Mắt Bão - Đàm Thạch

Chương 127: Hiện Tại 13





Lễ trao giải vẫn chưa kết thúc, dư luận trên mạng đã bị bài phát biểu nhận giải lần này của Lương Tư Triết dẫn nổ.
Chủ đề “Lương Tư Triết tuyên bố chuyện tình cảm ở giải Kim Tượng” nhảy xuống hot search, mà nhiệt độ nhanh chóng kéo lên, hình ảnh trực tiếp lấy ra trên Weibo trong mấy phút ngắn ngủi bình luận và chuyển tiếp đã vượt quá trăm nghìn.
“!!! Tôi đang yêu rồi!!! Hu hu hu hu hu tôi thất tình rồi, cho nên là với ai vậy!!!”
“Tại sao cảm thấy câu Tôi đang yêu rồi này phách lối lại ngây thơ, đây là máy đóng cọc biết đi Lương Tư Triết hả?!!”
“Đây là lần đầu tiên Lương Tư Triết chủ động công khai tuyên bố chuyện tình cảm nhỉ! Còn nói Cảm ơn em yêu anh, lần này thích cỡ nào đây… Cho nên đối phương rốt cuộc là ai?!”
“Chắc là có mặt trong hiện trường!! Có phải Tần Chân Chân không? Tần Chân Chân ngay dưới khán đài mà!!”
“Lâm Huyễn đang trên sân khấu đấy, tại sao không thể là Lâm Huyễn?! Một đôi nhớ mãi không quên của tôi…”
“Nếu như là Lâm Huyễn, làm gì cũng phải quay đầu nhìn Lâm Huyễn một cái chứ, nhưng rõ ràng lúc nói Lương Tư Triết nhìn phía trước bên trái khán đài, tôi đặt Tần Chân Chân, nghe nói Lương Tư Triết nhận Thử nói lại lần nữa xem là vì nâng đỡ Tần Chân Chân, hẹn hò lâu như thế còn ở bên nhau, chắc là chân tình… Có điều công bố chuyện tình cảm với bạn gái hiện tại ngay trước mặt bạn gái cũ, thao tác này của ảnh đế Lương đỉnh.”
“Chắc chắn là Tào Diệp!! Tào Diệp và Lương Tư Triết ngồi cạnh nhau đấy các bạn à, mọi người còn đoán Tần Chân Chân, Lâm Huyễn gì nữa?”
“Tào Diệp là nhà sản xuất của Lựa chọn tuyệt vọng và Thử nói lại lần nữa xem, ngồi cạnh Lương Tư Triết bình thường mà, bên cạnh còn có hai đạo diễn Tăng Nhiên và Đỗ Truy đấy.”
“Các chế không cảm thấy xưng hô người yêu này quá mập mờ hả?! Không hề lộ ra manh mối giới tính, tôi nghĩ là Tào Diệp.”
“Nếu ảnh đế Lương đã công khai chuyện tình cảm, nếu đối phương cũng là diễn viên thì không cần phải giấu giếm, cho nên chắc chắn là người bình thường hoặc là có nguyên nhân khác không công khai! Chắc chắn là Tào Diệp.”
“Cảm giác Tào Diệp có lẽ cũng là ngụy trang, người yêu thật sự chắc chưa bị lộ ra.”
Báo Tinh Bá khởi xướng bỏ phiếu “Bạn cảm thấy người yêu của Lương Tư Triết là ai dưới đây?” Trên weibo, số phiếu của Tào Diệp là 63%, vượt xa Tần Chân Chân và Lâm Huyễn.
Tất cả truyền thông cá nhân cũng bắt đầu tranh chiếm tin hot, viết bài có nội dung liên quan đến chuyện tình cảm của Lương Tư Triết.
Chủ biên của truyền thông giải trí nổi tiếng nào đó trong nghề đã tự tay soạn bản thảo trong đêm, mở đầu bằng việc Lương Tư Triết công khai chuyện tình cảm trong giải Kim Tượng, đếm kỹ các vụ bê bối từng lan truyền từ khi ra mắt đến nay của Lương Tư Triết.

Bài viết dài “Ai có thể dựa vào tình yêu chiếm riêng núi Phú Sĩ” đã ngập tràn trong vòng một đêm.
Bản thảo này chẳng những đào ra mấy bạn gái scandal của Lương Tư Triết, mà quan trọng hơn là đào ra bộ “Lương sinh Chúc mộng” do Lương Tư Triết đạo diễn, nhằm theo dõi tình cảm của Lương Tư Triết.
“Trước khi viết bản thảo này tôi vừa xem Lương sinh Chúc mộng.

