*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Loại con gái lẳng lơ, ham hố hư vinh như cô ta đáng để cậu làm vậy sao?” Anh ta nói với vẻ chỉ hận không thể rèn sắt thành thép.
Ánh mắt Lục Minh Hoa tối sầm, vẻ u ám nói, “Đó là vì Đào Nhiên có hiểu lầm với tôi, tôi tin rằng Đào Nhiên không phải là người như vậy.” “Thôi đi, trước kia còn bị đồn là được đại gia bao nuối kìa, ai biết thật giả thể nào, nhà có lỗ trống thì gió mới lùa vào
Còn nữa, tôi nghe nói Giám đốc nhà cậu thường xuyên gọi Đào Nhiên vào văn phòng, có lẽ nào hai người họ cũng...” Ngữ khí người đàn ông mập mờ, vẻ mặt không3hề có ý tốt
“Ầm!” Cửa nhà vệ sinh bên cạnh nặng nề mở ra, Cố Dương sầm mặt đi ra
Anh đến đưa túi xách cho Đào Nhiên, vừa đến đã vào vệ sinh, không ngờ lại nghe được một chuyện đặc sắc như thế.
Anh bước từng bước đến gần người đàn ông vừa nói lúc nãy, sắc mặt ngày càng u ám, nỗi tức giận trên người anh ngày càng bốc lên
Anh túm lấy cổ áo người đàn ông, “Người phụ nữ anh vừa nói là Đào Nhiên bộ phận Kỹ thuật của công ty các anh?”
Người đàn ông nuốt một ngụm nước miếng, “Đúng..
Đúng vậy.” Người đàn ông với tác phong mạnh mẽ trước mặt này rốt cuộc là ai? Lục Minh Hoa0phản ứng lại nhanh nhất, cau mày nói, “Anh này, mặc kệ anh là ai, anh làm thế này là định làm gì bạn tôi?”
“Thân là hai thằng đàn ông mà lại đi đặt điều về một người phụ nữ ở sau lưng, các cậu có còn là đàn ông không?” Quan trọng nhất là người bị đặt điều là người phụ nữ của anh
Trong lòng Cố Dương không nhịn được thương xót cô, nghe lời họ vừa nói thì tin đồn ấy không phải mới lan truyền bây giờ, mà là hẳn đã được một thời gian dài rồi
Vậy mà Đào Nhiên chưa từng kể với anh
Cô ngốc này, gặp phải chuyện như vậy tại sao không nói với anh mà lại âm5thầm chịu đựng
Cố Dương hơi híp mắt, nhất định đừng để anh biết được là ai dám ức hiếp vợ anh, bằng không anh tuyệt đối sẽ cho hắn biết hậu quả ra sao
“Tin đồn kia là do ai lan truyền?” Cố Dương lạnh lùng hỏi, không thèm để ý đến Lục Minh Hoa bên cạnh
Người đàn ông bị anh túm lấy áo trước ngực mà nhấc lên thoát khỏi sự hoảng sợ ban đầu, bắt đầu giãy giụa, nhưng một người đàn ông cao hơn một mét bảy là anh ta lại giống như một con gà yếu ớt trong tay Cố Dương vậy, càng giãy giụa thì càng bị túm chặt cổ áo, “Nói!”
“Tôi..
tôi không biết, chuyện này ở công ty đồn4ầm lên, tôi cũng chỉ nghe người khác nói, Đào Nhiên dám làm, bị người ta nói vài câu thì có sao đâu.”
Cố Dương thuận tay để túi xách Đào Nhiên lên bồn rửa tay, tung một cú vào mặt người đàn ông, Lục Minh Hoa ở bên cạnh lao đến khuyên can, kết quả cũng bị đánh hai cú.
“Nhiên Nhiên, mau, xảy ra chuyện rồi
Vị hôn phu nhà chị đến công ty đánh đồng nghiệp trong công ty rồi.” Tiểu Chu chạy vào văn phòng kéo Nhiên Nhiên dậy và nói.
Đào Nhiên cả kinh, chạy theo Tiểu Chu đến cửa nhà vệ sinh nam, ở đó đã có một đám người vây quanh
Cố Dương giẫm chân lên ngực Lục Minh Hoa, từ trên9cao nhìn xuống hắn, ánh mắt lạnh như băng, khuôn mặt ngày thường ôn hòa là thế mà giờ đây u ám, giữ dằn.
Vừa rồi anh vừa nghe rõ ràng từ miệng người đàn ông kia nói trong công ty, Lục Minh Họa thích Đào Nhiên, còn công khai thổ lộ, nhưng đã bị từ chối
Hơn nữa, trước mặt nhiều người còn bị cô hất thẳng ly nước vào mặt
Cố Dương lập tức hiểu ra tin đồn trong công ty bảy tám phần là do tên Lục Minh Hoa này truyền đi, nếu không với tính tình của Nhiên Nhiên, cô tuyệt đối sẽ không làm như vậy
Thế nên Cố Dương không nói nhiều lời, hung hăng tấn cho Lục Minh Hoa một trận.
Dám bắt nạt người phụ nữ của anh, đã được sự cho phép của anh chưa? Hơn nữa vì tỏ tình bị người ta từ chối bèn hắt nước bẩn, loại đàn ông như vậy thật không có phong độ, thật không đáng mặt đàn ông, anh không đánh hắn ta thì đánh ai.
