Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 402



Chương 402


“Tiểu Ý, nhìn này… chương trình giải trí này buồn cười quá”


Ngồi trước tivi, Thẩm Quân Hoa ôm gói khoai tây cùng Lương Tiểu Ý làm ổ trên ghế sofa xem chương trình giải trí. Cô ấy đẩy đẩy cánh tay của Lương Tiểu Ý nhưng đối phương không hề phản ứng lại.


“Tiểu Bàn, Tiểu Bàn?”


“Hả?” Thẩm Quân Hoa hò hét nửa ngày trời, Lương Tiểu Ý mới dùng ánh mắt mơ màng nhìn sang Thẩm Quân Hoa: “À, Đại Bàn à?… Cậu đến rồi à? Đến lúc nào thế?”


Tay Thầm Quân Hoa đang đưa miếng khoai tây vào miệng bỗng nhiên cứng đờ, cô ấy há hốc miệng: “Tiểu Bàn? Cậu… cậu làm sao thế?”


“Hử?” Lương Tiểu Ý nghiêng đầu, vẻ mặt ngơ ngác: “Quân Hoa, tớ rất khỏe mà”


Nhìn mặt Lương Tiểu Ý ngơ ngác, Thẩm Quân Hoa cảm giác có điều gì đó không đúng.


“À, Quân Hoa, tớ nói với cậu một chuyện này nhé.” Lương Tiểu Ý mỉm cười, giơ tay lấy một miếng khoai tây từ trong túi bim bim trên tay Thẩm Quân Hoa, đút vào miệng. Thẩm Quân Hoa nhìn nụ cười thiếu nữ tươi tắn của Lương Tiểu Ý, liền tiếp lời cô: “Có chuyện gì, cậu nói đi.”


“Tớ sắp về Mỹ rồi” Thẩm Quân Hoa ngồi nghe Lương Tiểu Ý nói một tràng: “Lần này, tớ đến để nói lời tạm biệt với cậu.


Quân Hoa, tớ chưa từng nói với cậu, ở Mỹ đã gặp một người bạn vô cùng quan trọng, anh ấy tên Savvy nhỉ? Savvy ấy à, đừng nhìn anh ấy lúc nào cũng hếch mặt lên trời, thực ra anh ấy tốt lắm, anh ấy đã giúp đỡ tớ rất nhiều chuyện. Lúc ở Mỹ, nếu không có anh ấy giúp đỡ tớ, chắc tớ đã không chống chọi được rồi. Nước Mỹ ấy à, thực ra vô cùng kỳ thị người Trung Quốc bọn mình. Lúc tớ mới đến, ngày nào tớ cũng bị bắt nạt, còn Savvy, anh ấy lại giúp tớ đánh đuổi bọn bắt nạt ấy đi. Mỗi lần tớ gặp nguy hiểm, anh ấy nhất định sẽ xông đến, đứng chắn trước mặt tớ.”


Thẩm Quân Hoa gật gật đầu. Càng lúc cô ấy càng cảm thấy ánh mắt của Lương Tiểu Ý có gì đó không đúng, nhưng nhất thời lại không thể nói ra, rốt cuộc điểm bất thường nằm ở chỗ nào.


“Quân Hoa, Savvy đối xử với tớ tốt như thế… Cậu nói xem, sau này tớ không thích Tô Lương Mặc nữa được không? Anh, anh ấy… sắp đính hôn với Ôn Tình Noãn rồi. Tớ biết tớ không nên tiếp tục thích anh ấy nữa”


Nhìn Lương Tiểu Ý buồn bã, Thẩm Quân Hoa vô cùng căng thẳng!


Cô ấy biết rồi! Cô ấy biết Lương Tiểu Ý có điểm nào không bình thường rồi!


Cô ấy đặt vội gói khoai tây xuống, nhanh chóng đứng dậy, xông về phía mấy người đàn ông trước mặt, xông đến chỗ Tô Lương Mặc nói: “Anh! Anh! Anh nhanh nhìn kìa!”


“Quân Hoa, cô bình tĩnh lại đã, sao thế?” Lục Trầm hỏi.


“Các anh nhanh nhìn kìa! Tiểu Ý có gì không bình thường!”


Tô Lương Mặc đã chạy vèo lên phòng khách, ánh mắt nôn nóng của anh nhìn thấy cô gái đang ngồi trên sofa vẫn bình thường không thiếu cái gì, anh thở phào một hơi… Thẩm Quân Hoa này kinh ngạc cái gì không biết?


Nhưng Thẩm Quân Hoa đã đuổi theo đến nơi, cô ấy kéo Tô Lương Mặc đến bên cạnh Lương Tiểu Ý.


“Tiểu Ý, Tiểu Ý?” Thẩm Quân Hoa gọi Lương Tiểu Ý hai câu, Lương Tiểu Ý đang cầm ví tiền, cô im lặng ngồi trên sofa ngây ngốc nhìn ví tiền.


“Hả?” Lương Tiểu Ý nghe thấy Thẩm Quân Hoa gọi mình, cô quay đầu sang nhìn, đập vào mắt cô là bóng dáng cao lớn, hai gò má Lương Tiểu Ý bỗng nhiên đỏ bừng, cô lảo đảo chạy ra phía sau Thẩm Quân Hoa, ghé sát vào tai Thẩm Quân Hoa nói nhỏ: “Đại Bàn, sao anh ấy lại ở đây?” Sau đó cô quay ngang quay dọc tìm kiếm bóng dáng ai đó, “Ý?” một tiếng, cô quay sang Tô Lương Mặc hỏi: “Anh Tô, sao anh lại đến đây một mình? Tình Noãn đâu?”


Tô Lương Mặc giống như sét đánh ngang tai, Lục Trâm và Hứa Thần Nhất vừa đến nơi, đúng lúc nghe thấy câu hỏi này của Lương Tiểu Ý.


“Em nói cái gì thế!” Tô Lương Mặc không bình tĩnh được nữa, tay anh siết chặt tay cô: “Lương Tiểu Ý, em vừa nói cái gì?”


“Anh Tô, anh bỏ tôi ra đã, anh như thế sẽ khiến người ta hiểu lầm đấy. Nếu để Tình Noãn nhìn thấy, cô ấy hiểu lầm thì phải làm thế nào?” Tay Lương Tiểu Ý bị anh nắm chặt vô cùng đau đớn, cô chau mày nói. Cô ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, tìm kiếm bóng dáng của Ôn Tình Noãn, sau đó… “Ý? Đây là đâu?” Cô quay sang hỏi Thẩm Quân Hoa: “Đại Bàn, sao tớ lại ở đây?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.