ Quân.
Năm mươi chiếc robot, chỉ dùng không đến nửa giờ đã cắn một cái nuốt
sạch hơn hai trăm chiếc robot của hai đại đội. Đợi đến khi đại đội 3 còn sót lại của tiểu đoàn Huyết Ảnh số 1 và 2 chạy đến được địa điểm chiến
đấu, Phỉ Quân đã không còn bóng dáng. Trên quảng trường Evergreen chỉ
còn lại những mảnh xác vỡ nát rơi vãi khắp nơi trên mặt đất.
Sức chiến đấu của tiểu đội robot này đã vượt quá giới hạn tưởng tượng của Fellay.
Kể từ lúc phòng tuyến trên đường Perfume gặp phải tập kích đến bây giờ,
Bắc Minh đã tổn thất gần một nghìn chiếc robot và gần năm nghìn binh sĩ! Bị thương lại càng nhiều không kể xiết! Còn cả những trạm hậu cần, nhà
kho, căn cứ bị thiêu hủy kia nữa .... Hệ thống phòng ngự bị phá hủy, một tiểu đội robot đã mang đến cho Bắc Minh một tràng hạo kiếp!
Fellay khó có thể tin rằng đây là sự thật mà không phải là một cơn ác
mộng. Kế hoạch của hắn bị phá giải một cách hoàn mỹ, lại không hiểu nổi
kẻ địch dùng cách thức gì, phòng tuyến của hắn đã bị xé tan thành mảnh
nhỏ mà đến cái bóng của đối thủ cũng không bắt được. Bộ đội thiết giáp
được tổ chức hoàn chỉnh của hắn bị tiêu diệt, vậy mà đối thủ đến một
chiếc robot cũng không mất!
Trên vách tường trước mặt đang chiếu lên một cảnh tượng chiến đấu thực tế tràn ngập máu và lửa.
Trong đó có một thanh âm đang tru lên: "Satan muôn năm!" Trong lòng
Fellay liền chợt nổi lên cảm giác vô lực, hắn đã từng nghe qua vô số
loại hô hào xung phong, có hô lên ‘Thượng Đế phù hộ’, thế nhưng ở đâu ra câu ‘Satan muôn năm’ chứ!! Chỉ với năm mươi người đã có thể xâm nhập
vào giữa lòng địch tung hoành ngang dọc, đây đúng là một đội quân ma
quỷ!
"Báo cáo, trạm gác ngoại vi của cảng hàng không số 2 bị tập kích."
Fellay thất thần, im lặng ngồi đó như thể chưa từng nghe thấy gì.
Đôi môi của viên tham mưu phụ trách báo cáo hơi run run. Tuy rằng hắn đã cố gắng hết sức để giọng nói của mình nghe có vẻ máy móc. Thế nhưng,
với những tình báo thế này, mỗi lần báo cáo lại khiến cho dũng khí của
hắn biến mất một phần. Hiện tại, nếu muốn hắn phải lập lại những lời vừa rồi một lần, hắn thực sự là không có can đảm nữa rồi.
Fellay nhẹ nhàng phất phất tay, giải phóng cho viên tham mưu đã mồ hôi đầy đầu.
Việc tập kích cảng hàng không số 1, Fellay đã sớm đoán được từ tuyến đường hành động gióng trống khua chiêng của Phỉ Quân rồi.
Cái gã mập mạp kia căn bản là không thèm giấu diếm ý đồ chiến lược nhắm
vào cảng hàng không lớn nhất trên mặt đất của hắn. Cảng hàng không số 1
kết nối trực tiếp với mười sáu cảng vũ trụ do Bắc Minh khống chế. Nơi
này chính là căn cứ trung chuyển vật tư quan trọng của Bắc Minh, và cũng là căn cứ chiến lược quan trọng nhất.
