Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 59





Yến tiệc kết thúc, Tần Hiểu Đông cùng các bạn bè tạm biệt, Tần Hiểu Nguyệt ở trong góc lẳng lặng mà ngồi.

Lúc này, Hoa Nhã đi tới chỗ cô, “Cuối cùng tìm thấy cô, tôi nói cô vẫn luôn trốn ở góc phòng, có phải bởi vì làm chuyện trái với lương tâm hay không?”
Tần Hiểu Nguyệt nhìn xung quanh cũng không có người nào khác, trực tiếp mở miệng, “Bà là chó điên sao? Nơi nơi loạn cắn người”
Hoa Nhã vừa nghe Tần Hiểu Nguyệt nói, lập tức nổi giận, “Họ Tần, ngày hôm qua cô phá hư cảm tình của tôi cùng người nhà tôi, hôm nay lại còn mắng tôi, cô rốt cuộc muốn thế nào?”
Thanh âm Hoa Nhã quá lớn, ở nơi xa An Bình cũng nghe được, lúc bà nhìn thấy người Hoa Nhã khi dễ là cháu gái ngoại mình, chạy thẳng đến bên này.

“Hoa Nhã, tôi đã cảnh cáo cô một lần, không được khi dễ Nguyệt Nhi!” An Bình còn chưa có đến, thanh âm cũng đã tới rồi.


Tần Hiểu Đông cũng thấy được tình huống em gái, đặc biệt là Hoa Nhã xoa eo chỉ vào em gái cái loại cảm giác này làm anh thực không thoải mái.

Thời điểm anh còn chưa đi đến trước mặt, Hoa Nhã liền trực tiếp bị người nhắc tới, ném sang một bên.

“Anh là ai?” Hoa Nhã ngã trên mặt đất, líc nhìn thấy người trước mắt, nháy mắt liền bị mê hoặc, cô ta cảm giác mình đối với người nam nhân trước mắt này là vừa gặp đã yêu, thanh âm nháy mắt thay đổi, “Anh lớn lên thật soái, quả thực cùng nam thần trong lòng tôi giống nhau như đúc.


Lúc này, Tần Hiểu Nguyệt đã bị nam nhân ôm vào trong lòng ngực, “Nha đầu, em thật không ngoan, sao có thể chạy trốn, làm hại anh phải tìm.


Tần Hiểu Nguyệt nhìn thấy người nam nhân này xuất hiện, đã có chút cứng lại rồi, nam nhân yêu nghiệt này đúng là Tiêu Thần.

“Anh buông tôi ra.

” Tần Hiểu Nguyệt nói.

“Không buông.

” Tiêu Thần thực kiên định mà ôm Tần Hiểu Nguyệt.


Lúc này, Tần Hiểu Đông đi tới, muốn trực tiếp kéo Tiêu Thần ra, nhưng Tiêu Thần thực nhẹ nhàng mà tránh được.

Ánh mắt Tần Hiểu Đông lạnh xuống, “Anh ôm chính là em gái tôi.


“Tôi biết, tôi là em rể tương lai của anh.

” Tiêu Thần cười tủm tỉm nói.

Tần Nhiên lúc này cũng đi tới, “Tiêu tổng, hình như tôi cũng không nhận được tin tức anh với Nguyệt Nhi nhà tôi có quen biết!”
Tần Nhiên nói, làm người xung quanh lập tức biết rõ thân phận Tiêu Thần, Tiêu Thần vừa mới từ nước ngoài trở về, là Tiêu thị đại công tử, hình như người này vừa về không chỉ tiếp nhận tập đoàn Tiêu thị, thậm chí còn tiếp nhận toàn bộ thế lực ngầm.

Chỉ là mọi người cũng không nghĩ đến, người nam nhân này lớn lên đẹp như vậy, nhưmg nhìn hắn cùng Tần Hiểu Nguyệt thật đúng là trai tài gái sắc, rất là hợp đôi.

Tần Hiểu Nguyệt thừa dịp Tiêu Thần không chú ý, đẩy hắn ra, sau đó trốn ra phía sau anh trai.

Lúc này, Hoa Nhã đã đứng lên, cô ta đi tới bên cạnh Tiêu Thần, muốn ôm cánh tay Tiêu Thần, lại bị Tiêu Thần hất ra, lần này, cô ta lại bị ném trên mặt đất.

Người xung quanh nhịn không được nở nụ cười, Hoa lão gia tử tức khắc cảm thấy mặt già đều bị mất hết, nhìn về phía Lương Ngọc quát, “Mang mẹ cháu cút nhanh đi.



Sắc mặt Lương Ngọc cũng khó coi, kéo mẹ mình đi ra bên ngoài.

Hắn đột nhiên cảm thấy mẹ nói đúng, Tần Hiểu Nguyệt quả thực chính là khắc tinh của nhà bọn họ, ngày hôm qua mình cũng là vì Tần Hiểu Nguyệt nên bị giận chó đánh mèo, hôm nay mẹ lại bị giận chó đánh mèo.

Sau khi Hoa Nhã đi, Hoa lão gia tử mới giải tán mọi người.

Mà lúc này, Tiêu Thần cùng Tần Hiểu Đông đối diện.

“Nguyệt Nhi, chúng ta đi.

” Tần Hiểu Đông lôi kéo Tần Hiểu Nguyệt cũng muốn đi ra ngoài cửa, bất quá Tiêu Thần ngăn cản đường bọn họ, còn muốn nói cái gì đó, lúc hắn chú ý tới biểu tình tức giận của Tần Hiểu Nguyệt, liền tránh ra, có một số việc không thể làm hoàn toàn ngược lại.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.