Kể ra cũng lạ, đây là một bộ phim không được chào đón nhất của Lương Tư Triết, nhưng tôi rất yêu phim này, tôi đã xem rất nhiều lần, gần như có thể học thuộc lời thoại, tại đây trích ra vài câu:
–– Nhưng người với người khác nhau, chính vì thế mới có thể bị thu hút bởi nhau, cũng bởi vậy mới không ai có thể thật sự cô đơn.
–– Bạn biết vì sao mọi người luôn yêu thích kết cục viên mãn không? Bởi vì dừng ở đó là vừa vặn, nếu tiếp tục sẽ có những mâu thuẫn, những chuyện lông gà vỏ tỏi không lường trước được.

Cuộc sống là vậy, không ai ngoại lệ.
–– Cách để tình yêu luôn vĩnh hằng, một là không bao giờ có được, hai là đánh mất ngay khi có được.
Tôi đã phỏng vấn biên kịch ban đầu của kịch bản – Lý Ngâm Ngâm.

Lý Ngâm Ngâm nói với tôi, tất cả lời thoại trong phim này hầu như đều do chính Lương Tư Triết viết, bạn không thể tưởng tượng được thái độ của Lương Tư Triết với chuyện tình cảm lại bi quan đến vậy đâu.

Sự bi quan của anh ấy khiến tôi tự hỏi, liệu mình có đủ can đảm dành cả thể xác và tâm hồn cho một mối quan hệ hay không.
Cho nên đêm nay Lương Tư Triết công bố chuyện tình cảm, phản ứng đầu tiên của tôi là, tôi không tin anh ấy thật sự sẽ yêu người khác, rõ ràng anh ấy không tin vào tình yêu.”
Sau khi bài văn dài này xuất hiện khắp nơi, lượt xem của “Lương sinh Chúc mộng” trên các nền tảng video tăng vọt.
Bên dưới có rất nhiều bình luận mới:
“Trời, buồn quá, chưa kết hôn xem đã buồn, kết hôn rồi xem càng buồn hơn, cho dù trước khi xem bạn phấn khích cỡ nào thì sau khi xem đảm bảo sẽ mặt mày xám xịt.”
“Sau khi xem xong, cảm giác chuyện tình cảm của Lương Tư Triết sẽ không kéo dài bao lâu…”
“Dự cảm mối quan hệ này của Lương Tư Triết không vượt qua được nửa năm sẽ phải chia tay.”
Khi bài báo này đạt hơn trăm nghìn lượt truy cập, Lương Tư Triết và Tào Diệp đã trở về Bắc Kinh, ở trong biệt thự của Lương Tư Triết.