Cảng Tự Do Mars, dưới sự cấm vận của Hội nghị Nhân Loại Tối cao, tuyệt
đối không được phép tồn tại loại vũ khí chiến lược như máy bay chiến
đấu. Vì vậy sau khi chiến tranh lưu phái nổ ra, hoàn toàn không có sự
tranh đoạt về quyền khống chế bầu trời. Rất kỳ lạ, thế nhưng đây lại là
sự thật. Không có sự bảo vệ hộ tống của máy bay chiến đấu, với tốc độ
lên xuống chậm chạp của tàu vận tải, nếu muốn vận chuyển binh lực trong
bầu khi quyển thì chắc chắn sẽ gặp phải tên lửa tập kích của các thế lực khác.
Nhất là tại thành Trung Tâm vốn đang bị các thế lực xung quanh nhìn chằm chằm vào này, bất kể là tàu vận tải hay thậm chí là chiến hạm nào khi
bị trói buộc với tầng khí quyển, điều đó đều đồng nghĩa với tử vong. Vì
vậy, nếu muốn điều động phân phối binh lực tốc độ cao đạt tầm chiến
lược, nhất định phải dựa vào một thứ trong cảng hàng không mặt đất có
thể giúp thoát khỏi sự tấn công của tên lửa --- tháp Thông Thiên.
Thứ gọi là tháp Thông Thiên, chính là cầu năng lượng nối giữa cảng vũ
trụ và cảng mặt đất, chứ không phải là công trình kiến trúc theo ý nghĩa truyền thống. Xe con thoi vận chuyển nhân viên và tàu con thoi vận
chuyển hàng hóa, trải qua gia tốc phóng của cầu năng lượng có thể xuyên
qua khoảng không trong thời gian rất ngắn.
Dựa vào tháp Thông Thiên nối giữa cảng vũ trụ và cảng mặt đất để vận
chuyển binh lực lên vũ trụ, sau đó được hạm đội vũ trụ vận chuyển đến
cảng vũ trụ khác rồi lại một lần nữa theo tháp Thông Thiên đáp xuống mặt đất, chỉ có như vậy mới có thể hoàn thành được việc phân phối binh lực.
Mà khả năng vận chuyển trực tiếp của tàu con thoi ở cảng hàng không số1, chính là gấp ba mươi lần so với cảng hàng không bình thường!
Nếu như cảng hàng không số 1 bị tập kích, vậy thì việc vận chuyển bộ
đội đang đồn trú ở những không cảng khác về thành Trung Tâm qua con
đường tàu vận tải, chỉ có thể dựa vào các cảng hàng không loại nhỏ, chưa nói đến việc chậm trễ thời gian, trên tuyến đường vũ trụ còn có thể gặp phải up hiếp từ các thế lực khác. Nhất là Long Hưng Hội, hiện tại các
cảng vũ trụ ở ngoài bầu khí quyển, có 30% là nằm trong tay bọn họ! Đối
mặt với lục quân Bắc Minh đang tiến hành vận chuyển trên vũ trụ, rất khó tưởng tượng bọn họ có thể sẽ làm ra được việc gì.
Thế nhưng, mặc dù biết được mục tiêu của tiểu đội Phỉ Quân, cũng biết
được ý nghĩa của cảng hàng không số 1 đối với Bắc Minh, Fellay lại không có cách nào ngăn cản được hành động của tiểu đội Phỉ Quân.
Đây lại là một cái bạt tai từ đối thủ, từ khi đưa tay đến khi chạm khuôn mặt đều hết sức chậm rãi, thế nhưng làm cách nào cũng không thể tránh
khỏi. Cái cảm giác nhục nhã ức chế này khiến cho Fellay muốn cắn nát hàm răng!
"Kevin. . ."
Fellay quay đầu, nhìn về phía Selwall với khuôn mặt buồn phiền đang nhìn chăm chú vào mình.
"Ta nghĩ, có lẽ chúng ta nên từ bỏ chiến dịch lần này." Selwall đặt
chiến báo đang cầm trong tay xuống bàn, ngón tay gõ gõ lên trên, nói
bằng ngữ khí trầm thấp.
Fellay biết, đó là chiến báo từ thị trấn Prue.
