Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 84: Đứa Bé Tên Ô Lạp Lạp





“Mọi người an tĩnh một chút, tôi là y tá trưởng ở đây, gần đây không biết xảy ra chuyện gì, mỗi bệnh viện phụ sản đều xảy ra loại vấn đề này, hiện tại bệnh viện chúng tôi đã gọi bảo an tới, hơn nữa gần đây ở cửa bệnh viện người cướp trẻ con cũng tương đối nhiều, cho nên tôi cảm thấy mọi người vẫn nên ở bệnh viện sẽ an toàn một chút.

”“Cái gì? Vài bệnh viện đều xảy ra loại chuyện này?” Có người khϊếp sợ nói.

“Đúng vậy, một bệnh viện cách gần bệnh viện chúng tôi nhất, bệnh viện An Trạch đã bị cướp đi hai đứa bé.

” Y tá trưởng bất đắc dĩ nói.

“A, xem ra may mắn nơi này chúng ta có cao thủ võ lâm, bằng không đứa bé cũng đã sớm bị cướp đi rồi.


” Có người may mắn nhìn về phía Tần Hiểu Đông cùng Tần Nhiên.

“Y tá trưởng, chuyện này là thật vậy chăng? Vậy cảnh sát đâu? Bọn họ có phá án hay không?” Có người hỏi.

“Cảnh sát toàn thành phố đều xuất động, nhưng đứa bé bị cướp đi căn bản không tìm thấy.

Những người đó vừa ra khỏi bệnh viện giống như là biến mất, một chút tung tích cũng không có.

” Y tá trưởng thở dài một hơi.

“Chúng tôi phải làm sao bây giờ? Hiện tại loạn như vậy, chúng tôi còn dám từ bệnh viện về nhà sao?” Có một người nhịn không được hỏi.

“Đúng vậy, chúng tôi về nhà như thế nào?” Có người nhịn không được nhìn về phía Tần Hiểu Đông, “Đại hiệp, anh có thể hỗ trợ không?”
Tần Hiểu Đông lắc lắc đầu, “Thực xin lỗi a, nhà của chúng ta nơi này có ba đứa bé, tôi không thể thoát thân.

” Có ai quan trọng được so với em gái anh?
Nhìn thấy Tần Hiểu Đông không có cách nào, những người đó liền vây quanh y tá trưởng, mà Tần Nhiên cùng Tần Hiểu Đông lập tức trở về phòng bệnh.

Tần Hiểu Nguyệt ngồi ở trên giường nhíu chặt mày, “Xem ra biết mạt thế đến, không chỉ có một nhà chúng ta, tất cả mọi chuyện cần làm chúng ta cần làm nhanh hơn, xem tình hình này, không chừng mạt thế sẽ đến sớm hơn.



“Nếu chuyện này giải quyết không được, cho dù mạt thế không đến, thế giới này cũng rối loạn.

” Tần Nhiên thở dài một hơi.

“Đúng vậy, những người này sao lại có thể tùy tiện cướp đứ bé?” Tần Hiểu Đông nhíu mày.

Lúc này, Tần Hiểu Nguyệt giống như đột nhiên nhớ tới chuyện gì, hỏi, “Ba, bệnh viện này tên là gì?”
“Biển Hoa.

” Tần Nhiên nói.

Khoé miệng Tần Hiểu Nguyệt có chút run rẩy, “Con biết vì sao bọn họ sẽ cướp trẻ con ở đây, bệnh viện này ra tới một đứa bé gái gọi là Ô Lạp Lạp, là một đứa bé có tinh thần lực siêu cường, nghe nói ở thời điểm một tuổi, cũng đã có thể khống chế tang thi 10 mét xung quanh.


“A, đứa né gái kia có thể khống chế tang thi?” Tần Hiểu Đông khϊếp sợ hỏi.

“Ân, chẳng qua đứa bé kia tựa như phù dung sớm nở tối tàn, sau đó liền biến mất vô tung, nhưng cũng không có người tin tưởng đứa bé kia sẽ chết.


” Tần Hiểu Nguyệt bĩu môi nói, đứa bé lợi hại như vậy, khẳng định là bị người nào giấu đi làm cận vệ?
“Nguyệt Nhi, em nói xem chúng ta có nên nhân cơ hội kéo Ô Lạp Lạp về phe chúng ta hãy không?” Tần Hiểu Đông hỏi.

“Người ta có ba mẹ, chúng ta cũng không thể cướp đi?” Tần Hiểu Nguyệt thở dài một hơi, “Đứa bé kia đã là phúc tinh, cũng là một tai tinh.


“Vì sao lại nói như vậy?” Tần Hiểu Đông nhíu mày.

“Anh nghĩ lại xem, tính tính thời gian hiện tại còn bé có lẽ là mới sinh ra, hoặc là còn chưa có sinh ra, cũng đã khiến cho rối loạn lớn như vậy, anh nói xem con bé có thể không phải là một tai tinh sao?” Tần Hiểu Nguyệt lắc lắc đầu.

“Hiểu Đông, có thời gian điều tra một chút, chúng ta có thể giúp đứa bé kia một phen, thì giúp một phen, không thể giúp, chúng ta cũng không có cách nào.

” Tần Nhiên thở dài một hơi, có năng lực lớn bao nhiêu thì phải có trách nhiệm lớn bấy nhiêu, nếu để cho bọn họ học xong dị năng, như vậy bọn họ phải hồi báo thế giới này, kiên quyết không thể để đứa bé kia rơi vào tay người xấu.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.