Buổi sáng Lương Tư Triết không có lịch trình, ba giờ chiều có một buổi phỏng vấn với tạp chí, thời gian còn sớm, thế là Tào Diệp đề nghị buổi trưa cùng nấu cơm.
“Em biết không?” Lương Tư Triết đang ngồi trên giường mặc quần áo, nghe vậy nghiêng mặt sang liếc cậu một cái.
“Em không biết, nhưng em có thể học,” Tào Diệp ngồi dậy, kích động nói, “Anh có thể dạy em mà, này em học nhanh lắm đấy.”
“Được thôi,” Lương Tư Triết cười, “Đúng lúc hôm nay cô giúp việc để canh gà và rau cải trong tủ lạnh, nấu mì canh gà đơn giản vậy.”
Hai người tắm rửa xong, Lương Tư Triết đến tủ lạnh lấy nguyên liệu nấu ăn còn lại, Tào Diệp thì cho Caesar nhỏ ăn trong phòng khách.
Tào Diệp cho Caesar nhỏ ăn xong đi đến phòng bếp, Lương Tư Triết đã bưng nguyên liệu nấu ăn đi ra, đang rửa rau.
“Em phải làm gì?” Tào Diệp xắn tay áo lên khuỷu tay, đi tới hỏi.
Lương Tư Triết cầm rau đã rửa sạch, vẩy nước vào chậu: “Đánh trứng gà đi.”
Tào Diệp đáp một tiếng rồi đi đến trước tủ lạnh, mở ngăn giữ tươi ra lấy hai quả trứng gà, lúc đóng cửa lại, trong phòng khách vang lên âm thanh chạy nhảy, Tào Diệp thò đầu ra xem, Caesar nhỏ đã cắn nát hộp giấy, khăn giấy rơi đầy đất, nó đang nằm trên mặt đất ôm hộp khăn giấy chơi đùa.
“Caesar nhỏ!” Tào Diệp thấy thế bèn bước tới, trước tiên đặt trứng gà trên bàn trà, sau đó giật hộp khăn giấy trong ngực Caesar nhỏ, nhìn chằm chằm nó nạt một câu, “Không được chơi cái này, mày chơi nữa tao sẽ đánh mày.” Nói xong giả vờ giơ tay lên.
Caesar nhỏ rụt ra sau, chân sau đạp một cái nhảy lên bàn trà.
“Này mày đi xuống…” Tào Diệp không kịp ngăn lại, hai quả trứng gà đặt ở góc bàn đã bị tai bay vạ gió, một giây trước khi Tào Diệp cố gắng cứu, “bộp bộp” hai tiếng trứng gà rơi xuống sàn nhà, vỡ nát, lòng trắng và lòng đỏ trứng văng ra đất.
Tào Diệp lập tức ngẩng đầu, quát Caesar nhỏ: “Dừng! Mày không được cử động…”
Nhưng Caesar nhỏ nhanh chóng nhảy xuống bàn, giẫm lên trứng chảy trên mặt đất, sau đó trượt chân một cái, toàn bộ cơ thể ngã trên trứng gà.
Tào Diệp nhìn trứng gà và Caesar nhỏ trên sàn nhà: “…”
Có lẽ Caesar nhỏ cũng cảm thấy khó chịu, nó vùng vẫy hai lần đứng lên, nhào về phía Tào Diệp.
“Mày đừng tới đây.” Tào Diệp mặc đồ ngủ, sợ bị nó dính lên người nên lùi lại tránh nó.

Nhưng Caesar thấy Tào Diệp bắt đầu chơi trò đuổi bắt với nó thì lại hăng hái hơn, vui thích đuổi theo cậu.
Lúc này Lương Tư Triết nghe thấy tiếng động trong phòng khách, đi ra nhìn, trên chân Caesar nhỏ dính trứng gà, giẫm khắp phòng khách, trên người cũng dính trứng gà, đằng trước là Tào Diệp bị đuổi theo chạy cả phòng khách.
Lương Tư Triết: “…”
Mấy phút sau, Tào Diệp và Caesar nhỏ đều ở trong phòng tắm tầng một, Lương Tư Triết dựa vào khung cửa: “Tắm sạch cho mình và nó, sau đó dọn sạch sẽ phòng khách.”
“Ò…” Có vẻ Tào Diệp đã biết sai, ngoan ngoãn đồng ý.

Cậu túm người Caesar nhỏ, bôi sữa tắm lên người nó, lại dùng bàn tay xoa ra bọt xà phòng.
Caesar nhỏ không thành thật, vẩy nước lên người Tào Diệp, sau khi tắm xong trên người Tào Diệp đã ướt đẫm, cậu cởi áo, hét lên với Lương Tư Triết: “Lương Tư Triết ơi, anh mang Caesar nhỏ ra hong khô đi, em tắm cái đã.”
Lương Tư Triết đi vào, nhìn thoáng qua Tào Diệp đứng dưới vòi hoa sen: “Sao không lên tầng tắm?”
“Dội nước là được rồi,” Tào Diệp dội nước nói, “Em bị bắn bọt xà phòng khắp người.”
Lương Tư Triết đưa Caesar nhỏ vào máy hong khô, lại đẩy cửa vào phòng tắm, Tào Diệp tắt vòi hoa sen: “Chúng ta còn nấu cơm không?”
“Không vội, ” Lương Tư Triết đi tới nói, “Ăn cái khác trước.”
“Ăn gì… Này anh đừng lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn… Ha ha ha anh đừng gãi em nhột, buổi chiều anh còn có phỏng vấn mà…”
“Vẫn kịp, anh làm nhanh.”
“Vậy buổi tối em làm.”
“Phòng khách bừa bộn, em muốn anh dọn với em hay em tự dọn?”
“Buổi chiều em tìm dì quét dọn… Khoan đã khoan đã, đây là phòng tắm của Caesar nhỏ, anh nhất định phải ở đây à?”
“À… Nếu ở phòng tắm của Caesar nhỏ, vậy em phải nằm xuống mới hợp hoàn cảnh, ngoan, hạ eo xuống…”
*
Ba giờ chiều, phỏng vấn bắt đầu.
Lương Tư Triết đã hợp tác với tạp chí này nhiều năm, rất quen thuộc với phóng viên phỏng vấn.


