Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 308



Chương 308


Thậm chí có người còn gào lên: “Du học Mỹ về thì giỏi lắm sao? Mời cô cút về Mỹ!”


“Cút vê Mỹ!”


“Cút về Mỹ!”


… Trong nháy mắt, trước biệt thự Lý Ân trở nên sôi trào.


Ôn Tình Noãn buông mi mắt, ánh mắt hả hê liếc nhìn khuôn mặt tái nhợt không còn chút máu của Lương Tiểu Ý. Cô †a rất hài lòng với màn “giúp đỡ” của đám truyền thông hôm nay, thật ra cánh truyền thông cũng không ngốc, nếu như Ôn Tình Noãn không tỉnh lại, bọn họ cũng không dám chọc tới Lương Tiểu Ý.


Chỉ đơn giản là dựa vào cái tên Tô Lương Mặc này cũng không có ai ngốc nghếch tới gây chuyện với Lương Tiểu Ý.


Nhưng Ôn Tình Noãn tỉnh lại, nhà họ Ôn lập tức công bố việc kết hôn của Tô Lương Mặc và Ôn Tình Noãn. Người vừa mới tỉnh lại đã truyền tới tin tức cưới xin. Có thể thấy rằng cô cả nhà họ Ôn mới là người tổng giám đốc Tô Yêu. Còn Lương Tiểu Ý này chỉ là đồ bỏ đi.


Rõ ràng Ôn Tình Noãn- cô cả nhà họ Ôn mới sắp trở thành bà Tô chân chính, là báu vật trong tay cá sấu lớn trong nước- Tô Lương Mặc của tập đoàn Tô Thị.


Đối với việc nịnh nọt bà Tô tương lai, đám truyền thông tỏ ra rất vui mừng tham gia.


Bạn lớn lên từ bé với nhau, một người bị vây quanh giống như sao sáng bao quanh mặt trăng, một người lại bị cô lập, người người sỉ nhục… Lương Tiểu Ý dần dần hiểu ra, hôm này ì đi chăng nữa thì đám người này vì nịnh nọt Ôn Tình Noãn cũng sẽ đem mọi chuyện nói đen thành trắng mà trắng lại thành đen.


Vậy công bằng ở đâu chứ?


Lương Tiểu Ý đứng ở chỗ đó, cảm thấy có chút lạnh lẽo, hai tay khoanh lại ôm lấy nhau.


Bốn phía không ngừng vang lên những lời đổi trắng thay đen, đủ loại sỉ nhục mắng mỏ chất vấn, kết tội không cần bất kỳ bằng chứng nào… Cái xã hội khốn nạn này!


€ô lúc này giận đến mức không thể nói rõ thành lời!


Lương Tiểu Ý ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với khuôn mặt xinh đẹp vô tội, yếu đuối của Ôn Tình Noãn. Cô nhìn người được gọi là bạn vừa quen thuộc lại vừa xa lạ kia, nhìn thấy cả khóe môi cong lên đầy khiêu khích của cô ta.


“Mọi người cũng đừng trách Tiểu Ý, chẳng có ai là hoàn hảo cả, chúng ta đều có lúc phạm sai lầm…” Ôn Tình Noãn thấu hiểu khuyên nhủ, nhưng Lương Tiểu Ý lại có thể nhìn thấy vẻ khoe khoang chiến trắng trong ánh mắt khi cô ta liếc nhìn cô.


“Bùm!” một tiếng, Lương Tiểu Ý nghe thấy tiếng mạch máu nổ tung trong người mình một cách rõ ràng.


Máu nóng xông thẳng lên đầu, cô giận quá hóa cười.


“Chát!” một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên một cách nặng nề…. Bốn phía ngay lập tức trở nên yên tĩnh đến mức như có thể nghe thấy được tiếng kim rơi xuống đất. Mọi người quay đầu nhìn về phía phát ra âm thanh…


“Đúng vậy! Tôi chẳng phải thánh nhân! Cho nên nhìn thấy ả đàn bà đê tiện liền nhịn không được muốn đánh cô tai”


Lương Tiểu Ý bỗng nhiên nhấc tay lên rồi lại tát tiếp một cái, “Chát chát chát”, cô tát liền một phát bốn cái, cái sau so với cái trước càng vang, “Ôn Tình Noãn à Ôn Tình Noãn! Cô là người vô sỉ nhất mà tôi, không có người thứ hai! Cô nhớ cho kỹ, nhưng chuyện mà cô làm kia không phải là không có sơ hở, từ xưa đến giờ cô còn có thể giả vờ vô tội trước mặt mọi người chỉ bởi vì tôi không muốn tính toán với cô!”


Một tay Lương Tiểu Ý túm chặt lấy cổ áo sơ mi viền ren của Ôn Tình Noãn kéo cô ta đến trước mặt mình. Ôn Tình Noãn vừa mới bị đánh, sau lại bị Lương Tiểu Ý kéo một cái, nhất thời không kịp chú ý nên lảo đảo!


Cô ta vừa mới đứng vững.


“Chát chát!” Trên mặt lại lập tức ăn thêm hai cái tát nữa.


Lương Tiểu Ý vung thẳng tay tát xuống một cái rồi lại ngược tay tát tiếp một cái không ngừng! Cho dù đánh xong Ôn Tình Noãn phải đối diện với nguy hiểm ngập trời hay là cái khác thì sao chứ! Đánh xong rồi tính tiếp!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.