Mao Sơn Quỷ Thuật Sư

Chương 26: Không Đội Trời Chung





Bên ngoài biệt thự, hai bàn tay tôi đang nắm chặt, nắm chặt đến mức móng tay đâm vào lòng bàn tay đến chảy cả máu.Lửa giận đang bốc lên ngùn ngụt trong đầu tôi, nó khiến cho đầu óc tôi như muốn nổ tung.Suy đoán của tôi đã có kết luận, một kết luận mà tôi không hề muốn một chút nào.Đây chính là một loại tình giáng.Tiểu sư muội đã bị hạ tình giáng! Mà lại là một loại tình giáng rất tà môn, đó là sử dụng giáng thuật bằng thi dầu.Thảo nào mà hành vi của sư muội lại đột ngột thay đổi, trên người lại không có âm khí, bởi vì đây là trúng phải một loại giáng thuật, mà Mạc Văn Thành chính là một giáng đầu sư.Tình giáng được luyện chế bằng thi dầu chính là một thứ môi giới, chỉ cần tiếp xúc với làn da của mục tiêu, nó sẽ lập tức phát sinh ra hiệu lực.

người bị thi giáng cơ bản không thể phát giác ra được.

thời gian phát tác của loại tình giáng này liên tục kéo dài trong một khoảng thời gian, người đó sẽ bị nghe theo mọi chi phối của người hạ giáng, nguyện ý đem cả thân thể lẫn linh hồn phụng sự người hạ giáng, thậm chí còn nguyện ý chết vì đối phương.Nghĩ đến mỹ nhân nằm ngủ trong quan tài, trong đầu bất giác nhớ lại lời nói của sư phụ ngày trước, đã có lần sư phụ nói về loại tà môn này, nó được gọi là ‘Giáng đầu tục mệnh thuật’!Nói một cách đơn giản là lấy tâm huyết của chín mươi chín người con gái cóa ngày sinh bát tự toàn âm, đem luyện chế thành tục mệnh đan cho người bệnh uống vào, lập tức sẽ có tác dụng.


chỉ cần người bệnh chưa bị chết, như vậy có thể tục mệnh hồi hồn.Đây chính là biện pháp để chữa cho mỹ nhân đang ngủ trong quan tài.

Nếu muốn cứu được người bệnh là nam, chỉ cần lấy được tâm huyết của chín mươi chín người nam có bát tự toàn dương, sau đó luyện chế thành tục mệnh đan, uống vào, mệnh người bệnh nam đó sẽ được diên tục.Đây là một loại tà pháp nghịch chuyển âm dương, người thi triển pháp thuật này, ít nhất cũng bị giảm đi hai mươi năm dương thọ.Cái gọi là tâm huyết, chính là tế bào gốc của máu, mỗi một con người chỉ chắt lọc được một chén con tâm huyết, đem chín mươi chín chén tế bào gốc của máu này sẽ luyện chế được tục mệnh đan.Nhưng mà trong quá trình lấy đi tâm huyết, những người bị lấy máu sẽ đều phải mất mạng.Làm thế nào để khiến cho người ta cam tâm tình nguyện cho huyết dịch?Chính là dựa vào tình giáng, không nghi ngờ gì, đó chính là một thủ đoạn, sau khi đã bị trúng phải tình giáng, mọi việc về sau sẽ không còn phiền phức gì nữa, những người trong gia đình của nạn nhân, họ chỉ nghĩ rằng con gái họ không may bị đột tử, đâu có nghĩ rằng đã bị trúng phải tà thuật của giáng đầu sư?Tiểu Tiên lại một lần nữa quan sát tỉ mỷ từng bức ảnh một, tất cả nạn nhân đều là những cô gái, họ bị Mạc Văn Thành hạ tình giáng, họ đều cam tâm phụng hiến cả thể xác lẫn linh hồn cho Mạc Văn Thành.

Sau cùng là bị Mạc Văn Thành ra tay bằng thủ đoạn tàn độc.Những người con gái bị sát hại, hồn phách của họ đều bị mất đi ý thức, khi đó họ sẽ biến thành cô hồn dã quỷ, không bao giờ có thể đầu thai chuyển thế được nữa.