Lần này phỏng vấn dựa trên hai bộ phim đoạt giải Kim Tượng, phóng viên chuyên về điện ảnh, vấn đề đưa ra đều rất chuyên nghiệp.
Sau khi kết thúc cuộc phỏng vấn kéo dài gần một tiếng, còn có một phần phỏng vấn video khá nhẹ nhàng.
Phóng viên đưa cho Lương Tư Triết xem bài báo “Ai có thể dựa vào tình yêu chiếm riêng núi Phú Sĩ” của tài khoản chính thức, hỏi xác minh những lời thoại trong “Lương sinh Chúc mộng” này có phải anh viết không.
“Là do tôi viết.” Lương Tư Triết cầm lấy nhìn lướt qua, anh chưa bao giờ tránh né vấn đề liên quan đến phim.
Phóng viên lại thử hỏi: “Bây giờ có rất nhiều người xem phim này, nói rằng anh có thái độ bi quan với tình yêu.

Cho nên Tư Triết à, tại sao lúc đó lại viết như thế? Anh nghĩ nó đại biểu cho quan niệm tình cảm của anh chăng?”
“Lúc viết lời thoại này chắc là tôi uống say rồi,” Lương Tư Triết nhìn vài lời thoại kia, cười một tiếng, “Có điều lúc đó vì không có được nên tôi mới khuyên mình, có lẽ có được cũng không tốt đến thế.”
Phóng viên sững sờ, lập tức nhận ra đây là cơ hội tốt để thu hoạch được tin tức bất ngờ, cô nhanh chóng đặt câu hỏi: “Có được mà anh nói đến là gì? Tình yêu lý tưởng của anh hay là người trước kia không có được?”
Lương Tư Triết hiếm khi phối hợp: “Cả hai.”
“Cho nên bây giờ sau khi có được rồi, anh nghĩ vài lời thoại này không đúng?”
“Không thể nói là đúng hay không, đó là suy nghĩ lúc đó, nhưng thú thật sau khi có được tôi mới nhận ra tình yêu thật sự sẽ khiến con người không cô đơn nữa, về phần những chuyện lông gà vỏ tỏi…” Lương Tư Triết nghĩ đến cảnh Tào Diệp bị Caesar nhỏ dính trứng khắp người rượt đuổi vào buổi trưa, cười một tiếng bảo, “Ngay cả đối phương tặng cho bạn lông gà đầy đất cũng rất đáng yêu… Đúng, thật sự rất đáng yêu, thậm chí cãi nhau với bạn cũng rất đáng yêu.”
Video này nhanh chóng được biên tập ra, được tạp chí truyền thông đăng tải riêng trên mạng – Lần đầu tiên Lương Tư Triết nói về đời sống tình cảm của mình, đây là tin tức bất ngờ ngàn năm khó gặp.
Sau khi video được công bố, không ngoài dự đoán nó lan truyền một cách nhanh chóng, trong mười năm làm diễn viên của Lương Tư Triết từng yêu đương mấy lần, nhưng không lần nào yêu đương rầm rộ như vậy, lại ngang nhiên khen đối phương đáng yêu với truyền thông, hình tượng bạc tình bạc nghĩa dường như sắp sụp đổ rồi.
Thế là những lời bàn tán trước đó liên quan đến việc Lương Tư Triết sẽ nhanh chóng chia tay lại đảo ngược, một tài khoản tình cảm VIP có mấy triệu fan chuyển tiếp video này, bình luận nói:
“Người nói không phải tình yêu đích thực rõ ràng bị mù rồi, tôi nói một cách trách nhiệm rằng, bây giờ Lương Tư Triết chẳng những có chân tình, mà còn đang trong giai đoạn tình yêu cuồng nhiệt.

Tình yêu cuồng nhiệt là gì, là cho dù đối phương không rửa mặt không đánh răng đồng thời không nói lý cãi nhau ba ngày ba đêm với anh ấy, sau khi làm lành, anh ấy vẫn cảm thấy đối phương đáng yêu.

