Mật Ngọt Ướt Át

Chương 39-2: Rên rỉ phóng đãng đầy nhà 2



"Ưm..." Cô lại phát ra một tiếng ngâm khẽ, nụ hoa phấn hồng trước ngực bị cậu cắn mút, kích thích hai chuỗi điện lưu chạy dọc thân thể.

Khi bị ôm từ trên máy bay xuống dưới toàn thân cô vẫn chỉ mặc một cái quần chữ T, Yến Triết tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này để trêu chọc cô, ngón trỏ dài nhỏ của cậu mơn trớn vùng bụng bằng phẳng của cô, k nhẹ nhàng éo đai mỏng quần chữ T lên, kéo đến khi cánh hoa biến dạng rồi nóng lên.

"Hóa ra phụ nữ lại xinh đẹp như thế này, thật không hiểu vì sao trước kia em lại có thể thích anh cả được? Là vì không gặp được chị Sở Văn sao?" Nói xong, Yến Triết hơi chút dùng sức xả quần chữ T một chút, cúi đầu vừa thấy mảnh vải trước cửa huyệt sớm đã bị ngọc dịch của cô tẩm ướt đẫm.

Mộ Sở Văn hạ mí mắt không dám nhìn thẳng cậu, sợ cậu thấy ánh mắt bản thân đầy dục vọng, cô không biết đã xảy ra chuyện gì, chính là bị khiêu khích một chút, vậy mà lại trở nên ham muốn đầy mãnh liệt!

bắt đầu từ thời điểm nào mà cô lại trở nên dâm đãng như thế này? Đã thế người đàn ông này còn nhỏ tuổi hơn cô cũng có thể khơi mào tính dục của cô, chỉ vì lửa nóng của cậu áp trên người cô, chạm đến điểm mẫn cảm của cô.

"A ──" cô kêu một tiếng, không nghĩ tới cậu lại không hề báo trước liền chen vào bên trong, cô mẫn cảm cảm nhận được thứ vĩ đại của cậu còn thô một chút so với Yến Sở, đợi cậu chậm rãi xâm nhập dũng đạo của cô, cô dần dần cảm thấy bụng truyền đến một cỗ cảm giác đau nhức, giống như cự vật của cậu muốn chen vào tử cung của cô vậy, cô nhịn không được đau liền kêu lên.

"Anh cả anh hai có thể bắn trong chị, tôi cũng có thể cho chị." Yến Triết cười ngăn chặn hai chân cô khép lại, rút ra sau khi đăm phăm phăm như chặt củi, lại chậm rãi sáp nhập thẳng đến chỗ sâu nhất, mỗi lần tiến vào một tấc đều có thể cảm nhận được sự khít khao dũng đạo của cô đang co rút lại, tựa hồ như ngăn cản cậu xâm nhập, hoặc như là sợ hãi cậu rút ra.

"Á... Tôi... phía dưới... To quá! Tại sao cậu... Nhỏ hơn tôi... Lại... To như thế?" Cô khổ sở thừa nhận của cậu thô to quá mức, thể xác và tinh thần đều muốn phát điên, hi vọng có được càng nhiều thống khoái ma sát hơn nữa, liền không tự chủ được mà vặn vẹo vòng eo.

"Chỉ nhìn qua chị Sở Văn thôi cũng thật muốn chơi chị đến chết!" Yến Triết nhìn bộ dáng xấu hổ của cô nói, đem hai chân cô dơ lên cao gác lên hai vai, hướng cô mà dùng hết thể lựcđâm đi vào.

"A a a a..." Mộ Sở Văn theo động tác của cậu mà phát ra những âm thanh ngay cả bản thân cũng không từng muốn phát ra, căn phòng nhỏ phút chốc đều tràn ngập tiếng rên rỉ phóng đãng của cô.

Cô quên mất người đàn ông trẻ con này cũng là đệ nhất điền kinh của trường học, lấy thể lực cùng tốc độ của cậu tuyệt đối có thể đem cô thao đến hư, nhưng là ngoại trừ cậu ra còn có Yến Sở cùng Yến Minh...

Mộ Sở Văn đột nhiên xấu hổ vì vừa nghĩ tới hai ngườiđàn ông khác, giờ phút này rõ ràng đã có một người đàn ông tinh tráng đang áp trên người cô, vô cùng mãnh liệt đánh phá tiểu huyệt của cô, vậy mà cô cư nhiên còncó lòng tham muốn người đàn ông khác, chẳng lẽ cô đã dâm đãng đến mức không có thuốc chữa nữa sao?

Trong phòng nhỏ liên tục không ngừng truyền ra tiếng kêu của Mộ Sở Văn, khi thì cao vút, khi thì than nhẹ, thanh thanh lọt vào tai, quanh quẩn tại trong tâm.

Yến Minh thở dài một tiếng, xoay người tránh ra, bất đắc dĩ ném một câu nói: "Em đi chuẩn bị cơm trưa, một lát nữa Văn Văn nhất định sẽ cảm thấy đói."

"Chết tiệt!" Yến Sở nhìn bóng lưng lom lom của cậu, nhìn thoáng qua ánhmặt trời trên đỉnh đầu càng thêm chói mắt, khó chịu nói một câu.

Còn phải đợi bao lâu tài năng đến phiên hắn đây? Rõ ràng ở trên máy bay hắn đã hung hăng làm cô ngất đi rồi, tại sao hiện tại hắn lại muốn rồi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.