Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 1983: Thanh Ngưu Tổ Sư (1)



Trong đó, có mấy đệ tử Lê Sơn. Diệp Thiếu Dương ở trong đám người liếc một cái thấy được đôi tình lữ nọ lúc trước từng có tiếp xúc, hai người tóc tai bù xù, nhìn qua rất mỏi mệt, nhưng trong mắt lại mang theo một luồng sát khí, đối diện với mình.

Lê Sơn Lão Mẫu nhìn chằm chằm Đạo Phong, nói: “Diệp Thiếu Dương đã thoát vây, ta cũng không có khả năng giết hắn, vừa rồi người vì sao không nhân cơ hội đi?”

“Ta muốn người đi theo ta.” Đạo Phong nói.

Câu này rất dễ dàng dẫn tới nghĩa khác, khiến Lê Sơn Lão Mẫu cười tươi đẹp, “Dựa vào cái gì, bằng cái này sao?”

Lê Sơn Lão Mẫu nâng lên tay phải, trên cổ tay tinh tế trắng noãn đeo một cái vòng tay màu xanh biếc.

Lê Sơn Lão Mẫu đem vòng tay tháo xuống, hướng Đạo Phong quơ quơ, nói: “Kim Cương Trác?”

Đạo Phong mơ hồ ý thức được cái gì, chưa lên tiếng.

Lê Sơn Lão Mẫu nhún vai một cái, nói: “Vòng ngọc này, thật sự pháp khí bên người ta, nhưng…

Người mắc bẫy rồi, ta căn bản không phải Thanh Nguu.” “Không có khả năng!” Diệp Thiếu Dương dẫn đầu hồ lên, “Người từng chính mồm nói cho ta, ngươi chính là Thanh Ngưu!”

Lê Sơn Lão Mẫu cười, “Ta chưa nói ta chính là Thanh Ngưu, ta chỉ nói các người tìm được đúng rồi… Bởi vì ta biết Thanh Ngưu là ai.”

Đám người Diệp Thiếu Dương ngây ngốc nhìn cô, ngoài sự kinh ngạc, cũng cảm thấy phẫn nộ thật sâu.

“Ngươi gạt ta, thân là Xiển giáo Kim Tiên, người thế mà lại dùng loại thủ đoạn này, người không sợ mất mặt sao, thể diện đâu?” Diệp Thiếu Dương lớn tiếng chất vấn.

Lê Sơn Lão Mẫu thu liễm nụ cười, nói: “Lấy thân phận ta, làm như vậy quả thật không ổn, nhưng vì tru diệt chuyển thể quý đồng người, bất đắc dĩ đành phải ra hạ sách này…”

Đạo Phong ngắt ngang phen giảng thuật thương trời thương người đó của cô, nói: “Thanh Ngưu ở đâu?”

Lê Sơn Lão Mẫu cười mà khôngừnói.

Một bóng người từ phía sau trong trận doanh liên minh đi ra, lại chính là nam tử mặt vàng vẫn luôn đứng ở cạnh Tô Mạt. Ở sau khi nói một câu với Chung Quỳ, hắn vẫn luôn trầm mặc đứng ở bên cạnh, cho dù Thôi phủ quân từ khi xuất hiện đến rời đi, hắn cũng chưa từng nói một câu.

Nam tử mặt vàng nâng tay trái, trong tay cầm một cái vòng kim loại, to bằng cái cổ, đen nhánh tỏa sáng, linh quang lóe lên, nhìn qua là biết không phải vật phàm.

“Ta, mới là Thanh Ngưu tổ sư người tìm.”

Mọi người cả kinh.

Nam tử mặt vàng nhếch môi, lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn, nói: “Ta trải qua luân hồi, trảm hai thi, đến một kiếp này, ta còn có cái tên…”

Đạo Phong im lặng nói: “Ta biết ngươi là ai rồi. Ta đã tìm người rất lâu.”

“Không sai, ta chính là Lý Hạo Nhiên.”

Lý Hạo Nhiên!

Nội môn đại đệ tử đích truyền Vô Cực Thiên Sư, ba mươi tuổi đắc đạo, phi thăng Thanh Minh Giới, là một pháp sư cận đại cuối cùng phi thăng Thanh Minh Giới đạo môn có ghi chép. Tuy ở nhân gian thanh danh không nổi, cũng chưa từng có qua lại với bất cứ môn phái nào, nhưng dựa vào phần xuất thân cùng lý lịch này, không có ai dám hoài nghi thực lực của hắn.

Lúc ở nhân gian, trên cơ bản không sai biệt lắm đã vô địch, sau khi phi thăng Thanh Minh Giới, lấy luân hồi nhập đạo, trảm hai thi, lại tu luyện bao nhiêu năm, thực lực hắn bây giờ, ít nhất cùng sự phụ hắn Vô Cực Thiên Sư lúc còn sống là cùng một đẳng cấp, thậm chí chỉ cao hơn chứ không thấp.

Một tay Lý Hạo Nhiên chỉ vào Đạo Phong, biểu cảm trên mặt không thay đổi, trong mắt lại có một luồng sát khí, bắn thẳng ra, hướng Đạo Phong nói: “Đa tạ người diệt đạo tông của ta ở nhân gian, tránh cho ta rất nhiều vướng bận. n lớn cỡ này, phải báo đáp.”

Hắn nói đương nhiên là nói mát.

Đạo Phong lạnh lùng nói: “Ngươi là Lý Hạo Nhiên, lại là Thanh Ngưu tổ sư, tốt lắm, hai kẻ đều là người ta muốn tìm.”