(Trong một phút Lương Tư Triết đã nói đáng yêu ba lần, chỉ có thể chứng minh đối phương thật sự đáng yêu vô đối trong mắt anh ấy).
Đại Bạch chuyển tiếp liên kết của video vào trong nhóm: “@Tào Diệp, thật sự đáng yêu đến vậy?”
Có người cười to: “Ha ha ha ha ha xem ra Diệp Tử nằm dưới không chạy đi đâu được.”
Tào Diệp bấm mở video, sau khi xem xong tâm trạng phức tạp: Được thôi, bạn trai thiếu vốn từ vựng, cũng không thể chia tay vì chuyện này nhỉ?… Đáng yêu thì đáng yêu vậy.
*
Giữa tháng ba, “Mạn đà la” tổ chức buổi ra mắt phim.
Chiều ngày hôm đó, Lương Tư Triết gặp một đạo diễn, thảo luận về bộ phim tiếp theo, Tào Diệp cũng có mặt với tư cách là nhà đầu tư.

Sau khi kết thúc, họ lái xe đến rạp chiếu phim để tham gia buổi ra mắt phim “Mạn đà la”.
Một ngày trước Đinh Mão còn gửi tin nhắn cho Tào Diệp, hỏi Lương Tư Triết có thể có mặt không, Tào Diệp trả lời nói không chắc, cậu muốn cho Đinh Mão một bất ngờ.
Trên thực tế Lương Tư Triết đã đồng ý từ lâu, anh biết Tào Diệp rất để ý đến bộ phim này.

Tào Diệp cũng đã nói với anh, Đinh Mão là một thiên tài, nhưng thiên tài luôn hành xử hơi khác người.

Lúc ấy trước khi bấm máy, cậu đề nghị Đinh Mão dùng một, hai diễn viên chính nổi tiếng, để hậu kỳ có thể mở hàng thị trường, nhưng Đinh Mão không nghe, khăng khăng sử dụng những người bình thường chưa từng đóng phim được cậu ta tuyển chọn từ trước.
Sau khi thành phim, Tào Diệp lo lắng hơn, chất lượng phim này cao, kết cấu và cách biên tập đều khiến người kinh ngạc, nếu không thể đi vào tầm mắt của công chúng, vậy thực sự đáng tiếc.

Không phải tất cả thiên tài cuối cùng đều có thể trở thành Tào Tu Viễn.
Trong phòng chiếu chính số một có hơn trăm chỗ ngồi, tất cả đều là nhà phê bình điện ảnh trong nghề được bên đoàn phim mời đến, còn có bạn bè trong nghề được đoàn phim mời, lúc Tào Diệp và Lương Tư Triết xuất hiện, trong phòng đã ngồi gần đầy.

Họ tìm chỗ ngồi để lại sẵn, nghiêng người đi qua, Lương Tư Triết đội mũ lưỡi trai nhưng vẫn có nhiều người nhận ra anh, cũng may đều là người trong nghề, không đến mức gây nên náo loạn quá lớn.
Họ ngồi xuống chưa bao lâu thì ánh đèn trong phòng tối lại, ký hiệu đầu rồng của phim nhảy ra, phim bắt đầu chiếu.
Cả bộ phim dài bảy mươi lăm phút, tiết tấu chặt chẽ, kết cấu và logic rất mượt, hai mươi phút cuối biến chuyển ba lần, cao trào thay nhau lên xuống, tất cả mọi người trong phòng chiếu phim nín thở tập trung tinh thần.
Sau khi xem xong, Lương Tư Triết đã biết tại sao Tào Diệp để ý bộ phim này như vậy, Đinh Mão thật sự là một thiên tài, giàu sức tưởng tượng lại có can đảm mạo hiểm, khiến người khác rất khó tưởng tượng một bộ phim tội phạm gay cấn đầy màu đen và hài hước như vậy lại được sinh ra từ bàn tay của một sinh viên hai mươi mốt tuổi.
Sau khi phim kết thúc, trong phòng vang lên tràng pháo tay hơn một phút đồng hồ.
Nhóm sáng chế chính đi ra từ sau hậu trường gặp khán giả ở hiện trường.

