Mạt Thế Bánh Bao Là Nữ Phụ

Chương 96





Hai người về tới nhà, toàn thành bắt đầu truy lã, những người cướp đứa bé đã mai danh ẩn tích, bọn họ đã mang theo Hoàng Hân rời khỏi thành thị này.

Chờ Tần Hiểu Nguyệt cùng Tần Hiểu Đông về nhà, An Lâm khẩn trương kiểm tra bọn họ có bị thương hay không, sau đó còn hỏi, “Người phụ nữ kia đâu?”
“Bị người cướp đứa bé bắt đi.

” Tần Hiểu Nguyệt chớp chớp mắt, nếu không phải Hoàng Hân nổi lên ý xấu, cười trộm một chút, có lẽ cô ta cũng sẽ không bị bắt đi, dù sao chuyện này chỉ có thể nói Hoàng Hân xứng đáng.

“Vì sao lại bắt cô ta đi?” An Lâm nghi hoặc.

Tần Hiểu Đông đem chuyện ở sân bay kể lại một lần, An Lâm chấn kinh, “Những người này quá kiêu ngạo đi, bọn họ xuất hiện ở sân bay, chẳng lẽ không có người quản bọn họ sao?”
Tần Hiểu Đông cùng Tần Hiểu Nguyệt nhìn nhau liếc mắt một cái, đây cũng là lý do khiến cho bọn họ thấy kỳ quái, nhân viên bảo an sân bay cũng không xuất hiện, không biết là xảy ra chuyện gì, hay là bản thân bọn họ cùng những người đó có quan hệ.


Lúc này An Lâm đã mở TV, chỉ thấy TV tất cả đều là tin tức sân bay, bọn họ rất nhanh tìm được đáp án, phần lớn nhân viên bảo an của sân bay đều bị hôn mê.

Không thể không nói lực lượng của những người áo đen thật sự là quá cường đại, cũng không biết bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu người mai phục ở sân bay.

Tần Hiểu Đông nhíu mày, “Chẳng lẽ là lúc con ẩn thân, bọn họ nơi nơi tìm con?”
“Không loại trừ khả năng này, nhưng sân bay này an ninh quá yếu.

” Tần Hiểu Nguyệt lắc lắc đầu, lúc này cô đem bốn đứa bé từ trong không gian ra.

Tần Hiểu Nguyệt ôm Ô Lạp Lạp ở trong lòng, cô cảm giác được trên người đứa nhỏ này có một cỗ lực lượng cường đại, chẳng qua cô cũng không rõ ràng cái này cùng tinh thần lực có quan hệ hay không.

Nhìn biểu tình Ô Lạp Lạp có chút ủy khuất, Tần Hiểu Nguyệt trực tiếp bắt đầu cho con bé bú sữa.

Ô Lạp Lạp lập tức hưng phấn mà bú, Tần Hiểu Nguyệt biết mình hẳn là qua cửa thứ nhất của đứa nhỏ này.

Tần Hiểu Đông lập tức đứng ở trước mặt hai đứa bé trai, cùng bọn chúng trò chuyện, cũng mặc kệ bọn chúng có hiểu hay không, anh ở đằng kia khoe khoang, “Hai đứa các con phải mau mau lớn lên a, trưởng thành cậu dạy các con võ.


Lúc này, Tần Nhiên từ trên lầu đi xuống, “Xem ra Nguyệt Nhi còn chưa nói cho con, ba đứa nhỏ rất cường đại đi?”
“Cường đại?” Tần Hiểu Đông làm sao cũng đều không nghĩ đến ba sẽ dùng hai từ cường đại ở trên người bà đứa nhỏ, chuyện này sao có thể? Anh nhướng mày nói, “Bọn chúng? Chân nhỏ, tay nhỏ, cường đại chỗ nào?”
Tần Nhiên liếc trắng mắt một cái nhìn con trai mình, “Lão đại sẽ bay, lão nhị sẽ thuấn di, lão tam có sức lực cường đại.



“Cái gì? Sẽ bay? Sẽ thuấn di?” Đôi mắt Tần Hiểu Đông tức khắc trợn tròn, nhưng anh cũng không biết đứa nào là lão đại, đứa nào lớn đứa nào bé.

“Tóc đen nhánh chính là lão đại.

” An Lâm ở bên cạnh nhắc nhở.

“Ha ha, không nghĩ tới đứa nhỏ nhà của chúng ta lại là lợi hại như vậy, cậu thật là rất cao hứng.

” Tần Hiểu Đông hưng phấn nói.

“Cho nên hiện tại chúng ta phải vất vả một chút, có bốn đứa nhỏ bọn chúng, hơn nữa đều sẽ dị năng, chúng ta kiên quyết không thể mời bảo mẫu.

” An Lâm thực nghiêm túc nói.

“Đó là đương nhiên, nếu bị người phát hiện, chắc chắn sẽ bị cắt miếng.

” Tần Hiểu Đông lập tức nhíu mày, “Chỉ hy vọng những người cướp đứa bé đừng đến nữa.


“Về sau để cho bọn nhỏ vào trong không gian đi, còn trận bàn thời gian, chúng ta có thể bố trí ở biệt thự, Hiểu Đông, hiện tại còn con, hy vọng con có thể sớm một chút dẫn người về.

” An Lâm tràn ngập chờ mong mà nhìn Tần Hiểu Đông.

“Mẹ, hiện tại có bốn đứa, mẹ còn muốn?” Tần Hiểu Đông buồn bực, anh sợ mẹ cả ngày nhìn chằm chằm mình, mình sẽ bị phiền chết.


“Mẹ, trận bàn thời gian để trong không gian đi, mạt thế sắp tới, bọn họ chỉ có lớn lên một chút, mới có thể bảo hộ chính mình càng tốt.

” Tần Hiểu Nguyệt thực nghiêm túc mà nói.

“Nguyệt Nhi nói rất đúng, kỳ thật anh cũng nghĩ như vậy.

” Tần Nhiên cũng phụ họa nói.

“Nguyệt Nhi, con cảm thấy như vậy đối đứa bé công bằng sao?” An Lâm hỏi.

“Mẹ, nếu bọn chúng nhanh chóng lớn lên, còn có thể nhìn thấy thế giới này hoà bình, nếu lớn lên muộn, bọn chúng nhìn thấy tất cả đều là tang thi.

” Tần Hiểu Nguyệt thở dài một hơi.

“Cũng đúng, chẳng qua không biết như vậy đối bọn nhỏ có ảnh hưởng hay không?” An Lâm cảm thấy như vậy chung quy là hành vi đốt cháy giai đoạn.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.