Mao Sơn Tróc Quỷ Nhân

Chương 2443: Đại Hội Liên Minh (2)



“Cho ta một tờ giấy, giấy hoàng phiếu là được.”

Diệp Thiếu Dương lập tức đem đai lưng từ phía dưới gối đầu rút ra, tìm được một tờ giấy hoàng phiếu, trải ở trên giường.

Lâm Tam Sinh hạ thấp người, hướng ngón tay của mình là một hơi, lau ở trên giấy hoàng phiếu một cái, trên giấy lập tức để lại một đường quanh co khúc khuỷu, hiện ra màu xanh lục, có chút giống ánh huỳnh quang.

Đây là hồn khí Lâm Tam Sinh tập kết, lưu lại ấn ký trên giấy, người thường không có âm dương nhãn cũng nhìn không thấy. Sở dĩ dùng giấy hoàng phiếu, bởi vì đây là pháp sư làm phép chuyển dụng, chất liệu khác với trang giấy bình thường, có thể khiến một số thứ có linh tính tồn lưu lâu hơn chút.

“Cái này giống sông giáp ranh, ta vẽ như vậy người xem hiểu chứ?” Lâm Tam Sinh chỉ vào đường cong kia nói.

“Ta không phải ngu ngốc, người tiếp tục vẽ.”

Lâm Tam Sinh ở chỗ cách “sông giáp ranh” không xa vẽ cái vòng, nói: “Đây là Thanh Khâu sơn. Ta

bên kia xem bản đồ, nhưng vật của Thanh Minh Giới, không dễ dàng mang ra ngoài, cho nên ta ghi tạc trong đầu, vẽ cho người xem…”

Lâm Tam Sinh lục tục vẽ vài chỗ Diệp Thiếu Dương từng đến hoặc từng nghe nói, làm điểm tọa độ.

“Thị tộc đã chiếm lĩnh hơn một nửa địa phương của Không Giới, ở bờ nam sông giáp ranh bố trí rất nhiều cứ điểm, thể lực Không Giới liên minh, dọc theo sông giáp ranh phân bố ở bờ bắc, hai bên giằng co, chiến cuộc nhất thời chưa xong.”

Lâm Tam Sinh vừa nói, vừa chỉ điểm cho hắn xem, “Bờ bắc sông giáp ranh không xa, là một mảng lớn vùng núi, Tứ Sơn Thập Nhị Môn, trừ Tinh Tú Hải lẻ loi ngoài biển, còn lại đều ở phía sau dãy núi này, đây là trụ cột trung tâm của Không Giới, chỉ có diệt trừ các môn phái thể lực này, Thị tộc mới có thể tiến một bước cắn nuốt Không Giới… Ta nói như vậy người nghe hiểu chứ.”

Chờ hồi lâu không đáp lại, Lâm Tam Sinh ngẩng đầu, nhìn thấy Diệp Thiếu Dương đang nhìn chằm chằm mình, trợn to mắt nói: “Thế nào, nghe không hiểu à?”

Diệp Thiếu Dương cười nói, “Không phải, ta chỉ là phát hiện, người ở lúc giảng thuật những thứ này, lưu loát, trật tự cũng rất rõ ràng, nhìn qua giống như một tướng quân cổ đại, đẹp trai ngây người.”

Lâm Tam Sinh nhếch miệng cười cười, “Ta không phải tướng quân, ta là quân sự, trong bày mưu nghĩ kế, quyết thắng ở ngoài ngàn dặm.”

“Đừng ghê tởm nữa, người nói tiếp đi.”

“Nếu Thị tộc muốn đánh bại Không Giới liên minh, phải vượt qua một mảng vùng núi làm vách ngăn thiên nhiên này, nhưng đại bộ phận cương thi đều không biết bay, cho nên phương thức bọn chúng có thể lựa chọn gần như nhân loại, đó là mạnh mẽ đột phá phong tỏa… Ta từng hỏi Tiểu Cửu, một mảng lớn vùng núi kia, trong đó khí độc lan tràn, cương thi không sợ độc chướng, nhưng đi vào sẽ lạc đường. Một khi lạc đường, vậy chẳng khác nào bị người ta đóng gói, nhất định thất bại không thể nghi ngờ. Mà trong một vùng núi cao đó, chỉ có hai ba khe hẹp có thể xuyên qua, bởi vậy, Thi tộc nhất định sẽ lựa chọn một cái trong đó, mạnh mẽ xung phong vượt qua… Đây là lựa chọn tất nhiên.”

Lâm Tam Sinh ở trên bản đồ vẽ ba vòng, đại biểu cho ba khe hẹp, chỉ vào một cái ở giữa nói: “Bây giờ, đại quân | Thị tộc đã lặng lẽ tập kết ở đây, có thể ít ngày nữa sẽ phát động tổng tiến công, Không Giới liên minh đang điều binh khiển tướng, tính mai phục ở khe hẹp, làm một trận phục kích chiến, tiêu diệt bộ đội tinh nhuệ của Thị tộc… Ta nghe Tiểu Cửu nói, Thị tộc bên kia vì một trận này, Nữ Bạt và Doanh Câu đều đã xuất động, bởi vậy ta lập tức tới tìm ngươi.”

“Không Giới đại chiến, người… Tìm ta làm gì?