Hàng sau vang lên tiếng huýt sáo liên tục, chắc là bạn học ở Học viện Điện ảnh của Đinh Mão, có người lớn tiếng hét: “Đinh Mão quá đỉnh!”
Dẫn chương trình đi ra kiểm soát hiện trường, sau đó mời mấy nhà phê bình điện ảnh và tiền bối trong nghề nói về quan điểm của họ đối với bộ phim.
Tào Diệp lấy điện thoại ra gửi tin nhắn: “Lương Tư Triết ở trong đây, lát nữa MC có thể cue(1).”
(1) Cue: Từ gốc chỉ lời nói bóng gió, ám chỉ đến người khác, ở đây chỉ hành động nhắc đến ai đó để camera quay đến họ
Gõ xong dòng chữ này, cậu đưa cho Lương Tư Triết xem, Lương Tư Triết cười, sau đó gật đầu, Tào Diệp nhấn gửi đi.
Mấy phút sau, dẫn chương trình trên sân khấu nói: “Hôm nay có một nhân vật lớn đã có mặt, trước đó không lâu vừa giành được giải ảnh đế Kim Tượng lần thứ hai,” Cô nói được nửa câu, những người sáng chế chính trên bục mặt mày ngạc nhiên, bắt đầu quay sang bàn tán xì xào với người bên cạnh, làm ra khẩu hình “Lương Tư Triết”, có người giơ tay che miệng để ngừa hét ra tiếng, dẫn chương trình nói tiếp, “Làm phiền nhân viên công tác đưa micro cho Lương Tư Triết.”
Trên sân khấu giống như đã thảo luận mấy giây đồng hồ, bỗng nhiên hét to không đều nhau: “Lương Tư Triết chúng em yêu anh…”
Có người hét tiếp: “Bọn em rất thích anh!”
Lại có người hét: “Hợp tác với anh là giấc mơ của bọn em!”
Đinh Mão giơ hai tay lên khép bên miệng, theo sát hét to một tiếng: “Sếp Tào bọn em cũng yêu anh!”
Người xem ở hàng phía trước đều quay đầu lại, họ nhìn thấy Lương Tư Triết và Tào Diệp ngồi cạnh nhau, Tào Diệp dựa lưng vào ghế hình như đang cười, vành mũ của Lương Tư Triết kéo xuống rất thấp, khiến người ta không rõ biểu cảm trên mặt anh, nhưng mơ hồ có thể nhìn ra anh cũng cười một tiếng, đồng thời quay đầu nói câu gì đó với Tào Diệp.
Trên sân khấu thổ lộ xong, người dẫn chương trình hỏi: “Tư Triết, sau khi xem hết phim anh có gì muốn nói không?”
Lương Tư Triết nhận lấy micro, không khí náo nhiệt vừa rồi trong khán phòng lắng lại, chờ anh phát biểu.
Lương Tư Triết cầm micro lên tiếng: “Trong phim có diễn viên quần chúng hơi giống tôi, là cảm giác của tôi sai chăng?”
Trong phòng vang lên một tràng cười, xem ra rất nhiều người đều chú ý đến.
Đinh Mão cầm micro, hơi xấu hổ nói: “Không phải không phải, bọn em thích anh quá, lại không mời được anh nên đành phải tìm một diễn viên quần chúng trông giống anh để bày tỏ sự tôn sùng, hy vọng không xúc phạm đến anh.”
“Tôi thích người có tài hoa, cho nên lần sau cậu có thể trực tiếp đến mời tôi.”
Xung quanh lập tức vang lên tiếng vỗ tay và tiếng nghị luận, Lương Tư Triết nói tiếp: “Tôi rất thích phim này, tôi nghĩ thị trường phim cần thử thách mạo hiểm như vậy, hơn nữa thử nghiệm này thành công.