Cố Dương đã từng luyện quyền, Lục Minh Hoa chỉ là một thanh niên tay trói gà không chặt, sao có thể là đối thủ của Cố Dương, cuối cùng hắn bị đánh đến nỗi mặt mũi bầm dập, may là Cố Dương đã cố ý khống chế lực rồi đó, bằng không bộ dạng Lục Minh Hoa sẽ không chỉ như bây giờ.
Có điểu Cố Dương cũng quá ranh mãnh, thấy chỗ nào đau thì đánh chỗ đó, nhưng không hề lưu lại vết thương tích nào trên da thịt, cho dù có đi kiểm định cũng khó mà kiểm định ra, duy chỉ có cái mặt là thảm nhất, đúng là bị đánh đến nỗi bố mẹ cũng không nhận ra.
“Cố Dương, anh làm gì vậy hả?” Đào Nhiên nhìn rõ tình hình, tức thì vội vàng la lên.
Cố Dương thấy Đào Nhiên thì thu chân về, kéo cô vào lòng, “Tôi nói cho cậu biết, Đào Nhiên là vợ tôi, sau này còn để tôi nghe thấy có người dựng chuyện về cô ấy, tôi nghe thấy lần nào liền đánh lần đấy.”
Nói xong, anh ôm Đào Nhiên đi thẳng một mạch dưới ánh mắt của đông đảo mọi người, chẳng thèm để ý ánh mắt của ai
Tiểu Chu nhìn qua Lục Minh Hoa bị đánh thành đầu lợn rồi lại nhìn bóng hình Cố Dương, hai mắt đầy sao, ngầu quá đi.
Lục Minh Hoa hầm hừ, thấy Cố Dương bỏ đi, bèn hét theo bóng hình của Cố Dương, “Tôi sẽ báo cảnh sát, tôi sẽ tố cáo anh.”
Cố Dương xoay người nhìn hắn ta với ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt như cười như không, “Tôi chờ.” Vừa khéo anh cũng muốn tìm đồng chí cảnh sát tâm tình về chuyện vợ anh bị người ta phỉ báng.
Sau khi rời đi thì Cố Dương liền gọi điện cho Cố Khải, trần thuật lại diễn biến sự việc, chuyện còn lại sẽ giao cho đoàn luật sư của Tập đoàn Cô Thị xử lý, đảm bảo không liên lụy đến anh, còn người làm tổn thương vợ anh cũng sẽ không được yên ổn
“Cố Dương, vừa rồi anh kích động quá, nếu như người ta đến đơn vị tố giác anh thì...” Đào Nhiên rất lo lắng, chuyện này nếu như bị lãnh đạo trong quân đội biết được, tiền đồ của Cố Dương sẽ...
Cố Dương dửng dưng, “Kẻ cặn bã như thế, anh mà không đánh thì thật có lỗi với bản thân quá
Em là vợ anh, bảo vệ em là trách nhiệm của anh
Có người dám ác ý làm tổn thương em, đánh một trận là còn nhẹ đấy
Hơn nữa anh cam đoan hắn không dám đến đơn vị tố giác anh.” Hừ, tố giác anh, trước tiên nên nghĩ xem làm sao để lấy lại sức mà biến khỏi thủ đô đi dã.
“Anh còn chưa xử lý em đâu đấy, em nói xem, em gặp phải chuyện lớn thế này mà cũng không nói với anh, mặc cho cái tên cặn bã đó bôi nhọ em.” Cố Dương vẻ u ám, nếu như hôm nay anh không vừa vặn gặp phải, nói không chừng cô còn phải chịu ấm ức bao lâu nữa.
“Chẳng qua là mấy lời đồn đại thôi, em cũng đâu có mất miếng thịt nào, để ý làm gì
Nhưng anh ấy, sau này không thể kích động như vậy nữa.” Cố Dương véo má cô, “Hừ, sau này học thông minh chút, sau lưng em cũng có ô dù đấy, phải biết cách cáo mượn oai hùm, hiểu chưa?”
Đào Nhiên dở khóc dở cười, “Anh như vậy là ý thế hiếp người.”
“Ỷ thế hiếp người thì sao, kẻ cặn bã giống như vậy anh cứ ức hiếp đấy
Hừ, dám bắt nạt VỢ anh, anh tẩn chết hắn.” Cố Dương một tay ôm lấy Đào Nhiên, “Vợ anh, anh còn không nỡ bắt nạt.” Anh nhìn cô tràn đầy yêu thương.
Đào Nhiên nhìn vào mắt anh, bỗng nhiên nói không ra lời, sống mũi có chút cay cay, đây là người đàn ông mà cô đã chọn, cô ôm lấy Cố Dương, “Cố Dương, em yêu anh.”
Cố Dương cười, “Cô ngốc, anh cũng yêu em.” Anh sẽ dùng cả phần đời còn lại của mình để yêu thương, bảo vệ người con gái trước mặt, không để cô phải chịu chút ấm ức nào, cho cô một cuộc sống hạnh phúc vô lo
Anh yêu em, cô ngốc của anh!