Trừ khi tôi chiêu gọi được hồn phách của họ tới, sau đó nuôi dưỡng giúp cho họ hồi phục lại tâm trí, nếu không hồn phách của họ sẽ vĩnh viên lang thanh vô định.Sư muội Phương Nhu của tôi trúng phải tình giáng, cuối cùng cũng sẽ trở thành một vật hy sinh.Chỉ cần Phương Nhu chết, số tâm huyết trong tay Mạc Văn Thành đã đủ, anh ta đã có thể chế luyện được tục mệnh đan rồi, mục đích là cứu sống mỹ nhân đang ngủ trong quan tài kia, nhưng mà còn phải chờ đến người thứ chín mươi chín, đó chính là sư muội Phương Nhu của tôi!Quá tàn nhẫn! Quá ác độc! Đem chín mươi chín mạng của người khác để cứu sống một người! Tôi phẫn nộ gầm lên.Thực chất mà nói, giáng đầu thuật cũng là một phân chi của Mao Sơn.

Nhưng mà nó đã tách ra thành một phân chi riêng từ thời xa xưa rồi!Trong phân chi giáng thuật đó, các giáng đầu sư đa phần đều là những kẻ tàn ác.

Có một câu nói, pháp thuật không phân biệt chính tà, do người sử dụng mà phân ra tà ác mà thôi.Mạc Văn Thành đã sử dụng một loại pháp thuật vô cùng ác độc, mục đích của anh ta chỉ vì muốn cứu người con gái trong lòng mình.

Thoạt đầu anh ta dùng giáng đầu thuật hạ tình giáng, mê hoặc tâm trí của các cô gái, sau đó tàn hại họ, khiến cho họ phải chết oan uổng, thậm chí sau kho chết còn không có cơ hội đầu thai chuyển thế.


đây là hành vi tàn ác nhất mà từ trước đến nay tôi được biết.Mạc...!Văn....Thành! ta sẽ không bao giờ để cho ngươi toại nguyện, ta sẽ giết ngươi!Trong lòng tôi gằn giọng đọc tên của Mạc Văn Thành.Thù này không thể đội trời chung! Ngươi dám động đến sư muội yêu quý của ta, muốn hại đến tính mạng của sư muội ta, có mà ngươi nằm mơ đi!Sát khí trong người tôi đang bốc lên ngùn ngụt, tôi sắp không khống chế được cảm xúc nữa rồi!Cũng đúng vào lúc đó vang lên tiếng bước chân, Tiểu Tiên kinh sợ vội bay ra thật nhanh.Tiểu Tiên nhớ lời dặn dò của tôi, cô bé bay thật nhanh cách xa Mạc Văn Thành, nếu không nhất định sẽ bị bại lộ.Bản thân là một giáng đầu sư, cho dù bản lĩnh của anh ta chưa thật cao cường, nhưng với việc sát hại một tiểu nữ quỷ như Tiểu Tiên, thực sự dễ như trở bàn tay.Tôi đưa mắt nhìn theo bóng dáng Mạc Văn Thành.

Trên tay anh ta vẫn cầm mấy cái bình nhỏ, trên khuôn mặt của anh ta xuất hiện một nụ cười quỷ dị, anh ta bước nhanh xuống dưới.Đến bây giờ thì tôi đã hiểu được tại sao nhiệt độ trong phòng lại lạnh đến như vậy, đó là anh ta đang thi triển giáng đầu thuật, đương nhiên nó sẽ tạo ra một không khí rất lạnh lẽo.

Nhìn anh ta thở ra khói trắng, nhất định nhiệt độ trong phòng phải dưới độ âm rồi.Đương nhiên đây chính là đạo hạnh của Mạc Văn Thành còn chưa đủ, nếu không, sẽ có biện pháp khống chế nhiệt độ trở lại bình thường rồi, nếu như tôi không đoán nhầm, anh ta mới chỉ là giáng đầu sư sơ cấp mà thôi.Tôi ý thức được Tiểu Tiên đang bay lùi lại, Mạc Văn Thành đem lại cho tôi một cảm giác càng ngày càng nguy hiểm.