Các cậu rất giỏi, ông chủ Tào cũng rất giỏi, chúc mừng.”
“Cảm ơn anh,” Đinh Mão trên sân khấu cúi đầu với Lương Tư Triết, “Hy vọng một ngày nào đó có thể hợp tác với anh.”
Ra khỏi rạp chiếu phim, Lương Tư Triết và Tào Diệp lái xe về nhà.
Đẩy cửa vào nhà, hai người cởi áo khoác, Tào Diệp đi vào phòng khách, đêm nay ánh trăng rất sáng, xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu lên sàn nhà, thế là cậu không bật đèn, cúi người bật loa lên.
Cậu đi đến trước cửa sổ sát đất, ngẩng đầu nhìn mặt trăng.
Lúc này Lương Tư Triết cũng đi tới, ôm lấy cậu từ phía sau.
Khúc nhạc violin chậm rãi phát ra, ánh trăng này khiến Tào Diệp chợt nghĩ đến cảnh cuối cùng trong “Hồng nam hồng nữ”, cậu nghiêng đầu nói: “Lương Tư Triết.”
“Hửm?”
“Anh còn nhớ điệu múa anh nhảy trong cảnh cuối của Hồng nam hồng nữ không?”
“Nhớ, em muốn học không?” Lương Tư Triết nói xong chân trái lùi lại, “Để anh dạy cho em, trước tiên bên trái lùi lại, sau đó là chân phải…”
Tào Diệp cúi đầu, bước chân theo Lương Tư Triết, bước nhảy rất đơn giản, mới đầu Tào Diệp còn không cẩn thận giẫm lên Lương Tư Triết, nhưng chỉ chớp mắt, cậu không cần cúi đầu đã có thể cùng bước với Lương Tư Triết.
Họ đi theo khúc đàn violin nhẹ nhàng, giẫm từng bước lên ánh trăng.
Tào Diệp nghiêng mặt sang, nhỏ giọng nói: “Buổi sáng em đến đoàn phim tham ban, đúng lúc gặp họ mua đạo cụ, em thó một cái còng tay về, định còng anh lại, anh thấy sao?”
Lương Tư Triết nói: “Chịch còng tay được đấy.”
“Anh biến đi…” Tào Diệp bị anh chọc cười, nói tiếp, “Là muốn còng anh lại, để sau này anh không đi quyến rũ người khác nữa.”
“Cũng được,” Lương Tư Triết giơ tay lên, vòng qua ngực Tào Diệp sờ yết hầu của cậu, “Còng tay đi, dù sao anh cũng là của em.”
“Không có chìa khóa, còng lại sẽ không tháo được.”
“Tùy em,” Lương Tư Triết khẽ cắn xương tai của cậu, “Anh là của em.”
Bước chân loạn nhịp, họ giẫm tùy ý, nhẹ nhàng lắc lư theo điệu nhạc.
Ngón giữa tay trái hơi lạnh, Lương Tư Triết biết, Tào Diệp đeo cho anh một chiếc nhẫn.

Sau khi đeo xong, Tào Diệp cúi đầu nhìn một cái, lại nói: “Lần này thó cái nhỏ, nếu anh thích, lần sau thó cái to hơn cho anh chơi chịch còng tay.”
Lương Tư Triết lật bàn tay, quan sát chiếc nhẫn bạch kim trên ngón giữa đang lấp lánh dưới ánh trăng: “Anh thích cái này hơn, cái của em thì sao? Anh còng cho em.”
Anh nhận lấy nhẫn, cầm tay Tào Diệp, chậm rãi đeo chiếc nhẫn vào ngón giữa của Tào Diệp, sau đó đan mười ngón tay với cậu, nghiêng mặt sang hôn Tào Diệp, nhỏ giọng nói: “Tào Diệp em thật sự rất đáng yêu.”
Lễ ra mắt phim “Mạn đà la” rất thành công, đêm nay, “Mạn đà la Lương Tư Triết” lên hot search.

Mặc dù ké fame của Lương Tư Triết, nhưng chỉ cần phim có thể được càng nhiều người biết đến vẫn là một chuyện tốt.
Ảnh Lương Tư Triết và Tào Diệp cùng xem phim ở hiện trường cũng bị đăng lên mạng, hai người trong ảnh thỉnh thoảng trò chuyện, vẻ mặt thoạt nhìn thả lỏng và tự nhiên.
Có người phát hiện trước đây không lâu Lương Tư Triết đã trở thành một trong các cổ đông của Lomond, đồng thời ảnh chụp màn hình đã được đăng lên mạng.
Bên dưới có bình luận nói: “Chả trách gần đây Lương Tư Triết luôn ở cùng Tào Diệp, hóa ra là quan hệ đối tác.”
Lại có cư dân mạng đăng một tấm ảnh chụp màn hình cổ đông của Vân Sơ Media, tên của Tào Diệp cũng thình lình xuất hiện: “Chắc chắn không chỉ là quan hệ đối tác, rõ ràng là quan hệ bạn đời cùng sở hữu tài sản… Cho nên chắc chắn là ở bên nhau rồi!”
Cách giải thích trên mạng khác nhau, có người đào ra so sánh lúc Lương Tư Triết đi thảm đỏ và lên nhận giải, nói rằng Lương Tư Triết và Tào Diệp bị nghi ngờ là thay đổi nơ trước khi bắt đầu lễ trao giải.