Cho đến tận bây giờ, chiến cuộc ở thị trấn Prue vẫn còn đang ở trạng
thái giằng co. Sự ngoan cường của bộ binh Phỉ Quân khiến cho người ta
phải giật mình. Mà ngay cả trung đoàn thiết giáp duy nhất của Phỉ Quân,
giờ cũng còn đang dốc hết sức lực để kiềm chế và quấy nhiễu ngoại vi. Bộ đội tấn công đã phải hứng chịu không ít thiệt hại trên tay bọn hắn.
Hiển nhiên, điều này đã khiến cho Selwall sinh ra hoài nghi đối với
chiều hướng của chiến cuộc.
Đối mặt với sự chất vấn chỉa thẳng vào mũi mình này, Fellay không nói gì.
"Vừa rồi, Chuck đã liên lạc với ta. Về việc chúng ta không cho hắn tình
báo chính xác và giấu giếm phương án tác chiến, ngữ khí của hắn rất bất
thiện.” Selwall né qua ánh mắt của Fellay, nhìn lên trần nhà tiếp tục
câu chuyện: “Vốn dĩ, nếu có thể theo kế hoạch nhanh chóng chiếm lĩnh trị trấn Prue, ta còn có thể ủng hộ kế hoạch của ngươi. Thế nhưng hiện tại, thế cục đã vượt ngoài tầm khống chế, sức chiến đấu của Phỉ Quân đã vượt quá dự đoán của chúng ta. Nếu đánh tiếp, cho dù thắng thì chúng ta cũng sẽ bị tổn thương nghiêm trọng căn cơ. Điều này không phù hợp với lợi
ích của chúng ta. Ta đề nghị, không bằng......”
"Ngươi muốn cho đám Sous kia nhúng tay sâu hơn?" Fellay cắt đứt lời Selwall, lạnh lùng nói.
"Trung đoàn robot Huyết Ảnh là bộ đội tinh nhuệ nhất của chúng ta."
Selwall bị vạch trần tâm tư nên thẹn quá thành giận: "Thế nhưng hiện
tại, chúng ta đã mất đến bốn tiểu đoàn rồi!”
Selwall không giống Fellay, hắn giống với một chính khách thực tế hơn, đối với lợi ích, hắn có phán đoán nhạy cảm trời sinh.
Lúc trước để cho người Sous đi gặm xương cứng, chính là để yểm hộ cho
các nhánh binh lực khác tấn công thị trấn Prue, ngăn không cho Sous đóng vai trò quá lớn trong quá trình Bắc Minh chiếm lĩnh tinh cầu Mars,
tránh cho con quái vật lớn Sous này tham gia sâu hơn. Thế nhưng, theo sự phát triển của chiến cuộc, mắt thấy thực lực do mình một tay làm nên
lại bị Fellay nướng sạch, Selwall đã có chút đau lòng rồi. Nếu như không có đội quân này, trong Phục Hưng Hội, hắn chẳng còn là gì nữa!
Fellay là thiên tài trong mắt mấy lão già Hội Phục Hưng kia, thế nhưng
Selwall hắn đi đến được bước này, chính là công sức của mấy chục năm vất vả!
Mượn tay người Sous để dọn dẹp Mars, đến cuối cùng tìm cách đoạt lại
quyền khống chế vào tay, dù sao cũng còn tốt hơn so với lưỡng bại câu
thương với Phỉ Quân. Huống hồ, đối mặt với tiểu đội robot Phỉ Quân đang
không ngừng xé rách hệ thống phòng ngự của thành Trung Tâm, Selwall thậm chí không thể nắm chắc bản thân có thể an toàn hay không.
Một khi Long Hưng Hội nhân cơ hội xuất binh, Bắc Minh sẽ phải đối mặt với một hồi tai họa.
"Có chiến tranh mà lại không chết người sao?" Fellay nhìn qua sơ đồ, cắn răng nói: "Kế hoạch tác chiến lúc trước của chúng ta đã tính đến cục
diện tồi tệ nhất. Đánh đến nước này, đã không còn đường cho chúng ta
quay lại. Nếu để Phỉ Quân có thời gian nghỉ ngơi phát triển, chúng ta sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội bóp chết nó. Cùng lắm thì chúng ta chơi lớn
thêm chút nữa!”
