Mật Ngọt Hôn Nhân

Chương 846: Cố ý xa lánh (2)



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hành động này trong mắt một vài người chẳng khác nào xem công ty là một trò đùa

Chưa kể anh vừa về đã ngồi vào ghế Giám đốc, số người không phục rất nhiều

Chỉ có điều, anh đem về một hạng mục lớn từ Tập đoàn Phùng Thị, khiến cho rất nhiều người tuy trong lòng bất mãn nhưng cũng không dám thể hiện ra mặt.

Người vui nhất khi Bạch Tuấn Nam về công ty không ai khác chính là mẹ anh, Trương Tổ Tâm

Lúc trước, việc con trai rời khỏi công ty là chuyện khiến bà đau lòng nhất, khuyên thể nào cũng không nghe

Mấy năm nay bà vẫn luôn nghĩ đến con trai mình, không biết cứ đâu cứng cổ thế nào lại không3chịu nghe lời

Bây giờ thằng bé đã bằng lòng trở về, cho dù là vì điều gì thì bà vẫn rất vui vẻ.

“Tuấn Nam, hôm nay biểu hiện của con trong buổi họp ban Giám đốc rất tốt

Con không nhìn thấy sắc mặt của chú Hai và chú Ba con khó coi đến mức nào đâu.” Tâm trạng của Trương Tổ Tâm rất tốt

Những năm gần đây hai người em trai của chồng vẫn luôn uy hiếp đến quyền lực của bà

Nếu không nhờ bà vẫn luôn đề phòng bọn họ, thủ đoạn cũng đủ hung ác thì không chừng đã trúng kế rồi

Hôm nay nhìn thấy bọn họ bị con mình áp chế thì bảo sao tâm trạng của bà không tốt được chứ?

Vẻ mặt1của Bạch Tuấn Nam hờ hững

Đúng là anh đã rời khỏi công ty, nhưng không có nghĩa là anh hoàn toàn không biết gì về công ty cả

Kết quả ngày hôm nay cũng đã nằm trong dự liệu nên không có gì bất ngờ, vui vẻ cả

Bây giờ chỉ là mới bắt đầu mà thôi.

“Tuấn Nam, mẹ vẫn quên hỏi con

Sao lần này con lại nghĩ thông suốt mà trở về rồi?” Bạch Tuấn Nam cười khẽ, “Mẹ, con đồng ý trở về làm mẹ không vui sao?”

“Vui chứ, sao không vui được

Chưa kể con vừa về đã mang một bất ngờ lớn như vậy cho công ty, làm mẹ hận không thể mở champagne chúc mừng luôn ấy chứ! Đúng rồi, con và Phùng Thiển,3thiên kim Tập đoàn Phùng Thị có phải...” Bạch Tuấn Nam nhíu mày, “Phải gì cơ?”

“Các con không qua lại với nhau à?” Trương Tổ Tấm dứt khoát làm rõ

Hạng mục Phùng Thị lần này có được quá thuận lợi, chưa kể Phùng Thiện rõ ràng có ý với con trai mình

Bà không phản đối mối quan hệ thương mại này, chưa kể Phùng Thiển tuy còn trẻ tuổi nhưng thủ đoạn không tệ, rất xứng với con trai bà.

Bạch Tuấn Nam bật cười, “Mẹ, mẹ nghĩ nhiều rồi

Con và Phùng Thiển chỉ là quan hệ hợp tác đơn thuần.” Anh hơi ngừng lại rồi tiếp tục, “Con có cô gái mình yêu rồi, chỉ có điều không phải là Phùng Thiển”

Trương Tổ Tâm hứng thú,3“Ô, là con gái nhà nào thể: Trước giờ sao không thấy con nhắc đến.” Đứa con trai này của bà hệt như hòa thượng trong miếu, đã hai mươi lăm rồi mà chưa từng một lần yêu đương, bên cạnh lại không có lấy một người bạn gái

Lần này vì bà thấy anh cười nói nhẹ giọng với Phùng Thiển nên mới liên tưởng đến phương diện kia.

“Con và cô ấy vừa quen nhau chưa bao lâu, đợi qua một thời gian ngắn rồi nói sau.” Trương Tố Tâm cười, “Sao, con sợ mẹ hù người ta chạy mất à?”

“Đúng vậy

Cô ấy là tình đầu của con, đương nhiên con phải trân trọng rồi.” Bạch Tuấn Nam thuận theo lời nói của mẹ mình nhưng9vẫn không chịu nói tên đối phương nên Trương Tố Tâm cũng đành không hỏi đến nữa.