Còn có người đào ra ảnh chụp của Lương Tư Triết và người bạn bí ẩn, so sánh chi tiết, nói người bạn bí ẩn này rất có thể là Tào Diệp.
Tóm lại, gần như tất cả mọi người cảm thấy Lương Tư Triết và Tào Diệp đã ở bên nhau, nhưng lại không có chứng cứ rõ ràng chứng minh họ thật sự ở bên nhau.
Chỉ vài ngày sau, báo Tinh Bá lại phanh phui một scandal của Lương Tư Triết, nói là Lương Tư Triết và nữ diễn viên nào đó ngồi cùng bàn ăn cơm, động tác vô cùng mập mờ, nghi ngờ mối tình trước đó đã vỡ tan.
Trên thực tế đó là diễn viên mà Lương Tư Triết sẽ hợp tác trong bộ phim tiếp theo, lúc ấy Tào Diệp và đạo diễn cũng có mặt, nhưng góc độ quay chụp xảo trá, cứ thế chụp thành Lương Tư Triết và diễn viên nữ kia ăn cơm riêng với nhau.
Ảnh chụp này khiến Tào Diệp tức hộc máu.

Cậu không có mặt thì thôi, nhưng lúc đó cậu có mặt, paparazzi còn cố ý loại cậu ra ngoài, có ý gì đây hả? Chẳng xem nam chính cậu đây ra gì đúng không?
Ngày hôm sau Lương Tư Triết tham gia sự kiện, Hứa Vân Sơ đi cùng tham gia.
Từ sau khi Lương Tư Triết tuyên bố chuyện tình cảm trong giải Kim Tượng và khen Tào Diệp đáng yêu trong phỏng vấn, chỉ cần là sự kiện có màn phỏng vấn, Hứa Vân Sơ sẽ cố gắng đi theo Lương Tư Triết.

Gần đây khi nhận phỏng vấn Lương Tư Triết rất có phong cách lúc mới ra mắt, tùy hứng làm liều, nghĩ gì nói nấy, cô thực sự sợ ngày nào đó Lương Tư Triết ngang nhiên come out, đến lúc đó không dễ giải quyết đâu.

Tống Thanh Ngôn rõ ràng không quản được Lương Tư Triết, chỉ có lời nói của cô may ra còn ít tác dụng.
Trước khi sự kiện bắt đầu, Hứa Vân Sơ nói: “Lần này đừng trả lời vấn đề tình cảm nữa, chọn vấn đề liên quan đến phim để trả lời đi, đừng nói lung tung.”
Lương Tư Triết cũng không có ý định quá phô trương, đáp một tiếng “Được.”
Cuối sự kiện đã sắp xếp một buổi phỏng vấn của các truyền thông, rất nhiều phóng viên đều hỏi Lương Tư Triết bộ phim tiếp theo có tính toán gì, nghe đồn sẽ hợp tác với đạo diễn nào đó có thật không.

Lương Tư Triết trả lời từng vấn đề một, về phần trước đó Hứa Vân Sơ muốn anh giữ bí mật, anh cũng vòng qua như đã nói.
Buổi phỏng vấn kết thúc, Lương Tư Triết quay người đi đến hậu trường.

Có nhiều phóng viên đuổi theo, cố gắng hỏi anh vấn đề liên quan đến chuyện tình cảm, nhưng bước chân Lương Tư Triết không dừng lại, không có ý định trả lời.
Có người lớn tiếng hỏi sau lưng anh: “Lương Tư Triết, tôi là phóng viên của báo Tinh Bá, có tin đồn nói rằng gần đây tình cảm của anh và người yêu rạn nứt, anh có lời gì muốn nói về chuyện này không?”
Bước chân Lương Tư Triết khựng lại.
“Đừng để ý tới,” Hứa Vân Sơ bên cạnh anh nhỏ giọng nhắc nhở, “Cậu đã hứa với tôi hôm nay sẽ không nói lung tung.”
“Yên tâm.” Lương Tư Triết nói.
Anh nói như vậy, Hứa Vân Sơ đã yên tâm.
Nhưng Hứa Vân Sơ không ngờ, Lương Tư Triết thực sự không nói chuyện, anh chỉ quay lưng về phía ống kính, giơ cánh tay lên cao, dựng ngón giữa một cách phách lối ở sau lưng.
Trong thời gian ngắn, ánh mắt của tất cả mọi người đều tập trung vào tay trái của Lương Tư Triết.
Trên ngón giữa khớp xương rõ ràng là một chiếc nhẫn bạch kim sáng lấp lánh, trước đó không lâu Tào Diệp đã đeo nó lên cho anh.
Lương Tư Triết giơ ngón giữa này lên, sự im lặng mang nhiều ý nghĩa hơn là lời nói, anh không nói gì, nhưng những người có mặt đều biết anh muốn nói gì…
“Biến, chúng tôi đang yêu nhau cuồng nhiệt.”
Hoàn chính văn



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.