Cho dù anh ta mới chỉ là một giáng đầu sư sơ cấp, nhưng mà tôi cũng chỉ là một pháp sư vừa mới vào nghề, còn chưa được gọi là truyền nhân của Mao Sơn quỷ môn thuật.

nếu như trực diện đối đầu, có lẽ tôi không phải là đối thủ của anh ta.Nhưng vì việc này có liên quan đến sự an nguy của sư muội, tôi không thể hành động một cách lỗ mãng, phải cẩn thận nghiên cứu kỹ đối thủ, sau đó ra một đòn đích đáng, như vậy mới đúng vương đạo.Hiệu lực của tình giáng xuất hiện trên người sư muội chưa lâu, còn phải mất một thời gian nữa mới tới lúc Mạc Văn Thành ra tay sát hại, tôi cần phải lợi dụng thời gian này để ra đòn tấn công.Trên cái thế giới này, chỉ có hai người là người thân yêu duy nhất của tôi, đó chính là sư phụ và người đã sống từ nhỏ đến lớn với tôi là sư muội Phương Nhu, tôi có thể chết, nhưng sư muội của tôi thì không thể.Kể từ năm tôi mới tám tuổi, ngày mà sư phụ tôi đưa Phương Nhu về chung sống, khi đó tôi đã phát lời thề nguyện, tôi sẽ bảo vệ cho sư muội đến cuối cuộc đời.Ai dám xúc phạm đến sư muội, tôi sẽ khiến cho kẻ đó chết không có đất chôn! Bất kể kẻ đó là ai, bất kể sau lưng của kẻ đó là ai, tôi sẽ bắt kẻ đó phải trả một cái giá đắt nhất.Mạc Văn Thành đem một đống lọ đó để lên chiếc bàn phía trước bức ảnh của sư muội, sau đó anh ta nghi ngờ đưa mắt lo lắng nhìn về phía Tiểu Tiên đang đứng, nhưng chắc không phát hiện ra điều gì, cho nên cuối cùng anh ta cũng không để ý nữa.Chỉ thấy anh ta đang nhìn vào lư hương, phát hiện ra hương đã cháy hết, anh ta lại đốt thêm ba cây hương nữa cắm vào trong lư.

Tiếp theo anh ta mở nắp mấy chiếc lọ ra, lập tức trong căn phòng tràn ngập một mùi hương kỳ dị, có cả mùi thơm lẫn mùi tanh nồng.Mạc Văn Thành cơ bản không để ý, anh ta đem đổ những lọ dịch thể này lên trên hai hình nhân trên đĩa sắt, tiếp theo anh ta mở một cái lọ nhỏ, một con vật từ trong chiếc lọ bò ra khiến cho tôi phải rùng mình kinh sợ.Đó là một con rết rất to, một con cóc và một con rắn nhỏ có màu xanh lục bích.Anh ta bỏ ba con vật này vào trong cái đĩa sắt, ba con độc vật này vui mừng ăn nuốt cái thứ dịch thể trên đĩa, một lát sau bỗng phát ra ba tiếng nổ trầmđục, thân hình ba con vật bị nổ tung, những mảnh thi thể của chúng văng tung tóe đầy chiếc bàn nhỏ.Có lẽ Mạc Văn Thành đã sớm biết trước, anh ta đứng tránh ra một chỗ xa, cho đến khi ba con vật bị nổ tung, anh ta mới lại gàn chiếc bàn.Tôi nhận thấy anh ta đã đeo một đôi găng tay trong suốt, anh ta cẩn thận gạt những mảnh thi thể của ba con vật và chỗ dịch thể vào một chỗ, sau đó anh ta dùng thứ dịch thể đó vẽ lên mi tâm ảnh của sư muội một đạo phù văn, loại phù van này tôi không nhận ra được.Điều kỳ quái lập tức phát sinh, đúng vào lúc anh ta họa xong phù văn, đạo phù văn đó lập tức xuất hiện một đạo hắc quang, liền ngay sau đó, đạo phù văn bay thẳng vào trong bức ảnh của sư muội rồi hoàn toàn biến mất.Mạc Văn Thành nở nụ cười âm hiểm, anh ta quay sang bức ảnh của chính mình tiếp tục họa một đạo phù văn, động tác cũng giống như đối với bức ảnh của sư muội, những sự việc kỳ lạ như vậy lại một lần nữa diến ra.Anh ta thở một hơi dài rồi cầm hai hình nhân bằng gỗ trên chiếc đĩa lên, trên tay anh ta xuất hiện một chiếc kim rất dài, miệng thàm đọc chú ngữ, sau đó dùng cây kim xiên vào hai hình nhân, gắn liền chúng lại với nhau.Làm xong những bước này, anh ta cũng bắt đầu thôi không đọc chú nữa.Anh ta sử dụng một loại chú ngữ nước ngoài, tôi nghe không hiểu được, nhưng loại pháp thuật mà anh ta đang sử dụng thì tôi nhận được ra.Điệu cười âm hiểm rên môi Mạc Văn Thành ngày càng rõ ràng hơn, anh ta lau đi những chất dịch trên bàn và hai hình nhân, đồng thời dùng miếng vải đỏ phủ bàn lau sạch chiếc đĩa sắt, tấm vải đỏ này đã hoàn thành được sứ mệnh rồi, anhta đem bỏ tấm vải vào trong một chiếc thùng sắt rồi đem đốt, tấm vải lại biến thành như mới tinh.


