Mất Khống Chế - Lâm Song Thính Phong Quá

Chương 56



Hiện tại mỹ nhân đã ở trong ngực nên tâm tình cậu chủ nhỏ nhà Malfoy rất tốt, thực ra vừa nãy, lúc hôn xuống, trong lòng hắn không hề chắc chắn một tí nào, nói cách khác, hắn bị Astoria kích thích nên mới nhất thời kích động. Dù rằng một tuần trước, hắn đã bày ra hơn hai mươi lý do vì sao Harry phải yêu hắn....

Kết quả mọi chuyện tiến triển thuận lợi vượt quá sức tưởng tượng, Chúa Cứu Thế nào đó bị mình tập kích nhưng chỉ hừ hừ hai tiếng cho qua chuyện. Nhìn qua coi như đã tiếp nhận.

Mà sau khi cậu chủ nhỏ Malfoy uyển chuyển nói ra nghi vấn của mình thì, câu trả lời hắn nhận được là một tiếng cười nhạo khinh thường của quý ngài Chúa Cứu Thế.

"Nói như vậy hẳn em phải thấy chết không sờn phản kháng một lúc mới phù hợp với trong tưởng tượng của anh? Đã như vậy thì, như anh mong muốn, ngài Malfoy, tạm biệt." Harry nói xong liền chuẩn bị đứng lên, sau đó, không ngoài dự liệu bị lôi trở lại.

"Đừng tìm đánh, Potter." Draco dùng ngữ khí ôn nhu hoàn toàn khác với nội dung, thuận tiện hôn lên trán cậu một cái.

Harry bĩu môi, "Giỏi thì anh đánh em đi."

....

Kỳ thực không chỉ có mình Draco kinh ngạc, ngay cả chính Harry cũng rất kinh ngạc. Tuy rằng cậu đã từ từ tiếp nhận cái giả thiết mình và Draco là người yêu ở kiếp trước, nhưng không nghĩ tới Draco lại làm ra chuyện này. Hồi trước, thậm chí cậu còn không chắc chắn nghĩ rằng, lỡ kiếp này Draco không thích cậu nữa thì phải làm sao bây giờ, đặc biệt ngày hôm nay còn nhìn thấy cả Astoria, cậu không tránh được suy đoán xem Draco có thể đúng như trong trí nhớ của cậu, chọn Astoria làm bạn đời của hắn không.

Cũng may Draco đã không khiến cậu thất vọng, tuy rằng phương pháp có hơi quá mức nhiệt tình....

"Nhắc mới nhớ, chuyện về Astoria thì phải làm sao bây giờ?" Harry hỏi.

"Cái gì mà làm sao bây giờ," Draco phi thường nghiêm chỉnh trả lời, "Tôi cùng cô ta không có bất kỳ quan hệ gì."

Đồ lừa đảo. Harry thầm mắng ở trong lòng, sau đó hơi ngẩng đầu lên, cười ôn nhu vô hại, "Nhưng sao em lại nghe nói, cô gái đó là ứng cử viên cho chức con dâu ở trong lòng phu nhân Malfoy thế?"

"Pansy nói cho em biết?"

"Bắt lấy trọng điểm, ngài Malfoy. Ai nói mà chả được."

"Hoàn toàn không có chuyện đó, nếu tôi không đồng ý thì mẹ sẽ không ép buộc tôi, chẳng qua bà chỉ cảm thấy Astoria cũng không tệ lắm, nhưng cũng không phải không phải cô ta là không được," đáy mắt Draco hiện lên ý cười không có ý tốt, "Nhưng có lẽ thái độ của mẹ đã khiến cô ta ảo tưởng, hình như bản thân Astoria rất muốn lấy được vị trí phu nhân Malfoy. Có phải em nên cảm thấy có chút nguy hiểm không, phu nhân đích thực của tôi?"

"Đột nhiên em muốn đấm cho anh một cái, phu nhân Potter."

Draco cùng Harry – cặp đôi vừa mới ra lò này – cứ câu được câu không nã pháo vào nhau như vậy đến hơn một tiếng, phi thường phụ lòng bầu không khí yêu đương ngọt ngào. Nói cách khác, bọn họ căn bản không có khái niệm này, ngọt ngào, lãng mạn? Mấy cái đó có thể ăn được sao?

Nhưng mà kết cục hôm nay cũng miễn cưỡng xem như là đáng ăn mừng, vì Draco đã thành công khuyên Harry ngủ lại đây, còn nhiệm vụ thuyết phục cẩu cha đỡ đầu táo bạo nào đó thì sẽ được giao cho phu nhân Malfoy luôn chu đáo. Bà dùng khí thế hoàn toàn không cho cãi lại ra lệnh với cậu em họ của mình, trong nháy mắt, khi thả gương hai mặt xuống, bà đã trở mặt xong, mặt đầy từ ái hỏi Harry thích ăn gì.

(Editor: Đáng thương cho Sirius, bị phân biệt đối xử. Thấy chưa? Tôi đã nói là Narcissa rất thích Harry mà.)

Harry cảm thấy mình bị kinh hãi, sau đó thốt lên lại là mấy món Draco thích ăn. Sau khi phản ứng lại, cậu quả thực không dám nhìn tới vẻ mặt của Draco.

Draco ở bên cạnh rất không nể mặt nở nụ cười, có điều tốt xấu gì hắn vẫn tính là có lương tâm, báo cáo cho mẹ mình những món Harry thích.