Lý Hạo Nhiên cười nhẹ.

Đạo Phong tiếp tục nói: “Người đã là Thanh Ngưu tổ sư, nên biết thiên mệnh, ta đã tìm được Bạch Hồ Chu Tước cùng Huyền Vũ, chỉ thiếu ngươi.”

Lý Hạo Nhiên nói: “Ngươi là muốn góp đủ bốn chúng ta, cùng nhau diệt sát, hay là muốn lợi dụng chúng ta làm chuyện trái ngược với ứng kiếp?”

Tô Mạt cười dữ tợn nói: “Tự nhiên là cái sau, hắn là chuyển thể quỷ đồng, đến nhân gian tự nhiên là thúc đẩy thiên kiếp buông xuống, bằng không hẳn một tên pháp sư bình thường, vì sao chấp nhất quan tâm chuyện thiên kiếp như vậy.”

Diệp Thiếu Dương vốn đang muốn bắt bẻ cô ta, nghe cô ta nói như vậy, thật sự có chút không có cách nào mở miệng, tuy hắn tin tưởng Đạo Phong làm như vậy tuyệt đối không phải vì diệt thế, nhưng hắn dù sao thật sự là chuyển thể quỷ đồng, mình mặc kệ nói như thế nào, người khác cũng sẽ không tin tưởng.

Diệu Quang Tiên Tử nâng lên ống sáo trong tay, thổi ra một chuỗi âm phù cao vút, đợi chốc lát, phương hướng của thung lũng đi tới mấy chục bóng người. Đám người Diệp Thiếu Dương kinh ngạc quay đầu nhìn lại, phát hiện trong những người này có tăng có đạo, tuổi đều rất già, trên thân mỗi người đều mang theo mảng khí độ tông sư.

“Là các ngươi!” Tiểu Cửu kinh ngạc hộ thành tiếng.

“Bọn họ là ai?” Diệp Thiếu Dương vội vàng hỏi.

“Người bối phận tông chủ cùng trưởng lão của mấy đại tông môn.” Tiểu Cửu nhìn quanh, “Có người bảy tám môn phái đều đến đây, đều là môn phái Xiển giáo cùng phật tông.”

Diệp Thiếu Dương đột nhiên kinh hãi, hắn là tuyệt đối không ngờ tới, đối phương vậy mà còn có viện binh, hơn nữa là nhiều cường giả như vậy, nhất thời khẩn trương hẳn lên, thấp giọng dặn đám môn nhân của mình: “Đợi lát nữa không thể hạm giết, có thể chạy thì chạy.”

Nhuế Lãnh Ngọc ngạc nhiên nói: “Quái rồi, đã có nhiều viện thủ như vậy, vì sao lúc trước không cùng tiến lên, nếu không chúng ta đã sớm không có cơ hội.”

Như là vì trả lời nghi hoặc của cô, Diệu Quang Tiên Tử nói: “Mấy vị này là ai, mọi người đều rõ, bọn họ cũng muốn chống lại thiên kiếp bỏ một phần sức, bọn họ trước đó chưa hiện thân, chỉ vì muốn xác định thân phận chuyển thể quỷ đồng của Đạo Phong.”

Tiểu Cửu nghe cô nói như vậy, lập tức hiểu là chuyện gì, cười lạnh thành tiếng. Đám đại lão các tông môn này, cô đã quá hiểu biết, ở sau khi được Lê Sơn Lão Mẫu và Diệu Quang Tiên Tử mời, những kẻ giảo hoạt này tính toán là nhất trí nhất định phải tham dự!

Nếu thành công chém giết chuyển thể quý đồng, công lao chính là của mọi người, nói không chừng còn có thể được không ít lợi ích thực tế, nếu không ra, trên đạo lý cũng không qua được. Nhưng ở trước khi cục diện hai bên được định, những kẻ này là sẽ tuyệt đối không ra tay, nếu Tinh Tú hải đại môn phái này bị người khác tiêu diệt, bọn họ cũng rất thích ý nhìn thấy kết cục này.

Nếu liên minh chiếm ưu thế, có tỷ lệ đại khái chém giết chuyển thể quỷ đồng, bọn họ sẽ ùa lên, tranh đoạt công lao…

Hiện tại mặc kệ là trên nhân số hay là trên thực lực, liên minh Không Giới đều chiếm ưu thế, hơn nữa bọn họ những người này, cùng tiến lên mà nói, trên cơ bản sẽ không xảy ra cái gì ngoài ý muốn. Bởi vậy mới một đám vội vàng hiện thân đi ra.

Đại lão vài môn phái động thủ trước, đám người Lê Sơn Lão Mẫu và Diệu Quang Tiên Tử, trong xương cốt cũng cực hận đám dối trá này mắt thấy mấy đại môn phái tiêu hao tử thương nhiều đệ tử như vậy, không hiện thân tới cứu, lúc này thấy mọi việc sắp xong, mới muốn đi ra chia một ly canh, nhưng hận thù hận, cũng không có cách nào, dù sao còn cần dựa vào lực lượng bọn họ cùng nhau đối phó kẻ địch.

Lúc này, linh lực bảy đỉnh núi của Tinh Tú hải, ở sau khi vận hành thời gian dài, cuối cùng tiêu hao không còn là bao. Bắc Đẩu Thất Tinh Trận càng lúc càng ảm đạm, cuối cùng hoàn toàn tắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.