Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 15: Nữ Chủ Hoàng Hân Nhạc Đồng





Hoàng Hân không nghĩ tới thái độ của Tần Hiểu Nguyệt đối với cô thay đổi, thời gian rảnh cô vẫn luôn làm thêm, căn bản không biết chuyện Tần Hiểu Nguyệt mất trí nhớ, mà cô cái này thủy tượng giả căn bản không ở trạng thái bên trong.

“Nguyệt Nguyệt, mình đã chiếm vị trí tốt cho cậu.

” Thanh âm Hoàng Hân có chút ủy khuất.

Dẫn tới bạn học chung quanh đều nhìn về phía cô, lúc này, một nữ sinh thực MAN mở miệng nói, “Hoàng Hân, Tần Hiểu Nguyệt đã bị cô làm hại mất trí nhớ, cô vẫn là cách xa cô ấy một chút đi, tôi cảm thấy cô giống như một tai tinh.



“Nhạc Đồng, cậu không biết chuyện gì đi? Sao lại nói tôi hại Tần Hiểu Nguyệt mất trí nhớ? Tôi căn bản không có hại cậu ấy được không? Cái gì mà Nguyệt Nguyệt mất trí nhớ?” Hoàng Hân dường như là vừa mới phản ứng lại, cô có chút buồn bực, lần này có phải là quá mức hay không? Mất trí nhớ, vậy quan hệ trước kia không phải là uổng phí sao?
Tần Hiểu Nguyệt giống như căn bản không biết các cô đang nói đến chính là mình, lẳng lặng mà ngồi ở vị trí của mình, lấy sách trong ba lô ra, những quyển sách này đều là anh trai giúp mình cất vào.

Sách là sách hệ tài chính, cô xem không hiểu mấy thứ này, điều này làm cho nàng có chút buồn bực, lúc trước cô học chính là điện ảnh biểu diễn, tài chính này cùng cô căn bản không có liên quan a.

Tuy rằng anh trai nói qua không cần sốt ruột, nhưng Tần Hiểu Nguyệt biết nếu mình thật sự dốt đặc cán mai, thực dễ dàng khiến người nhà hoài nghi.

Rốt cuộc cho dù là người mất trí nhớ, những tri thức đó cũng đã cất ở trong não.

Tần Hiểu Nguyệt ngồi ở chỗ ngồi lẳng lặng mà xem sách.

Lúc này, Nhạc Đồng ngồi xuống bên cạnh cô.

Bạn học chung quanh còn đang thảo luận, “Các cậu có chú ý tới không, làn da Tần Hiểu Nguyệt hiện tại trở nên thật tốt, chẳng lẽ là té ngã được đến chỗ tốt?”
“Rất có khả năng a, hiện tại tôi thấy Tần Hiểu Nguyệt càng ngày càng xinh đẹp, e rằng Giáng Trần càng thích cậu ấy hơn.


“Đúng vậy! Tôi đoán hôm nay học xong, Giáng Trần khẳng định sẽ đến tìm Tần Hiểu Nguyệt.



Mọi người nói làm Hoàng Hân nhịn không được âm thầm mà nắm chặt nắm tay, Giáng Trần, vì cái gì hắn lại không thích mình? Chẳng lẽ mình lớn lên không xinh đẹp sao? Hoàng Hân cúi đầu, người khác cũng không chú ý tới biểu tình của cô ta.

Lúc này, Nhạc Đồng mở miệng hỏi, “Hiểu Nguyệt, cậu không có việc gì chứ?” Cô thật sự thực lo lắng cho Tần Hiểu Nguyệt.

Tần Hiểu Nguyệt cùng Nhạc Đồng ngay từ đầu quan hệ khá tốt, nhưng bởi vì Hoàng Hân ở sau lưng quấn lấy Tần Hiểu Nguyệt, Nhạc Đồng mới cùng Tần Hiểu Nguyệt quan hệ xa cách, nhưng Nhạc Đồng vẫn là thực quan tâm người bạn tốt đã xa cách này.

“Trừ bỏ mất ký ức, cái khác cũng không có việc gì, Nhạc Đồng, cảm ơn cậu!” Tần Hiểu Nguyệt mỉm cười nói.

“Ký ức chậm rãi tìm trở về là được, chỉ cần thân thể không thành vấn đề là được.

” Nhạc Đồng thở dài một hơi nhẹ nhõm, cô vẫn luôn cảm thấy Hoàng Hân kia không có ý tốt, cô biết Hoàng Hân thực thích Giáng Trần, mà Giáng Trần thích lại là Hiểu Nguyệt.

“Ân.

” Tần Hiểu Nguyệt gật gật đầu.

“Có cái gì không hiểu có thể hỏi mình.


” Tuy rằng Nhạc Đồng bình thường thực MAN, nhưng thành tích học tập vẫn là thực tốt.

“Ân, có vấn đề tớ sẽ hỏi cậu.

” Tần Hiểu Nguyệt gật gật đầu, cô thật sự rất có vấn đề a, loại sách tài chính này làm cô đau đầu a.

Còn có năm phút là phải vào học, lúc này, có một người thở hồng hộc mà chạy vào trong phòng học của bọn họ, người tới sau khi nhìn thấy Tần Hiểu Nguyệt, liền trực tiếp chạy tới trước mặt cô, hắn ăn mặc một thân âu phục trắng tinh, xinh đẹp, trên mặt tràn đầy ấm áp mỉm cười, “Nguyệt Nhi, em hôm nay đi học?”
“Chào anh, anh là?” Tần Hiểu Nguyệt không biết soái ca trước mắt là vị nào? Không phải là nam chủ Giáng Trần chứ?
“Em mất trí nhớ, đã quên mất anh, anh tên Giáng Trần, chúng ta một lần nữa làm quen một chút.

” Giáng Trần vươn tay hướng tới Tần Hiểu Nguyệt.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.