Mật Thất Khốn Cá Lội

Quyển 1 - Chương 37



Edit: Minh Minh

Vòng mười sáu đội, ác liệt hơn nhiều so với tưởng tượng của cô.

Trong lúc thi đấu, cô thấy Tiểu Mễ gần đó nhiều lúc còn lau vệt mồ hôi. Nhưng Hoạt Thê và Inin liên thủ bắn phá thực sự quá âm hiểm, đúng, là âm hiểm, không chỉ hoàn thành nhiệm vụ “làm cho RAP nhớ kĩ chiến trường online của SP là thế nào” mà còn tăng cường vị thế, trận đấu này, trở thành một trong những màn trình diễn tuyệt vời ở tuần lễ thi đấu thế giới lần này.

Năm người này rõ ràng có thể kết thúc cuộc tranh tài từ sớm, thế nhưng, lại chỉ vây đánh, dùng thủ pháp chậm nhất mài sạch máu của đối phương.

Đơn giản chính là…

Hành hạ người ta…

Ngải Tình không nhịn được bật cười, đám người này đúng là có thù tất báo.

Nghiêm túc mà nói thì, ân oán của SP với RAP chẳng liên quan gì đến bọn họ. Tất nhiên, lại càng không liên quan gì đến cô, cô mới gia nhập SP một năm, mà ẩn tình trong cuộc tranh tài kia đã xảy ra từ ba năm trước.

Nhưng chắc chắn cô là một đội trưởng đạt tiêu chuẩn, vận động nâng cao sĩ khí của đội viên mình nhờ chuyện này… Đơn giản, ngay cả cô cũng phải bội phục bản thân mình.

Sau khi kết thúc vòng tứ kết, bốn đội chiến thắng vào vòng trong bước lên sân khấu, xếp thành một hàng chụp hình nhóm làm kỉ niệm, Inin lại kích động làm rơi mất “hạt đậu vàng”…Thế là kết thúc lần chụp ảnh này, 5 người ở đội hình ra quân đầu tiên của SP tạo thành một bức tranh kì lạ như thế này:

Inin không ngừng lấy tay áo xoa mắt, còn All, có lẽ thấy quá mất mặt, thô bạo nhấc chân muốn đá mông cậu ta, may mắn Hoạt Thê nhanh tay, ôm Inin vào trong ngực, cười híp mắt cùng với Following, hai ông tướng một trái một phải hợp lại trêu chọc quỷ mít ướt. Lương thiện nhất là Tiểu Mễ đứng sau lưng bốn người, chỉ biết thở dài lắc đầu…

“Này, nhanh lau sạch đi, đừng dùng tay áo nữa.” Ngải Tình nhân lúc cậu ta bước xuống đài, lấy khăn tay từ trong balo đưa cho cậu, cười cười.

“Cảm ơn…” Mũi Inin đỏ ửng, nhận lấy khăn tay.

Cậu bạn nhỏ không cảm thấy xấu hổ mà ngược lại, người xấu hổ lại là cô.

“Không khóc, không khóc nhé,” Ngải Tình sờ sờ đầu Inin, không nhịn được lại cười, tranh thủ thời gian, lấy cớ chạy đi, “Tôi đi lấy gì cho cậu uống nhé.”

Chỗ này đồ uống miễn phí, chỉ dành cho vận động viên.

Ngải Tình đứng trước một dãy tủ lạnh, đang nghĩ nên chọn Coca Cola hay là sữa chuối đặc sản Hàn Quốc.

Ở xa xa, có người gọi tên cô.

Nhìn sang, là đám người K&K vừa lọt vào vòng tứ kết, người lớn tiếng gọi cô là 97. Cô cầm cái giỏ, sau khi lấy một đống sữa chuối thì đi thẳng qua đó, nhận ra bầu không khí ở đây có chút đặc biệt.

Hoàn toàn không có vẻ mặt vui sướng khi thắng cuộc.

Grunt cúi đầu, lấy ra một mảnh khăn màu trắng nhẹ nhàng lau mắt kính, không nhanh không chậm, có vẻ tâm trạng không được cho tốt lắm. Dt thấy Ngải Tình đi tới, duỗi tay ra, nhận lấy đồ uống trong giỏ của cô, tạm thời dừng chân ở đây. Mà hai đội viên còn lại, hiển nhiên là vì hai người chủ lực của đội không lên tiếng nên cũng không cười đùa gì, phối hợp uống nước.

Hết chương 1.37

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.