“Hạng mục với Phùng Thị lần này giao cho con toàn quyền xử lý

Con nhất định phải làm cho thật tốt, như thế thì sau này mẹ mới có thể giao nhiều sự vụ trong công ty hơn cho con.” Trương Tố Tâm lại nói về vấn đề công việc

Bạch Tuấn Nam gật đầu

Nếu đã quyết định trở về thì đương nhiên không thể thích làm gì thì làm như trước đây

“Mẹ, con có chuyện muốn thương lượng với mẹ.”

“Chuyện gì con nói đi.”

“Con muốn mẹ sang tên cho con hết những cổ phần mà ba cho con.” Cha anh qua đời khi anh còn rất nhỏ nên cổ phần đã được chuyển dưới tên của Trường Tố Tâm, cộng thêm số cổ phần bà vốn có nên mới trở thành cổ đông lớn nhất của công ty

Trước đó, khi anh còn ở công ty thì Trương Tổ Tâm sang tên một phần cổ phần cho anh nhưng bấy nhiêu hoàn toàn là không đủ

Anh muốn nắm toàn quyền cả công ty

Vẻ mặt của Trương Tố Tâm hơi hay đổi nhưng chỉ trong nháy mắt đã tự nhiên trở lại, “Sao đột nhiên lại nhắc đến chuyện này? Trước kia mẹ muốn cho con con còn từ chối.” “Lúc trước con còn nhỏ nên không quá quan tâm đến công ty

Bây giờ con đã quyết định trở về kế thừa sự nghiệp của ba, hơn nữa có rất nhiều người ý kiến với việc con trở về công ty lần này, cho dù con có lập được chút thành tích thì chắc hẳn bọn họ vẫn sẽ phản đối

Nhưng nếu con trở thành cổ đông lớn nhất của công ty, trở thành Chủ tịch tập đoàn thì đương nhiên làm việc cũng dễ hơn nhiều.”

Trương Tố Tâm bình tĩnh đánh giá con trai mình

Lần này nó trở về đúng là không còn như trước, “Tuấn Nam, chuyện này không vội

Con vừa trở về, tốt nhất là sau khi có thành tích rồi sẽ bàn lại chuyện này

Con là đứa con duy nhất của mẹ, những gì mẹ có bây giờ thì sau này đều là của con”

Bạch Tuấn Nam đã sớm biết chuyện này sẽ không dễ dàng nên khi nghe vậy cũng không có bất kỳ biểu cảm không vui nào, khóe miệng hơi cong, “Vậy thì cứ dựa theo lời mẹ, chờ sau khi kết thúc hạng mục này rồi nói.” Đến lúc đó anh tự có cách để bà đồng ý

Trước lúc đó anh cũng không vội.

“Mẹ, con đi ra ngoài trước.” Trương Tố Tâm gật đầu, chờ Bạch Tuấn Nam đi mới gọi điện thoại cho thư ký, “Giúp tôi điều tra xem dạo gần đây Tuấn Nam thường xuyên tiếp xúc với người phụ nữ nào, hoặc thường xuyên tiếp xúc với ai.” Một người sẽ không suy nghĩ thông suốt chỉ trong một đêm, nên Bạch Tuấn Nam thay đổi nhiều như vậy nhất định là có nguyên nhân

Trước kia con trai bà không thèm để ý đến danh lợi nhưng bây giờ bỗng nhiên lại muốn toàn bộ cổ phần trong tay bà, không ngoại trừ khả năng là bị người ta mê hoặc

Bạch Tuấn Nam rất hiểu rõ mẹ mình nên đương nhiên đã nghĩ đến việc này

Anh bảo vệ Phó Thư Nghệ rất kỹ, cho dù thư ký đi thăm dò thì cũng không tra được gì liên quan đến cô.

Bởi vì Bạch Tuấn Nam trở về Bạch Thị nên công việc rất bận rộn, thời gian ở bên Phó Thư Nghệ rất ít

Ngoại trừ việc mỗi ngày tâm sự trên WeChat hoặc vài phút gọi video thì đã hơn một tuần bọn họ chưa gặp nhau

Phó Thư Nghệ không phải người gây sự vô lý

Cô thông cảm cho sự vất vả của anh nên trước giờ không phàn nàn gì, ngày nào cũng thu xếp cuộc sống của mình rất tốt

“Thư Nghệ, cậu lại đến thư viện hả?” Lục Nhất Manh thấy Phó Thư Nghệ cầm sách đi ra cửa thì hỏi

Phó Thư Nghệ gật đầu, “Tớ muốn tra ít tư liệu nên đến thư viện cho tiện.” “Vậy tớ đi chung với cậu nhé, vừa lúc tớ cũng muốn viết luận văn.” Phó Thư Nghệ do dự hai giây rồi gật đầu, “Được.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.