Mật Sủng Sau Cưới: Lão Công Thật Cao Lạnh

Chương 613



Chương 613


Cậu không phải ông trời, sao biết được sự sắp đặt cuối cùng của số phận? Nếu, tớ nói nếu như… cậu để cô ấy đi, bên cạnh cô ấy xuất hiện sự tồn tại của một người đàn ông khác…”


“Vậy tớ sẽ chúc phúc cho cô ấy, chúc cô ấy mãi mãi hạnh phúc” Đôi mắt của Tô Lương Mặc khẽ dao động, cắt ngang lời Lục Trầm, nói.


Lục Trầm thực sự tức giận đến bật cười.


Bạn nói xem, một người đàn ông thông minh như vậy, sao nói đến chuyện tình cảm lại ngốc nghếch đến thế, tại sao gặp Lương Tiểu Ý liền trở nên ngu ngốc như thế?


“Mẹ kiếp, tên ngốc này!” Lục Trầm bật cười ha ha, hôm nay anh ta có gan dám mắng Tô Lương Mặc. Nếu như là một ngày bình thường khác, Lục Trầm quả thực không dám. Nhưng tên ngốc Tô Lương Mặc này, thực sự đã khiến Lục Trầm quên mất người trước mặt anh ta là Tô Lương Mặc tiếng tăm lừng lẫy.


Lục Trầm lại gầm lên: “Chúc phúc con mẹ cậu đó! Tô Lương Mặc, tớ hỏi cậu, nếu người đàn ông đó thay lòng đổi dạ thì sao?”


“Không bao giờ, Tiểu Ý tốt như vậy”


Nhìn khuôn mặt chắc chắn của Tô Lương Mặc, Lục Trầm khẽ mắng thầm.


“Cậu nghĩ Tiểu Ý rất tốt, cậu sẽ không bao giờ thay lòng đổi dạ, nhưng người khác thì sao? Cậu có thể bảo đảm không?” Lục Trầm lớn tiếng: có thể bảo đảm cậu để cô ấy đi, sau này chắc chắn cô ấy sẽ hạnh phúc không? Người đàn ông đó sẽ mãi mãi đối tốt với Lương Tiểu Ý không? Tô Lương Mặc, cậu để Lương Tiểu Ý bên cạnh, chí ít có thể bảo đảm cả đời này cậu sẽ đối xử tốt với cô ấy! Chí ít có thể bảo đảm cả đời này cô ấy sẽ không phải chịu uất ức! Cậu để cô ấy đi, tương lai không ai dám nói chắc!”


Người đàn ông trên giường giống như bị sét đánh ngang tai, anh bắt đầu tỉnh ngộ. Những lời nói của Lục Trầm đã vén đám mây mù trong lòng anh, khiến anh thức tỉnh!


Nhìn dáng vẻ sững sờ của Tô Lương Mặc, Lục Trầm tiếp tục nói: “Hơn nữa, cậu tình nguyện để con cậu gọi người đàn ông khác là cha sao?”


“Không được!” Tô Lương Mặc nhảy dựng lên như bị kim đâm, tức giận nói: “Con trai của Tô Lương Mặc này, sao có thể gọi người khác là cha?”


“Sau này Lương Tiểu Ý tái hôn, chồng cô ấy không phải cậu, người đàn ông đó sẽ hôn Lương Tiểu Ý một cách ngọt ngào, sẽ dùng tay chạm vào cơ thể Lương Tiểu Ý, vuốt ve từng tấc da tấc thịt của cô ấy. Anh ta sẽ dùng bản năng của mình để chiếm hữu Lương Tiểu Ý…”


“Mẹ kiếp! Không được! Không thể được!”


Lục Trầm không kiêng nể gì trợn mắt khinh thường… Bây giờ thì hối hận rồi à? Không thoải mái à? Thế lúc trước cậu đã làm gì? Nói đến đây, Lục Trầm nhìn Tô Lương Mặc giống như đang nhìn một con quái vật, đánh giá anh một vòng… Không phải cậu ngây thơ nghĩ rằng, cậu buông bỏ Lương Tiểu Ý, nếu như Lương Tiểu Ý kết hôn, chồng cô ấy sẽ không động vào cơ thể cô ấy à?


Nếu thực sự là như thế…


Mẹ kiếp!


Lục Trầm líu lưỡi, anh ta bị suy nghĩ trong đầu mình dọa sợ. Nếu thực sự là như thế, khụ khụ khụ… Tô Lương Mặc, có phải cậu quá ngây thơ rồi không?


“Đưa điện thoại cho tớ” Tô Lương Mặc nói.


Lục Trầm đi lấy điện thoại, đưa cho Tô Lương Mặc. Tô Lương Mặc vội vã nhận điện thoại. Lục Trâm mắt sắc lẹm nhìn cánh tay đang cắm kim truyền của Tô Lương Mặc.


Mặt Lục Trầm biến sắc, lúc nãy anh ta không chú ý đến, lúc Tô Lương Mặc kích động đấm xuống giường, một tay anh còn đang cắm kim truyền nước.


“Nhanh đưa đây” Tô Lương Mặc định cướp điện thoại.


“Cậu đừng động đậy” Mặt Lục Trầm biến sắc: “Tay cậu chảy máu rồi, đừng động đậy, tớ bấm chuông..”


Anh ta còn chưa nói xong, thì liền thấy Tô Lương Mặc dùng một tay rút kim ra: “Bây giờ không sao rồi. Đưa điện thoại cho tớ”


Vừa nói, anh vừa cướp điện thoại trong tay Lục Trâm. Lục Trầm thấy Tô Lương Mặc rút kim truyền vứt xuống đất, anh ta kinh ngạc đến ngây ngốc, nhân lúc Lục Trầm không chú ý, Tô Lương Mặc liền cướp lấy điện thoại trong tay anh ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.