Mật Đạo Hoán Tình

Chương 74: Ân oán tình thù 1



Đàm Vũ lúc này cùng Đàm Dung và 3 người sát thủ cũng đi chung với nhóm Phương Vỹ. Hắn ta không lúc nào rời mắt khỏi Mộng Lâm, mà còn để ý rất kỹ những hành động của cô.

Đàm Vũ chợt nhận ra một sự thật, người con gái kia hoàn toàn không giống như mất trí hay bị bỏ bùa mê thuốc sai khiến gì, cô có ký ức, sống rất vui vẻ, và đặc biệt cô rất yêu tên Phương Vỹ kia. Hắn đang trầm tư suy nghĩ thì cửa động phía trước mở ra. Cả đám người của Bạch Gia nhìn thẳng vào chính diện.

Trên cao có chiếc ghế nguy nga tráng lệ, ngồi trên ghế đó là một người phụ nữ toát lên vẻ đầy quyền lực không thể xem thường. Người phụ nữ mĩm cười nhìn về hướng Phương Vỹ và Hắc Kiến Văn.

" Xem ra các con đều biết sự thật rồi đúng không..? haha.. Phương Vỹ đã rất lâu không gặp.. Con còn nhớ đến người dì này không? "

- " Nhớ.. đương nhiên tôi nhớ rồi... Hôm nay tôi đến đây để chấm dứt nổi nhớ mong dành cho bà đây.."

- " Tốt Tốt.. Nếu con có bản lĩnh đó "

Bà ta vừa nói vừa nhìn về hướng xa hơn, một người đàn ông nãy giờ vẫn không ngước mắt lên nhìn bà, vẫn uy thế đứng đó. Khúc Hạ đứng dậy tiến gần hơn. Người đàn ông im lặng đã lâu đôi mắt có mấy sợi chỉ đỏ như đang xúc động từ từ ngước lên:

" Khúc Hạ..!! Em vẫn khỏe chứ.. Tại sao lại thành ra thế này.."

Bạch Vương chầm chậm từng từng, đôi mắt sâu hun hút nhìn bà ta. Khúc Hạ chợt cảm thấy có một nỗi niềm, mọi cái đau trong quá khứ lại ùa về với bà. Bà đã ích kỷ, ganh tị với hạnh phúc vốn là của chị mình, mà ra tay giam cầm, hại chết chị ấy, cướp con của Lan Hạ và leo lên vị trí phu nhân của Hắc Tuyên.

Nhưng dù có gương mặt giống y đúc thì đã sao, trái tim người đàn ông kia cũng đã chết theo chị của bà. Khúc Hạ lại hận người đàn ông đó lần nữa, bà tìm đến người đàn ông khác hi vọng tìm được nơi chở che cho trái tim hận thù này. Ngô Tuấn Thành cùng bà lập lên kế hoạch trả thù Hắc Tuyên cướp hết thế lực.

" Em thật không muốn giải thích, nhưng riêng anh Bạch Vương, người bạn mà em tin tưởng nhất, em muốn anh tin em, đúng là em có giam cầm chị ấy, nhưng không muốn giết Lan Hạ, Lan Hạ mất là do sinh khó mà chết.."

Bạch Vương cúi đầu không nhìn bà mà nói. Đối với ông chỉ cần nhìn vào gương mặt kia nổi bi thương suốt bao nhiêu năm qua lại quay về, cơn sóng trong lòng không dập tắt xuống được.

" Em mau thả Hắc Tuyên ra trước khi quá muộn, anh sẽ nghĩ đến việc tha mạng cho em.."

- " Haha..!! Thả ông ta ra ư..!! Xin lỗi em không làm được, em muốn ông ta bị hành hạ đến chết không được sống cũng không xong.. Anh không nghĩ ông ta đáng như thế sao.."

Hắc Kiến Văn lúc này bàn tay nắm lại thật chặt, cánh tay nổi hết gân lên hét to:. truyện kiếm hiệp hay

" Người đáng chết phải là bà, vì lòng ích kỷ của bà mà hại mẹ tôi chị gái bà phải mất đi người mình yêu và chết trong đau khổ khi bị chính em gái mình âm mưu hãm hại.. Bà còn ngụy biện làm gì.."

- " Ta không ngụy biện, con muốn hận là việc của con, ở đây một là các người chết hai thì chúng ta cùng chết chung.. haha.."

- ---Phương Vỹ nhìn lên cổ tay của hắn từ nãy đến giờ mà không quan tâm cuộc trò chuyện ân oán tình thù giữa bọn họ. Hắn phát hiện tính hiệu người của hắn xung quanh đã bị tắt hết toàn bộ không liên lạc được. Thiết bị trên người hắn cũng vậy đang dần mất tính hiệu, chuyện này là sao, tại sao lại như thế.

Phương Vỹ đảo mắt vòng quanh phát hiện xung quanh đây được thiết kế bằng một loại đá hình thù rất lại trong kì kì quái quái. Phía sau Khúc Hạ một người đàn ông cực kỳ khôi ngô tuấn tú bước đến đỡ lấy bà ấy. Trong ánh mắt người đàn ông này khá sắc bén chen lẫn mùi tà khí nồng nặc, chắc hẳn không phải người tốt lành gì. Hắn chính là Ngô Tuấn Thành đứng đầu hội sát thủ giấu mặt trước giờ.

" ED tất cả đã xong chưa.."

- " Tôi đã vô hiệu hóa hết tính năng công nghệ, không ai trong đây có thể sử dụng đồ công nghệ được.."

- " Làm tốt lắm haha.. Công nghệ Bạch Gia hàng đầu ư, vào đây thì vô dụng hết nhé, nghe nói Bạch Công Tử tài cao vô đối, xem xem lần này cậu sẽ làm thế nào đây.."

Phương Vỹ vẫn giữ phong độ bình tĩnh vô thường của hắn. Hắn mĩm cười vỗ tay mấy cái ý giễu cợt nhìn về phía Ngô Tuấn Thành

" Có vẻ người tình của dì tôi đánh giá Bạch Gia chúng tôi quá thấp rồi đấy, vậy xin ngài hả chóng mắt mà chờ đợi kết cuộc tốt nhé "

- " Ngươi.." Ngô Tuấn Thành thấy vẻ đắc ý cùng lời lẽ châm biếm của Phương Vỹ mà tức giậ không nói nên lời.

Phương Vỹ cố ý nói hắn là người tình của dì chính là mục đích cho toàn bộ người ở đây biết họ có gian tình. Về lý về tình họ chẳng thể phản bác điều gì. Đây cũng như một cái tát đau đớn ngầm nhắm thẳng vào tên họ Ngô kia.

Phương Vỹ nhìn Ngô Tuấn Thành, hắn bước đến một bước hỏi to:

" Đừng dài dòng ở đây, tôi không có quá nhiều thời gian với các người, Tôi hỏi lại lần nữa Hắc Tuyên đang ở đâu..? "

- " Được..!! Bạch thiếu gia muốn biết tôi nào dám dấu, ED mở cửa hầm tối.."

Cửa hầm nhanh chóng được mở ra trước mắt mọi người. Hắc Tuyên trong bóng tối cũng dần hiện ra. Ông ta hai tay bị dây xích to khủng khiếp trói chặt, cả người ngâm trong một đầm nước, xung quanh có những tảng đá tròn tròn kết thành hình thù kì quái, giống như một mật mã, chỉ cần di chuyển sai một bước thì cả hai đều bỏ mạng. Đúng là bọn này quá thâm độc mà..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.