Bởi vì hôm nay Lucius có việc không thể về, cho nên trên bàn dùng cơm cũng chỉ có ba người.

Lúc đầu, Harry còn hơi cảm thấy không được thoải mái, nhưng cũng may Narcissa từ trước đến giờ khá là ôn hòa (.... Ngoại trừ đối với cẩu cha đỡ đầu nào đó), bà hỏi thăm sinh hoạt trong trường của họ như thế nào, hoài niệm lúc mình còn đi học, vì thế, không khí cũng không tẻ ngắt.

"Năm đó, khi mẹ còn ở trong trường, có một lần tổ chức vũ hội Giáng Sinh, còn về phần tại sao lại tổ chức thì.... Được rồi, cái đó không quan trọng, quan trọng là lúc đó đã có người tỏ tình với Sievert," Narcissa chớp mắt mấy cái, hài lòng nhìn Harry và Draco đều tỏ vẻ khiếp sợ, sau đó lại ném thêm một quả bom nặng ký, "Là một bé trai. Tên là gì ấy nhỉ, mà sau này hình như cậu ta phải chuyển đến Trung Quốc định cư...."

Harry dùng mắt ra hiệu với Draco: Thật sự có việc này?

Draco: Làm sao tôi biết được.

"A, nhớ ra rồi, cậu ta tên là Alvin," ánh mắt Narcissa sáng ngời, nhưng còn có chút khổ não, "Nhưng mẹ lại không nhớ ra họ của cậu ta, có lẽ là một gia tộc không có danh tiếng gì."

Draco sầm mặt lại: "Bên trong học viện của tụi con cũng có người có tên này." Còn là một tên khốn không đáng yêu chút nào.

(Editor: Đừng nói với tôi là cậu còn ghen cái chuyện lúc trước đấy nhá?)

Harry:.... Đừng nói với tôi rằng đó chính là cái người mà tôi đang nghĩ tới đấy nhá. Rốt cuộc anh ta đã vào Hogwarts mấy lần rồi, làm như vậy là tính khiêu chiến trí nhớ của nhóm giáo sư đấy hả!

"Cô còn nhớ bộ dạng của người đó chứ?" Harry tận lực tỏ vẻ mình không bát quái gì đâu.

Narcissa nhớ lại, "Không nhớ rõ lắm, tóc đen, mắt xanh lam, nhưng trông không quá anh tuấn. Có điều làm độc dược vô cùng tốt, hầu như không hề kém cạnh Sievert." Bà khẳng định nói.

Vẻ mặt Harry hơi xoắn xuýt, cậu hầu như có thể khẳng định chính là anh ta. Nhưng mà, trông không quá anh tuấn – tên kia đã làm gì với mặt của mình vậy?

"Phản ứng của cha đỡ đầu là gì vậy?" Draco hỏi.

Vẻ mặt Narcissa nhất thời có chút vi diệu, "Lúc đó, Sievert bị chọc tức, trần nhà Đại Sảnh của chúng ta suýt chút nữa đã không còn. Nhưng mà mấy tháng sau, có người nói đã nhìn thấy hai người bọn họ hôn môi ở trong một phòng học trống."

Tay cắt đồ ngọt của Draco dừng một chút, còn Harry thì phát ra một tiếng hít vào cực kỳ rõ ràng.

"Nhưng đến học kỳ sau, tên kia đã chuyển trường, cho nên chuyện thật giả này không có cách nào kiểm chứng được." Narcissa khá là tiếc nuối nói.

Harry cảm thấy mí mắt của mình tựa hồ khắc chế không được, co rúm lại, cậu phi thường muốn nói cho phu nhân Malfoy, cô không cần dùng biểu tình tiếc nuối như vậy đâu, hai người bọn họ đã gương vỡ lại lành rồi. Còn bên kia, Draco vẫn bình tĩnh tiếp tục dùng đồ ngọt, nhưng trong lòng đang suy nghĩ, nếu để cha đỡ đầu biết chuyện này, không biết ông ấy có giết bọn họ diệt khẩu hay không.... Mẹ, mẹ có thật không phải là đang hố con trai với con dâu (?) của mình đấy chứ.

Tác giả có lời muốn nói: Gian tình của giáo sư bị lộ?

Liên quan đến ý kiến của một vài người cho rằng chương này tiến triển quá nhanh, tôi xin giải thích sơ sơ ở dưới, không phải lúc trước quan hệ của hai người đó luôn mờ ám đấy thôi, đó là đang bồi dưỡng tình cảm a! Tiểu Dra thì không cần phải nói, còn tiểu Har thì, kỳ thực cũng đã sớm yêu tiểu Dra, Tấm Gương Ảo Ảnh đã cho ra hai hình ảnh kia rồi mà còn không rõ sao! Lúc trước, cậu chỉ là đang tự lừa mình dối người mà thôi, nhưng sau chuyện của Andrea cùng với mấy mảnh ký ức bị vỡ kia, cậu cũng đã chầm chậm tiếp thu những chuyện lúc trước, trong đó bao gồm cả chuyện cậu từng yêu anh chàng Draco đẹp trai kia a.... Vì lẽ đó, Draco mới có thể thành công nhanh như vậy.

PS: Hôm qua tôi viết ít thịt như vậy cũng không tính có gì đó, hơn nữa đã kiên quyết chỉ viết ở phần cổ trở lên, thế mà vẫn bị mạng thẩm tra, bị dọa muốn chết luôn....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.