Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 202



Chương 202





Dọc đường, Thẩm Quân Hoa hỏi Lương Tiểu Ý: “Cậu muốn đi vòng quay mặt trời như thế, cậu chưa từng ngồi vòng quay mặt trời à?” Cô trêu đùa hỏi một câu, không ngờ lại nghe thấy Lương Tiểu Ý “Ừm” một tiếng.





Thấy người ngồi bên ghế phụ không nói gì, Thẩm Quân Hoa cũng không biết nói gì, một tay cô ấy ôm trán… Sao cô ấy lại có cảm giác, đầu mình hôm nay vô cùng đau chứ.





“Tiểu Bàn, cậu là người ngoài hành tinh à?” 27 tuổi đầu rồi, chưa từng ngồi vòng quay mặt trời… Cậu có còn là con gái không? Không… Là cậu vẫn đang sống trong tầng lớp cao nhất của loài linh trưởng trên trái đất sao?





“… Lạ lắm à?” Lương Tiểu Ý có chút chột dạ.





“Đương nhiên!” Thẩm Quân Hoa giống như đang nhìn động vật thời tiền sử: “Tiểu Bàn, tớ vô cùng nghi ngờ cậu, 27 năm qua cậu sống như thế nào vậy? Chưa từng đến công viên giải trí, chưa từng ngồi vòng quay mặt trời”





Lương Tiểu Ý mím chặt môi, cúi đầu không nói gì. Chẳng nhẽ cuộc sống lúc trước của cô vô cùng nhạt nhẽo sao?





Một lúc sau, bầu không khí trong xe trở nên vô cùng yên tĩnh, Thẩm Quân Hoa cũng không hỏi gì Lương Tiểu Ý nữa. Cô ấy thực sự không hiểu, một cô gái 27 tuổi, chưa từng đi bar, chưa từng đi đến công viên giải trí, thậm chí còn chưa từng ngồi vòng quay mặt trời… Cuộc sống như vậy vô vị và nhạt nhẽo đến mức nào chứ? Còn Tiểu Bàn, cô sống cuộc sống nhạt nhẽo như vậy, thực sự khiến người ta đau lòng.





Truyền thuyết về vòng quay mặt trời có rất nhiều, nhiều người nghe được rất nhiều phiên bản khác nhau, mặc dù mọi người đều có những ước mơ đẹp, họ chấp nhận những lời nói dối thiện ý, nhưng có rất ít người thực sự tin vào những truyền thuyết này.





Kì lạ là, sau khi Thẩm Quân Hoa nói ra truyền thuyết về vòng quay mặt trời, Tiểu Bàn lại vô cùng tin tưởng.





Rất nhanh hai người đã đến quảng trường trung tâm thành phố. Thẩm Quân Hoa đỗ xe. Lần này cô không hề cảm thấy mất mặt, cô vô cùng tự nhiên cầm tay Lương Tiểu Ý.





Đêm nay, một đêm tháng 9 năm 2015, Lương Tiểu Ý và Thẩm Quân Hoa, hai cô gái vô cùng khác nhau, đứng phía dưới vòng quay mặt trời ở quảng trường trung tâm thành phố, cùng nhau ngước lên nhìn vòng quay mặt trời đang sáng lập lòe.





“Đi thôi” Thẩm Quân Hoa kéo Lương Tiểu Ý ngồi vào vòng quay mặt trời, đây là lần đầu tiên trong 27 năm cuộc đời của Lương Tiếu Ý, có thể cũng sẽ là lần cuối cùng, cô ngồi vòng quay mặt trời.





Sau khi ngồi lên vòng quay mặt trời, nhìn theo chuyển động của vòng quay mặt trời, Lương Tiểu Ý ngạc nhiên phát hiện ra, thế giới đang dần phóng to dưới chân cô.





“Đại Bàn, đã lên đến đỉnh chưa?” Lương Tiểu Ý nắm cánh tay Thẩm Quân Hoa, căng thẳng hỏi.





“Tiểu Bàn, thả lỏng đi, từ lúc bắt đầu cậu đã hỏi bao nhiêu lần rồi. Chỉ là vòng quay mặt…”





“Đại Bàn, đây là lần đầu tiên tớ ngồi vòng quay mặt trời, đương, đương nhiên sẽ căng thẳng. Hơn nữa, tớ còn phải ước”





Thẩm Quân Hoa nhin Lương Tiểu Ý đang căng thắng, câu “chỉ là vòng quay mặt trời” cô không thể nói ra được.





Cô ấy thực sự không thể tưởng tượng được trước mặt cô đang là bạn học cấp ba của mình, thời gian 27 năm này, cô ấy đã sống như thế nào vậy?





Một tay Thẩm Quân Hoa đặt lên tay Lương Tiểu Ý, lúc này cô ấy mới phát hiện ra, tay Lương Tiểu Ý lạnh ngắt, lòng bàn †ay toàn là mồ hôi. Không hiểu tại sao, trái tim Thẩm Quân Hoa lúc này vô cùng khó chịu.





Cô ấy có rất nhiều điều muốn hỏi Lương Tiểu Ý.





“Tiểu Bàn.





“AI Đại Bàn! Có phải sắp lên đến đỉnh rồi không? Có phải tớ ước được rồi không? Tớ có nên chuẩn bị trước không?





Những câu hỏi kia, Thẩm Quân Hoa lại không thể nói ra khỏi miệng được.





Ví dụ như nói, trước khi tốt nghiệp, việc học hành quan trọng, Tiểu Bàn không có thời gian vui chơi, thì cô ấy có thể hiểu. Nhưng sau khi tốt nghiệp thì sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.