"Chơi lớn thêm chút nữa?" Selwall ngơ ngác nhìn vào Fellay. Trong kế
hoạch tác chiến, đúng là Fellay đã chuẩn bị một kế hoạch để đối phó với
việc Long Hưng Hội nhúng tay vào, hiển nhiên, hắn đang định làm tới cùng với kế hoạch này. Đây là một chiến dịch được ăn cả ngã về không. Thắng, chiếm được cả thế giới tự do, thua, mất đi tất cả trong tay.
Selwall đứng thẳng người, hắn muốn phản đối, thế nhưng, vừa nghĩ đến
giây tiếp theo có thể phòng tuyến thị trấn Prue sẽ bị công phá, nghĩ đến Long Hưng Hội đến giờ còn chưa có bất cứ hành động nào, hắn đã có chút
do dự rồi. Chí ít, thành Trung Tâm hiện tại vẫn còn an toàn. Nếu không,
chờ thêm chút nữa xem sao?
"Mệnh lệnh, tiểu đoàn Huyết Ảnh số 3, số 5 đang đóng tại khu công nghiệp phía bắc, lập tức lên đường trở về phối hợp phòng ngự thành Trung Tâm.”
"Mệnh lệnh, sư đoàn bộ binh cơ giới số 3 từ bỏ trận địa ngoại vi, lùi về phòng ngự từ căn cứ ngoại vi đến bờ sông nội thành. Mệnh lệnh bộ đội
đang đóng tại khu phía đông, phía nam co hẹp phạm vi về phía thành Trung Tâm.”
"Mệnh lệnh, trung đoàn 3 thuộc sư đoàn bộ binh cơ giới số 3 đang đóng
tại cảng hàng không số 1, nhất định phải thủ vững trận địa. Tất cả bộ
đội gần cảng hàna không lập tức tập trung hỗ trợ phòng ngự.”
"Mệnh lệnh, đại đội 3 thuộc tiểu đoàn Huyết Ảnh số 2 nhập vào tiểu đoàn
Huyết Ảnh số 1, do tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn 1 thống nhất chỉ huy, đến
chi viện cho cảng hàng không số một.”
Sau khi liên tục phát ra mấy mệnh lệnh điều chỉnh hệ thống phòng ngự,
Fellay cắn răng nói: “Mệnh lệnh trung đoàn thiết giáp Dũng Sĩ số 1, số 2 lập tức tách khỏi đoàn xe hậu cần, tốc độ cao nhất tiến về chiến khu
đông bắc thị trấn Prue. Mệnh lệnh tiểu đoàn Huyết Ảnh số 6, số 7 lập tức áp sát vào trung đoàn biên chế hỗn hợp.”
Trong đôi mắt của hắn đang lóe lên tia sáng điên cuồng: “Mệnh lệnh, các
đội ngũ còn lại giữ vững thế tấn công kiềm chế, 24 giờ đồng hồ không
ngừng bắn tên lửa vào khu vực trung tâm thị trấn Prue, tiến hành bao phủ bằng hỏa lực tầm xa, tiến hành tấn công không phân biệt!”
Viên tham mưu phụ trách ghi chép đang dùng cánh tay run rẩy để ghi lại
những mệnh lệnh này. Hắn biết, khoảng cách giữa đơn vị bộ đội gần nhất
với khu trung tâm thị trấn Prue chính là chưa đến 27 km. Hai triệu dân
thường của thị trấn Prue đều nằm trong phạm vi bao phủ của hỏa lực. Nếu
thực sự là tấn công không phân biệt mục tiêu duy trì liên tục trong hai
mươi bốn giờ, nơi này sẽ biến thành địa ngục trần gian!
Đây là đòn đáp trả của Fellay cho cái gã đối thủ dám sỉ nhục hắn!