Anh ta lại tiếp tục đem ra trải lên bàn, rồi đặt cái thứ lên trên đó.Phương Nhu, xin lỗi nhé, ta thật tình thích côm, nhưng mà người con gái đang nằm trong quan tài kia mới là người ta yêu say đắm nhất, ta không nỡ nhìn cô ấy chết, đành phải hy sinh cô rồi! Cô yêu tâm, trước lúc ta lấy máu của cô, tôi nhất định cho cô nếm trải thú vui của nam nữ, để cho cô đỡ phải đến thế gian này một cách uổng phí....!Mạc Văn Thành nhìn vào bức ảnh của sư muội cất tiếng nói.Cơ hồ như tôi sắp không chịu được nữa rồiNhưng tôi biết không nên để lộ tông tích, đành phải nhẫn nhịn, không để cho mất đi sự khống chế.

Càng tức giận, tôi càng phải tĩnh lặng.Đây cũng chính là điều mà sư phụ luôn luôn nhắc nhở tôi cùng sư muội, những lúc đó tôi thương cho sư phụ giống như đường tăng, suốt cả ngày chỉ càu nhàu, nhưng bây giờ tôi mới nhận thấy lời dặn dò của sư phụ quan trọng như thế nào rồi.Đó chính là tổng kết kinh nghiệm của cả một đời người.

tục ngữ thường nói, không nghe lời người già, nhất định sẽ thất bại.

đại đa số những người trẻ tuổi không tiêu hóa nổi những lời căn dặn này, nhưng mà tôi thì lại khác, lúc này tôi đang nhớ đến lời dặn dò của sư phụ.

Đúng vậy, tôi phải nhẫn nhịn để không làm hỏng việc.Đối phó với thủ đoạn tàn khốc của tên giáng đầu sư này, không thể dùng những thủ đoạn thông thường để đối phó được.Nhiệm vụ trước mắt là phải giải quyết dứt điểm tình giáng trên người sư muội, trong các môn phái giáng đầu chính tông được truyền thừa đều cấm chỉ sử dụng loại tình giáng này, bởi vì đây là hành vi lợ dụng pháp thuật không chế tình cảm của người khác, nó thuộc về một thứ tà thuật vi phạm đến thiên đạo.Tình giáng hoàn toàn không phải là một thứ tà thuật xấu, nếu dùng nó để hàn gắn những vết rạn nứt trong tình cảm của hai vợ chồng, nhưng không được sử dụng để không chế tình cảm của người khác để đạt mục đích xấu như Mạc Văn Thành.Trong tình trạng đôi bên quyết liệt không chịu giải hòa, khi đó tình giáng cũng mất đi tác dụng, bởi cơ sở để tình giáng phát huy hiệu lực phải có từ đôi bên.Từ góc độ này mà nói, tình giáng chỉ giúp cho đôi bên thúc đẩy tình cảm, không hề vi phạm nguyên tắc tự nguyện của đôi bên, nên nó không phải là tà thuật.ưNhưng loại tình giáng dùng thi dầu để chế luyện này, bất kể là bạn có đồng ý hay không, nó vẫn mienx cưỡng thúc động, nói đúng ra là nó đã khống chế tâm thức của bạn, đây mới chính là tà thuật.Loại thi dầu giáng này, một khi đã phát huy công hiệu, người bị thi giáng sẽ có những biểu hiện đặc trưng của người bị lấy ra làm thi dầu..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.