“Người nghe được ta nói cái gì không, một trận chiến này, Thị tộc ra hết tinh nhuệ, chí ở nhất định phải được, ngay cả Nữ Bạt cùng Doanh Câu cũng xuất động, nghe hiểu chưa?”

“Nghe không hiểu, a!” Diệp Thiếu Dương vỗ ót, “Ngươi là nói… Bảo ta tìm cơ hội này đi Thiên Khí sơn cứu Lãnh Ngọc?”

“Đây gần như là cơ hội duy nhất rồi.” Lâm Tam Sinh nói, “Thiên Khí son ở giữa Linh Giới, bình thường có thủ vệ bảo hộ tầng tầng, căn bản không có khả năng xông vào, cùng không cần nói ba đại thi vương chặn đường, cho dù là Liên Minh Tróc Quỷ và Phong Chi Cốc cùng nhau hành động, cũng chỉ là có đi không có về. Chỉ có mượn cơ hội này, đột nhiên xâm nhập, mới có một tia hy vọng.”

Trong lòng Diệp Thiếu Dương chấn động. “Nhưng, rừng rậm hắc ám bên ngoài Thiên Khí sơn, chúng ta căn bản không biết đường, không có khả năng đi qua.”

“Đây là khó khăn duy nhất, có thể nghĩ cách tiếp, nhưng cơ hội này nhất định không thể bỏ qua, ta nói người có nghe hay không?”

Một câu cuối cùng đã dùng tới giọng mệnh lệnh.

Diệp Thiếu Dương nhìn bộ dáng sốt ruột của Lâm Tam Sinh, trong lòng chảy qua một dòng nước ấm, cái gì là anh em, là chuyện này không có một xu quan hệ với hắn, nhưng hắn cảm thấy có lợi đối với người, sau đó biểu hiện so với chính người còn sốt ruột hơn. Có thể làm được một điểm này, chính là anh em thật sự.

Diệp Thiếu Dương gật gật đầu.

“Vậy đi thôi, theo ta cùng đi gặp Tiểu Cửu. Chúng ta tiếp tục thương lượng.”

“Cái này… Đi luôn bây giờ? Chúng ta cần thương lượng trước một chút hay không?”

“Không phải thương lượng chuyện này. Không Giới liên minh muốn ở động Ba Nguyệt mở hội, Tiểu Cửu bảo ta tới gọi người cùng nhau đi qua, gặp mặt mọi người.”

Diệp Thiếu Dương giật mình. “Gặp bọn họ làm gì?

“Thứ nhất, bởi vì một trận chiến Tinh Tú Hải trước đó, Xiển giáo và phật tông, đã kết thù với người còn có Tiểu Cửu, lần này muốn hợp tác đối địch, nhất định phải đoàn kết, cho nên mọi người cần gặp mặt, ít nhất bày tỏ một phen thành ý hợp tác, thứ hai… Ta muốn người giúp.”

“Ngươi?” Diệp Thiếu Dương nhíu mày, “Có gì quan hệ với người?

“Trận chiến tranh này, ta từng phân tích, xa xa không đơn giản như mặt ngoài thấy, ta sợ bọn họ trúng kế, ta muốn bỏ ra một phần lực lượng.”

“Ngươi… Muốn chỉ huy trận chiến tranh này?”

Lâm Tam Sinh gật gật đầu, “Ta lúc còn sống đã có lý tưởng chinh chiến sa trường, bày mưu nghĩ kế, đáng tiếc mãi chưa được thực hiện. Mấy trăm năm rồi, ta muốn chỉ huy trận chiến tranh này, dùng lời đương đại để nói, thực hiện lý tưởng từ trước tới giờ của ta, không cầu công danh cái gì, chỉ muốn chỉ huy một trận chiến, không phụ sở học bình sinh.”

Nói xong lời cuối cùng, hào quang trong mắt hắn càng thêm mãnh liệt hẳn lên, nhìn chằm chằm Diệp Thiếu Dương, chậm rãi nói: “Không Giới liên minh không có ai quen biết ta, muốn làm bọn họ nghe ta, Tiểu Cửu hỗ trợ đề cử, nhưng cô ấy nay vì đoàn kết, nếu có người phản đối, cô ấy cũng không tiện quá mức đối chọi gay gắt, người giúp ta trận diện trang cục đi.”

“Biết rồi.” Diệp Thiếu Dương chỉ nói hai chữ này, đứng dậy thu thập đồ đạc, mặc vào áo khoác

Cái gọi là hỗ trợ của Lâm Tam Sinh, cũng không phải xin giúp đỡ, mà là một loại trần thuật đơn giản: người không giúp ta không được. Bởi vậy, Diệp Thiếu Dương cũng không cần phải nói cái gì nhất định làm được, giữa anh em với nhau, vốn không cần những lời khách sáo đó. Một câu “biết rồi”, như vậy là đủ.

“Ngươi có đi hay không?” Diệp Thiếu Dương sau khi thu thập xong. hỏi Bích Thanh.

Ở lúc nghe bọn họ nói chính sự, Bích Thanh cuối cùng không xem phim nữa, suy nghĩ một chút nói: “Bây giờ không đi. Ta tương lại cần thu hồi thần niệm, khẳng định phải trở mặt với Lê Sơn Lão Mẫu, mà nay đi theo ngươi, đến lúc đó bọn họ sẽ trách tội người cho rằng chúng ta là cùng một hội.”

Diệp Thiếu Dương cười nói: “Ngươi còn rất trường nghĩa đấy.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.